Chương 3416: Trích Trái Cây Thành Công?
Chương 3416: Trích Trái Cây Thành Công?Chương 3416: Trích Trái Cây Thành Công?
Khắc Ly cõng ma cụ phi hành trên người, kéo căng móc treo để tránh ma cụ rung động, ảnh hưởng đến việc phi hành sau đó.
Đại Kha cũng giống vậy, chỉ là ma cụ phi hành đeo ở trên người hắn hiện ra rất thành thật.
Hắn trầm giọng nói:
- Đánh nhanh thắng nhanh, không được vượt lên trước năm phút.
Mỗi ngày ma cụ phi hành chỉ có thể sử dụng một lần, một lần là khoảng năm phút, ma cụ phi hành vượt quá thời gian nảy sẽ báo hỏng.
Hai người mỗi lần sử dụng đều rất cẩn thận, dù sao đây là nhờ quan hệ, lại tốn giá rất cao mua được từ chợ đêm, chỉ dùng mấy lần báo hỏng, đối với hai người mà nói vẫn là quá xa xỈ,
- Đã biết, nhưng mà khói mù nảy hình như không đủ lớn thì phải.
Khắc Ly lạnh nhạt nói.
- Vậy thì dùng lựu đạn khói đi.
Trên mặt Đại Kha lộ ra thần sắc nhức nhối.
Khắc Ly quay đầu hỏi:
- Lựu đạn khói còn dư lại mấy viên?
- Chỉ có bốn viên.
Đại Kha nói xong lấy ra bốn viên đạn khói từ trong bọc da thú, mặt trên đều có rất nhiều vết trầy, làm hỏng đồ án khắc ở phía trên.
Khắc Ly thở dài nói: - Lựu đạn khói rất tiện dụng, chỉ tiếc là quá ít, muốn mua nhiều hơn chút cũng không có.
Lựu đạn khói là hai người mua được từ chợ đen, hơn nữa không phải mỗi lần đi mua đều có, cái này cần phải xem vận khí.
- Hành động thôi.
Vẻ mặt Đại Kha nghiêm túc.
- Tốt. Khắc Ly ngẩng đầu lên, khởi động ma cụ phi hành.
- Ông ~~~
Ma cụ phi hành chấn động một cái, phóng ra một đôi cánh trong suốt, mang theo nữ nhân bay lên trời cao.
Đại Kha cũng giống vậy, đồng thời ném một viên đạn khói ra ngoài.
- Âm âm ~~~
Lựu đạn khói nổ vang, khói đen cuồn cuộn lan ra, thoạt nhìn giống như là cháy ở tầng cao nhất của Trung tâm Huyền Vũ khiến khói đặc dâng cao.
Khói đen che khuất bóng dáng của hai người, cho đến khi bọn họ gần bay ra khỏi phạm vi khói đen bao phủ thi Đại Kha lại ném ra một viên đạn khói khác.
- Âm âm ~~~
Càng nhiều khói đen xuất hiện, bao trùm khu vực rộng hơn, tiếp tục che giấu bóng dáng của hai người, đồng thời khoảng cách đến cành lá của Thế Giới Thụ càng ngày càng gần.
- Trung tâm Huyền Vũ bốc cháy rồi!
Dưới mặt đất, dân chúng không rõ vì sao kinh ngạc thốt lên.
- Khói lớn quá, thật là đáng sợ...
- Nhanh đi thông báo cho đội phòng cháy chữa cháy!
Đám đông hô to, đã có người chạy về phía đội phòng cháy chữa cháy. Trong Trung tâm Huyền Vũ, nhóm đội viên cứu hoả mới tiêu diệt một đám lửa thì chẳng mấy chốc nhận được tin tức.
- Cái gì? Tầng cao nhất gì cũng phát hỏa rồi?
Người quản lý Trung tâm Huyền Vũ lảo đảo.
Lúc này đội trưởng cứu hỏa ra lệnh:
- Mau đi dập lửa!
Nhưng mà khi bọn họ đi tới tầng cao nhất của Trung tâm Huyền Vũ mới phát hiện đây chẳng qua là do lựu đạn khói gây ra, cũng không có dấu vết của ánh lửa xuất hiện.
- Không thích hợp.
Đội trưởng cứu hỏa cau mày lẩm bẩm.
Hắn từng là binh sĩ Lục Quân, sau đó bởi vì bị thương trong chiến dịch Hư Quỷ nên bất đắc dĩ phải xuất ngũ vào đội phòng cháy chữa cháy, hắn đã sở qua lựu đạn khói, cũng đã nhìn thấy cảnh tượng lựu đạn khói nổ tung.
- Ö đây đâu có cháy, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?
Người quản lý Trung tâm Huyền Vũ ngạc nhiên thốt lề
Đội trưởng cứu hỏa không nói chuyện, ảnh mắt rơi vào trên hai đồ vật bán cầu trên sân thượng.
- Quả nhiên là lựu đạn khói.
Hắn nhặt lên hai vật hình bán cầu, hợp lại với nhau chính là hình cầu hoàn chỉnh.
