Chương 3443: Cho Dù Như Thế Nào Thì Cũ...
Chương 3443: Cho Dù Như Thế Nào Thì Cũ...Chương 3443: Cho Dù Như Thế Nào Thì Cũ...
Mục Lương tự tin cười một tiếng, nói:
- Ừm, hiện tại cũng không lo xe hơi bán không được, bọn họ chỉ biết tranh nhau mua.
- Đúng vậy.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu đông ý.
Đoàn xe đi dọc đường chính về phía trước, xe hơi và xe thú trên đường đêu nhường chỗ cho bọn họ, đoàn xe thông suốt lái vào khu đông thành. Sau khi lái vào khu đông thành, trên đường xe hơi xuất hiện nhiều hơn.
Khi đoàn xe đi qua cửa hàng lá trà có thể nhìn thấy trước cửa đậu đầy xe hơi, đồng thời trước cửa còn có rất nhiều người đang xếp hàng.
- Buôn bán thoạt nhìn không tệ.
Mục Lương ôn hòa nói. Nguyệt Thấm Lan cảm thán: - Đâu chỉ là không tệ, hai ngày nảy người xếp hàng không vơi chút nào, đã bán đi không ít Sinh Mệnh Trà. Sau khi Sinh Mệnh Trà mở bán, sáng sớm đã có người chờ ở cửa.
Không đây một giờ, đại sảnh tiếp đón của cửa hàng lá trà đã kín người hết chỗ, sau đó cửa hàng bất đắc dĩ phải thực hiện phương pháp xếp hàng mua sắm, tới trước mua trước.
Làm như vậy để giảm tình trạng chen chúc trong cửa hàng, nhưng khách tới lại chỉ tăng mà không giảm. Mục Lương đặn dò:
- Bảo các nhân viên lưu ý một chút, đừng để cho khách mua lá trà số lượng nhiều trong một lần.
Sinh Mệnh Trà chảy vào thị trường nhiều sẽ ảnh hưởng giá cả, còn có thể tạo thành rất nhiều phiền phức, hắn vẫn hiểu đạo lý vật hiếm thì quý.
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói: - Ngay từ đầu đã định ra là mua với tên thật, mỗi người một lần chỉ có thể mua năm lượng.
- Ừm, tin tức hội đấu giá có thả ra chưa?
Mục Lương quay đầu hỏi. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật đầu:
- Tin tức đã được thả ra Ở tiệc trà xã giao rồi, những người biết tin tức ở các vương quốc khác đều đang trên đường chạy tới. - Hy vọng bọn họ mang theo nhiều tỉnh thạch ma thú một chút, đừng khiến cho ta thất vọng.
Đáy mắt Mục Lương hiện lên vẻ chờ mong.
Người tới tham gia hội đấu giá đều sẽ đổi tinh thạch ma thú mang theo người thành đồng Huyền Vũ, điều này biến tướng để Mục Lương thu lợi, tính thạch ma thú mới là thứ hắn cần nhất.
Dù sao thì tiền ở trước mắt hắn chính là một đống giấy lộn, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, hoàn toàn không đáng giá, chỉ có tỉnh thạch và khoáng thạch mới đáng giá.
Nguyệt Thấm Lan ôn hoà mở miệng:
- Yên tâm đi, tin tức lần này gửi ra ngoài rất nặng kí, bọn họ nói nhất định sẽ mang theo đủ tinh thạch ma thú.
Uống một ngụm Sïnh Mệnh Trà cấp 1 là có thể cộng thêm mười năm tuổi thọ, đủ để cho người ta chạy theo như vịt.
Ngoại trừ Sinh Mệnh Trả ra thì còn có vật phẩm đấu giá cảng nặng kí hơn, có thể làm cho những quý tộc và các phú thương kia điên cuồng.
- Dựa theo tư liệu thu thập được, hiện tại đã có 25 vị quốc vương đích thân đến đây.
Nguyệt Thấm Lan khẽ hất hàm nói.
- Rất tốt.
Trong mắt Mục Lương lóe lên một tia sáng.
Ít nhất có 25 vị quốc vương sẽ tới, dựa theo nội tình của mỗi một đại vương quốc, giá cuối cùng của Sinh Mệnh Trà đã định trước sẽ không thấp. Nguyệt Thấm Lan cảm thán nói:
- Ngoại trừ những quốc vương kia ra thì phú thương nhận được tin tức đều đã tới, ít nhất cũng có gần ngàn người.
- Tới càng nhiều càng tốt, còn có thể kéo theo sự phát triển buôn bán còn lại.
Mục Lương hài lòng nói.
