Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 876 - Chương 3422: Tiến Độ Chế Tác Pháo Đài P...

Chương 3422: Tiến Độ Chế Tác Pháo Đài P... Chương 3422: Tiến Độ Chế Tác Pháo Đài P...Chương 3422: Tiến Độ Chế Tác Pháo Đài P...

Dù sao thì những thứ này đều là hắn thiết kế ra, nhưng mà bộ phận chỉ tiết điao cho chị em Lê Nhã hoàn thiện, cho nên dù ngoại hình có một chút thay đổi thì hắn vẫn có thể nhận ra.

Lê Tuyết thanh thúy nói:

- Bệ hạ, đây là vũ khí cắt khí.

Vũ khí cắt khí, tên như nghĩa, nghe tên cũng biết là dùng để cắt vũ khí, dáng dấp là một bộ kiện hình tròn, kích thước có hơn mười lãm mét, là một bộ kiện khống lô.

Bên trên có thể cố định linh khí phóng đạn đạo, nỗ lớn, linh khí pháo, v.v...

Có bộ kiện vũ khí cắt khí này, hắn có thể cấp tốc cắt vũ khí, tiến hành tấn công chính xác mục tiêu.

- Tốt.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, cẩn thận quan sát tỉ mỉ vũ khí cắt khí.

Hắn vung tay lên, vũ khí hình vòng tròn bay lên lơ lửng tới trước mặt hắn, xoay tròn 360 độ không có góc chết.

Lê Nhã và Lê Tuyết có chút khẩn trương, trong lòng lo lắng xảy ra vấn đề.

- Rất tốt, ta rất hài lòng.

Trong lòng Mục Lương vui mừng, khống chế vũ khí cắt khí rơi xuống mặt đất.

Hai chị em Lê Nhã nghe vậy đều âm thầm thổ phào một hơi, trên mặt hiện lên nụ CƯỜI.

Nguyệt Thấm Lan quan sát vũ khí cắt khí, ưu nhã hỏi:

- Chỉ một bộ kiện đã lớn như vậy rồi, vậy rốt cuộc pháo đài phồn tỉnh lớn tới mức nào chứ?

- Có thể lớn hơn so với Oc Đảo.

Mục Lương mỉm cười trả lời.

Bộ phận lớn như vũ khí cắt khí sẽ có trên trăm loại, mà vũ khí cắt khí sẽ có mười sáu cái, cho nên pháo đài phôn tinh đã định trước sẽ không nhỏ. Nguyệt Thấm Lan líu lưỡi, cảm thán nói với Mục Lương:

- Không biết đầu óc của ngươi là cái øì mà có thể thiết kế ra vật như vậy.

Mục Lương cười một tiếng, hỏi:

- Ngươi đang khen ta hay là đang chê bai ta vậy?

Hắn đồng thời cảm thán, nếu như không phải mức tỷ lệ hiệu suất ở thế giới này không cao, hắn thật sự muốn chế tạo ra pháo đài phồn tỉnh trong trí nhớ.

- Đương nhiên là khen ngươi rồi.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên.

Mục Lương mỉm cười, tiếp tục kiểm tra những bộ kiện khác.

Hắn nhìn về phía lực phản chấn trung hòa khí, giơ tay lên đưa nó lơ lửng tới trước mặt mình, tiến hành kiểm tra toàn phương vị 360 độ. Lực phản chấn trung hòa khí, nghe tên cũng biết là cái gì.

Khi linh khí đại pháo phóng ra sẽ sinh ra lực phản chấn khổng lồ, khi linh khí phóng đạn đạo khởi động, chuỗi vũ khí Thẩm Phán phóng ra cũng sinh ra lực phản chấn tương tự.

Những lực phản chấn này sẽ lan tỏa trên pháo đài phồn tinh, do đó ảnh hưởng đến tính di động và ổn định của pháo đài. Lực phản chấn trung hòa khí lúc này có thể đưa đến tác dụng rất lớn, có thể tiêu trừ và làm yếu những lực phản chấn kia, có thể tạo thành tác dụng phụ trợ bảo trì ổn định pháo đài phồn tỉnh.

Mục Lương øật đầu, quay đầu hỏi:

- Rất tốt, đã kiểm tra đặt thử ở trên linh khí đại pháo chưa?

- Hồi bệ hạ, đã thử qua rồi, có thể tiêu trừ 95% lực phản chấn. Lê Nhã cung kính đáp.

- 95%, coi như không tệ.

Mục Lương hải lòng nói.

Hắn xoay người kiểm tra bộ kiện cuối cùng, đây là bộ kiện nhỏ nhất ở đây, chỉ cao khoảng năm mét.

Hắn kiểm tra tác dụng chủ yếu trong pháo đài phồn tinh, xem có thể làm cho pháo đài bay lên bảo trì ổn định hay không, cho dù gặp phải vật nặng va chạm cũng có thể duy trì trạng thái cân bằng.

