Chương 3456: Cảm Nhận Khói Lửa Nhân Gi...
Chương 3456: Cảm Nhận Khói Lửa Nhân Gi...Chương 3456: Cảm Nhận Khói Lửa Nhân Gi...
Đại Hội Đường, Chủ Thành.
Trong yến hội lễ trưởng thành.
- Cô lỗ ~~~
Linh Nhi uống xong rượu trong ly, đuổi đi các tiểu thư quý tộc đến đây mời TƯỢU.
- Linh Nhi, uống ít một chút.
Mục Lương ôn hòa nhắc nh.
Sau khi hắn giới thiệu thân phận của Linh Nhi cho các khách mời thì để cô ấy tự do đi lại, có thể quen biết bạn bè mới.
Linh Nhi chớp đôi mắt màu vàng kim, dịu dàng nÓI:
- Cha, ta sẽ không say.
Dù gì thì cô có thực lực Đế cấp, dựa lưng vào Thế Giới Thụ, đừng nói vải ly rượu, cho dù là uống một bình rượu cũng không say nổi.
- Cũng đúng.
Mục Lương cười một tiếng, trong tiềm thức luôn xem cô gái tỉnh linh là thiếu nữ bình thường.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nÓI:
- Linh Nhi, Mục Lương, ta và Hồ Tiên đi về trước.
- Nơi này quá nhiều người, người đi lên bấu víu quan hệ quá phiên.
Hồ Tiên nói xong sờ bụng một cái, cô mang thai không thích hoàn cảnh huyện náo này.
- Được rồi, các ngươi đi về trước đi, trên đường chú ý an toản.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Yên tâm, có Ny Cát Sa và Ngải Ly Na đi cùng ta rồi. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật gật đầu.
Bản thân cô chính là cường giả cấp 8, chớ đừng nhắc tới Hồ Tiên đã là cấp 9, kề nào có mắt không tròng đụng vào, vậy thì một cái tát đập chết.
Linh Nhi chớp mắt, ngoan ngoãn nói: - Hai vị tỷ tỷ chú ý an toàn, trễ một chút Linh Nhi về ăn cơm với các ngươi.
- Được rồi, chơi vui vẻ.
Hồ Tiên cười quyến rũ một tiếng.
Cô bước lên trước, trong trẻo nói:
- Lễ vật của ngươi vẫn còn ỗ trong cung điện, trổ về lại đưa ngươi.
- Tốt. Linh Nhi cười tươi như hoa.
- Ta cũng vậy, tối nay gặp lại.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã phất tay, nắm tay của cô gái đuôi hồ ly đi ra ngoài. Hôm nay là lần đầu tiên Linh Nhi tiến vào tầm nhìn của đại chúng, ngoại trừ đám người trong cung điện ra thì không có ai biết thân phận vốn có của cô, cô có thể yên tâm cảm thụ khói lửa nhân gian ở trong yến hội.
Mục Lương nhìn về phía cô gái tinh linh, bình thắn nói: - Linh Nhi, cha cũng chuẩn bị cho con một phần lễ trưởng thành.
Hắn nói xong lấy ra một hộp gỗ, mặt trên điêu khắc hoa văn tuyệt đẹp, vừa nhìn đã biết là làm bằng tay.
Đôi mắt màu vàng kim của Linh Nhi sáng lên, vừa kinh ngạc vừa vui mừng hỏi:
- Cha tự làm sao? - Ứm, mỡ ra xem thử có thích hay không.
Mục Lương cười gật đầu. Linh Nhi vui mừng mở hộp gỗ tuyệt đẹp ra, lộ ra một chiếc vòng cổ màu vàng lam bên trong.
Đó là một vòng cổ bảo thạch, được chế tạo từ mười ba viên bảo thạch Tỉnh Lam có kích thước khác nhau, viên lớn nhất to bằng nửa quả trứng gà, tản ra ánh sáng chói mắt. Tinh Lam là bảo thạch cực kỳ hiếm hoi, cũng là một loại tài liệu ma pháp, một khối to bằng móng tay cũng có thể bán ra giá trên trời, ở trong giới quý tộc cũng có thể coi là bảo vật gia truyền.
- Thật xinh đẹp.
Hai mắt của Linh Nhi sáng nØỜI.
- Thích không?
Mục Lương dịu dàng hỏi. Hắn biết cô gái tinh linh không thiếu thứ gì, chỉ có thể nghĩ cách tìm cho cô bảo thạch đẹp mắt, dù sao chỉ cân là nữ thì đều có dục vọng với những thứ xinh đẹp.
- Ừ ừ, ta rất thích!
Linh Nhi gật đầu thật mạnh, giọng điệu tràn đầy vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
- Vậy là tốt rồi.