- Đúng vậy.
Nguyệt Thấm Lan cười một tiếng.
Đoàn xe dừng lại trước cửa hàng lá trà quá lâu, tiếp tục chạy tới những khu vực khác trong khu đông thành.
Y Lộ Lộ lái xe máy, cánh bị áo choàng che khuất, đôi mắt đẹp màu xanh lục của cô nhìn xung quanh, trong lòng cảng ngày càng thích vương quốc Huyền Vũ, so với Thiên Quốc thì tốt hơn gấp ngàn lần.
Y Lộ Lộ nhìn chiếc xe hơi trước đó, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng của Mục Lương, trong mắt hiện lên thần sắc kiên định, cho dù như thế nào cũng phải bảo vệ tốt người đàn ông này.
- Râm rập ~~~
Đoàn xe lái qua khu biệt thự, mơ hồ có thể nghe được ầm thanh sửa chữa bên trong. - Tỷ lệ vào ở không thấp. Mục Lương ôn hòa nói. Nguyệt Thấm Lan giải thích:
- Biệt thự là nơi bán đấu giá sớm nhất, mua trước đều đã sửa chữa xong, tỷ lệ vào ở cũng rất cao.
Cô theo Mục Lương càng lâu thì càng hiểu rõ những từ ngữ mới lạ kia, chỉ cần suy nghĩ một chút là biết “tỷ lệ vào ở” có ý gì. Mục Lương nghĩ tới điều gì đó, hỏi:
- Ừm, chuyện mua nhà trả góp chuẩn bị tới đâu rôi? Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nÓI:
- Mấy ngày nay đều đang mổ hội nghị nói về chuyện này, hẳn là sẽ nhanh chóng quyết định phương án, đến lúc đó đưa cho ngươi xem. - Tốt.
Mục Lương đáp một tiếng. Tối nay hắn cũng muốn chế tạo ra sa bàn khu nam thành và khu bắc thành. Tương lai muốn xây dựng bao nhiêu toà nhà chung cư, trung tâm mua sắm, cơ SỞ giải trí, quy hoạch đường đi, v.v.. những thứ này đều sẽ được thể hiện ở trên sa bàn, sau đó lựa chọn lưu lại phương án tối ưu rồi tiến hành xây dựng thực địa.
chế tạo sa bàn cũng không đơn giản, phải căn cứ tỉ lệ của thực địa để tiến hành quy hoạch, cần thời gian nhất định để hoàn thành. Sa bàn sai một chút, trong hiện thực sẽ sai một mảng lớn.
Đoàn xe dừng lại ở khu đông thành năm giờ, ba giờ chiều mới về đến Chủ Thành Khu Vực Trung Ương.
- Bệ hạ đã trở về.
Trong cung điện, nhóm tiểu hầu gái chờ đợi đã lâu bước nhanh tới nghênh đón.
Ly Nguyệt đi ra Thiên Điện, dịu dàng hỏi:
- Đói bụng không?
- Không đói.
Mục Lương lắc đầu.
Hắn đánh giá cô gái tóc trắng, trang điểm trên mặt cô đã tháo xuống, trên người cũng không mặc đồ cưới, đối thành quần áo thường mặc trong cung điện.
- Đồ cưới thử rồi à, có vừa không?
Hắn ôn hòa hỏi. Ba Phù ngây thơ nói:
- Rất vừa vặn, cũng đã xác định được lớp trang điểm cho hôn lễ rồi, hiện tại chỉ còn chờ hôn lễ bắt đầu thôi.
Ly Nguyệt gật đầu, nhẹ nhàng nói:
- Nhưng đô cưới có phải sang quý quá hay không đỏ hay không...
Cô lo lắng đè ép danh tiếng của những người khác, dù sao thì nhìn từ thân phận địa vị, Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên một người là vương hậu, một người là phó hậu.
- Không, đồ cưới ta đã xem qua, rất thích hợp ngươi. Nguyệt Thấm Lan đi lên trước nói.
- Yên tâm đi, không có việc gì đâu.
Mục Lương võ về tay của cô gái tóc trắng.
Cánh môi của Ly Nguyệt hơi mím lại, gật đầu nói: - Được rồi.
- 'a muốn ởi chế tạo sa bản, có việc øì lại tới tìm ta.
Mục Lương dặn dò. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật đầu, dịu dàng nói:
- Đã biết, ngươi đi làm việc đi, chờ một lát ta sẽ để cho Tiểu Tử đưa chút trái cây cho ngươi.
- Tốt.
Mục Lương phất tay, cất bước đi về phòng làm việc.