Hình dạng của nó là một hình trụ tròn, bên trong cấu tạo rất phức tạp, nơi không nhìn thấy có trên trăm đường mạch lộ, đồng thời mặt ngoài còn khắc ma pháp trận trọng lực.

- Ừm, kiểm tra cũng không thành vấn đẻ.

Mục Lương kiểm tra rất tỉ mỉ, bên trong cũng không buông tha, xác định không có vấn đề øì mới buông tâm.

Kiểm tra tỉ mỉ rất quan trọng, chuyện này liên quan đến pháo đài phồn tinh có thể bảo trì cân bằng trên không trung hay không.

Bằng không một khi pháo đài phồn tỉnh xảy ra chuyện, dẫn tới các loại vũ khí va chạm vào nhau, nghiêm trọng hơn sẽ xảy ra nổ tung.

Lê Nhã thở phào nói:

- Bệ hạ thoả mãn là tốt rồi.

Mục Lương ổn định rơi xuống đất, quay đầu bình thản hỏi:

- Những bộ phận còn lại cần bao lâu mới có thể chế tạo được?

Trên mặt Lê Tuyết lộ ra vẻ khó xử, nhỏ giọng nói:

- Bệ hạ, 300 bộ phận quan trọng còn lại ít nhất cũng cần thời gian bốn năm.

- Bốn năm à, chỉ sợ là không đủ.

Mục Lương lạnh nhạt mở miệng. Trong lòng hắn biết bộ kiện của pháo đài phôn tỉnh có bao nhiêu khó chế tạo, nếu như không phải hắn vội vàng thì tự mình ra tay nghiên cứu cũng cần thời gian không ngắn. - Chúng ta sẽ cố gắng. Lê Nhã nghiêm túc nói. Mục Lương suy nghĩ một chút, bình thản lên tiếng: - Chờ Phong Vũ và Chí Hải làm xong chuyện trên tay, bảo bọn họ tới giúp các ngươi. Phong Vũ và Chí Hải vẫn còn đang nghiên cứu phương diện linh khí chữa bệnh, trong đó nghiên cứu chỉ giả đã thu được tiến triển to lớn.

Bọn họ lúc nhàn rỗi còn có thể nghiên cứu quần dụng phụ trợ chi ngoài, tương tự với nøười mặc vào thức chi giả, có thể giúp binh sĩ phát huy ra lực lượng càng lớn hơn.

Lê Nhã vuI vẻ nói:

- Nếu có gia gia Phong Vũ và gia gia Chí Hải hỗ trợ, nhất định có thể rút ngắn không ít thời gian.

- Ừm, chờ bọn họ làm xong chuyện trên tay rồi nói sau.

Mục Lương phất tay nói.

Trong lòng hắn còn có ý tưởng, đến lúc lại chiêu mộ một nhóm Luyện Khí Sư vào, nhóm Lê Nhã đã sắp quá tải rồi.

Khu Đông thành Chủ Thành. Trong nhà của Khải Đặc, hắn ngồi ở trên ban công, vẫn đang ngước mắt nhìn chăm chú vào Thế Giới Thụ khống lồ.

Hắn thật sự quá già rồi, thị lực không tốt như trước đây, có thể nhìn thấy màu vàng của Thế Giới Thụ, nhưng lại không thể nhìn thấy rõ ràng từng tán Cây.

- Còn có thể sống bao lâu?

Giọng nói của hắn khàn khàn, giơ tay lên sờ về phía không trung, cố gắng chạm vào Thế Giới Thụ.

Hầu gái bên cạnh đưa mắt nhìn nhau, lắc đầu không nói chuyện, đối với chuyện này giống như đã quen rồi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân trong trẻo vang lên từ bên ngoài rồi tới gần phòng khách.

Thứ Cẩn đạp giày cao gót đi tới, trên mặt hiện ra vẻ mệt mỏi và bất đắc dĩ, đi tới sau lưng lão giả, há miệng không nói chuyện.

Bầu không khí yên tĩnh, tiếng hít thổ của lão giả không lớn, ngoài sân thượng có gió thổi qua, cuốn theo vài chiếc lá khô từ chậu hoa.

- Ông nội.

Thứ Cẩn vẫn là mổ miệng.

Khải Đặc buông tay xuống, tròng mắt đục ngầu không có ánh sáng øi, lúc này hắn có thể cảm nhận được sinh mệnh trong cơ thể đang trôi qua từng ngày. Hắn không quay đầu, khàn khàn hỏi:

- Thời gian năm ngày đã trôi qua, thành công không?

Thứ Cẩn cúi đầu, thở dài nÓI:

- Thất bại, người phái ra ngoài đều bị bắt, nhiệm vụ thuê mướn ở chợ đen cũng thất bại.

- Lại thất bại, một lần thành công cũng không có. Khải Đặc khàn khàn mở miệng, trong giọng nói mang theo sự bất mãn rất lớn.
Bình Luận (0)
Comment