Mục Lương cười một tiếng, nhìn cô gái tinh linh với ánh mắt tràn đầy cưng chiêu. Cô gái tỉnh linh là hắn nhìn từ nhỏ đến lớn, từ một cây nhỏ chậm rãi biến thành tiểu cô nương, sau đó lại trưởng thành thiếu nữ. Linh Nhi khẽ hất hàm, mong đợi nói:
- Cha, mau giúp ta đeo.
- Tốt.
Mục Lương dịu dàng đáp. Hắn cầm lấy vòng cổ bảo thạch Tinh Lam, đeo lên cổ của cô gái tinh linh. Bên trong dây chuyền bảo thạch Tinh Lam có khắc hơn mười ma pháp trận khác nhau, có thể cung cấp trợ giúp cô gái tỉnh linh khi rơi vào tình cảnh nguy hiểm hoặc là không thể tự cứu.
Dù hiện giờ cô ấy là cường giả Đế cấp, nhưng vẫn phải đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có vẫn là tốt hơn không có.
- Cha, nhìn ta thế nào? Linh Nhi xoay một vòng trước mặt nam nhân, trình diễn chiếc vòng cổ bắt mắt kia.
- Thật đẹp.
Mục Lương trả lời một cách khăng định.
Khách mời xung quanh đều nhìn thấy vòng cổ bảo thạch màu vàng lam, hai mắt đều bị loé mù, trong mắt không ít nữ nhân tràn đầy vẻ ước ao, cũng có người là lòng mang ghen đỊ.
- Mục Lương các hạ. Vài vị mặc phục sức hoa quý đi tới, là quốc vương của các quốc øia, trên mặt bọn hắn đều mang kính ý. Linh Nhi thấy thế ngoan ngoãn nói:
- Cha làm việc trước, ta đi dạo một chút.
- Tốt.
Mục Lương mỉm cười gật đầu, bưng ly rượu lên nhìn về phía mấy vị quốc vương đang đi tỚI.
Hắn đại khái đoán được bọn họ muốn làm cái øì, còn không phải là muốn đặt trước Sinh Mệnh Trà cấp 2 và cấp 1 từ chỗ hắn. Linh Nhi không có hứng thú nghe những lão đầu này đàm luận về lợi ích liên quan, bưng ly rượu xoay người đi ra ngoài.
- Linh Nhi.
Hai bóng người ngăn cản đường đi của cô gái tỉnh linh.
Linh Nhi chớp chớp mắt, nhoẻn miệng cười lên tiếng: - Lãng Hương, Linh Vận. Lãng Hương nghiêm mặt, buồn bực nói:
- Thì ra ngươi chính là công chúa Linh Nhi.
Linh Vận cũng tức giận nÓI:
- Nếu sớm biết ngươi là ai thì ta đã đưa hạ lễ tận tay cho ngươi rồi.
Hai người đều rất phiền muộn, vốn không muốn đi lên tìm người, nhưng không chịu nổi Ước Mỗ và Tề Nhĩ Nạp luân phiên thúc øiục, mới mặt dày qua đây nói chuyện phiếm.
- Không sao nha, một chút nữa thì hạ lễ cũng sẽ đưa đến trên tay ta thôi.
Trên mặt Linh Nhi lộ ra thần sắc ngây thơ.
Linh Vận hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói:
- Được rồi, vẫn là chúc ngươi lễ trưởng thành vui Sướng.
- Cảm ơn. Linh Nhi cười tươi như hoa, thoạt nhìn có vẻ ngoan ngoãn, hiên lành. Lãng Hương không nói øì, nâng ly rượu trong tay lên ra hiệu, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Linh Nhi thấy thế cũng giơ ly lên, kiên nhẫn chờ mọi người khen tặng hết sau đó mới đi tiếp.
- Được rồi, rượu đã uống, trò chuyện cũng đã xong, chúng ta mạn phép đi trước. Linh Vận để ly rượu xuống, kéo Lãng Hương xoay người muốn đi.
Hai người qua đây vốn dĩ là vì ứng phó cha của mình, hiện tại uống rượu và hàn huyền xong xuôi, xem như là hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Hai mắt của Linh Nhi lộ ra thần sắc mờ mịt, không có tiếp theo sao?
Lãng Hương há miệng, cuối cùng vẫn không nói øì, bị bạn thân lôi kéo rời đi.
- Chờ đã.
Linh Nhi thanh thúy mở miệng.
Linh Vận dừng bước, quay đầu nghi hoặc nhìn về phía cô gái tinh linh.
Linh Nhi thanh thúy hỏi:
- Các ngươi thích øì, ta thu lễ của các ngươi, sau này dù sao cũng phải đáp lẽ.