Trên lựu đạn khói có đồ án, tuy là bị người khác xoá bỏ nhưng đội trưởng cứu hỏa vẫn liếc mắt một cái nhận ra đó đồ án quốc huy của vương quốc Huyền Vũ.
Vẻ mặt của đội trưởng cứu hỏa trở nên nghiêm túc, sao vũ khí quân hỏa lại xuất hiện ở đây?
Không đợi hắn suy nghĩ cần thận, trên bầu trời lại truyền đến một tiếng nổ lớn, lại một quả lựu đạn khói nổ tung, đồng thời khói mờ lan tỏa ra đến gần tán cây Thánh Thụ.
Trong khói mờ, vẻ mặt của Đại Kha và Khắc Ly nghiêm túc, khoảng cách đến cành lá của Thế Giới Thụ chỉ còn lại hơn mười mét.
- Sắp thành công rồi.
Trên mặt Đại Kha lộ ra nụ cười hưng phấn.
Khắc Ly nhìn theo phương hướng âm thanh truyền đến, lạnh nhạt nói: - Đừng thả lỏng quá sớm.
- Đã biết, ngươi phụ trách bẻ cành lá, ta đi hái quả.
Đại Kha trầm giọng nói.
Trong khói mờ, hai người không thể nhìn thấy nhau, chỉ có thể thông qua giọng nói để cảm nhận vị trí.
- Tốt.
Khắc Ly lên tiếng, ngước mắt nhìn về phía chỗ cao, mơ hồ có ánh sáng màu vàng tiến vào, điều này làm cho cô biết mình đã cách Thế Giới Thụ rất gần.
- Ôngø onØ onØ ~~~
Đột nhiên, một mảng lớn tiếng ông hưởng truyền đến.
- Có thứ gì đó đang tới.
Vẻ mặt Đại Kha biến đổi.
- Chắc là những ma thú phi hành kia.
Vẻ mặt của Khắc Ly cũng trở nên khó col.
Trước khi kế hoạch bắt đầu, bọn họ đã biết trên không trung có đàn Ong Thợ, chỉ là không ngờ bọn nó lại tới đây nhanh như vậy.
- Làm sao bây giờ?
Đại Kha âm trầm nói.
Khắc Ly suy nghĩ một chút, cắn răng nói:
- Mặc kệ đi, bọn nó không nhìn thấy chúng ta đầu.
- Được rồi, hành động thôi. Đại Kha vươn tay về phía trái cây của Thế Giới Thụ.
Khắc Ly nhíu chặt lông mày, dùng tay chạm vào cành lá của Thế Giới Thụ.
- Vù vù vù ~~~
Đột nhiên một cơn gió thối tới, khói đen bao phủ hai người bị cấp tốc thổi ra xa, khiến thần hình của hai người lộ ra ngoài.
- Nguy rồi!
Thân sắc của Khắc Ly chợt biến đổi, ngước mắt nhìn lên đỉnh đầu, lập tức đối mặt với một đôi tròng đen dựng đứng lạnh lẽo.
- Hít hà ~~~
Rắn Vong Linh Bốn Cánh vòng quanh thân của Thế Giới Thụ, mở ra chiếc lưỡi màu đen nhìn xuống hai người, hơi thở tanh hôi có thể ngửi thấy rõ ràng.
Nó vẫn luôn ở trên Thế Giới Thụ, cảm nhận được có người tới gần, từ nơi không xa qua đây, cho nên thuận tiện võ cánh tản khói bụi đến gần. - Ma thú!
Trên mặt Đại Kha lộ ra vẻ khiếp sợ, khí tức kinh khủng kia làm cho hắn khó có thể nhúc nhích.
- Hít hà ~~~
Rắn Vong Linh Bốn Cánh lè lưỡi, cơ thể chậm rãi trườn xuống phía dưới, cho đến khi cơ thể hoàn toàn nổi lơ lửng giữa không trung.
- Nhiệm vụ thất bại....
Cổ họng của Khắc Ly nhấp nhô, trong lòng sinh ra ý hối hận.
Nhiệm vụ cấp bậc trăm vạn đồng Huyền Vũ quả nhiên là vô cùng khó khăn.
Đại Kha run rẩấy thấp giọng hỏi:
- Trốn sao?
- Thoát khỏi nó được không?
Khắc Ly run giọng hỏi.
- Hít hà ~~~
Rắn Vong Linh Bốn Cánh dùng hành động trả lời vấn đề của hai người, cái đuôi lớn ném ra, không đợi hai người phản ứng lại, cái đuôi đã cuốn lấy cơ thể của bọn hắn, đồng thời trói chặt từng vòng.
- Răng rắc ~~~
Ma cụ phi hành vang lên tiếng võ vụn, vô số mảnh võ đâm vào cơ thể bọn họ, cơn đau đón làm cho hai người càng thêm sợ hãi.
- Xong rồi.
Đây là ý niệm đồng thời dâng lên trong đầu của Khắc Ly và Đại Kha.