Chương 3466: Có Tiền Mua Cũng Phải Có ...
Chương 3466: Có Tiền Mua Cũng Phải Có ...Chương 3466: Có Tiền Mua Cũng Phải Có ...
Phần ma dược thứ hai có giá sau cùng là 2 triệu 500 ngàn đồng Huyền Vũ, bị Ước Mỗ mua được.
Tề Nhĩ Nạp rất phiền muộn, dùng 2 triệu 630 ngàn đồng Huyền Vũ mua được phần ma dược thứ ba.
Phần ma dược thứ tư và thứ năm vẫn cạnh tranh kịch liệt như trước, Tề Nhĩ Nạp và Ước Mỗ đều là người sủng thê, lần lượt lấy 245 ngàn và 265 ngàn đồng mua được phần ma dược thứ tư và thứ năm. Hai người bọn họ mỗi người mua được hai phần ma dược làm một đám khách mời bất mãn, nhưng không ai dám biểu hiện ra bên ngoài, sợ bị mời ra phòng đấu giá.
Cạnh tranh phần ma dược cuối cùng càng kịch liệt hơn, giá cả tăng vọt, cuối cùng lấy 340 vạn đồng Huyền Vũ rơi vào trong tay một vị nữ vương khác. Trong phòng vip, Mục Lương lắc đầu cười, cảm thán nói: - Quả nhiên, tiền của nữ nhân dễ kiếm hơn nam nhân nhiều.
Chế tạo ma dược vĩnh bảo thanh xuân rất đơn giản, nhưng tài liệu mấu chốt là Nước Mắt Thiên Sứ và chất lỏng của Thế Giới Thụ, người khác không thể chế tạo được.
Ly Nguyệt gật đầu từ chối cho ý kiến, đúng là nữ nhân sẽ có lúc vì một ít sự vật xinh đẹp mà tiêu tiền như nước, ví dụ như Thẩm Mỹ Viện ở vương quốc Huyền Vũ, một ngày kiếm 100 ngàn đồng Huyền Vũ đều tính là ít.
Hội đấu giá đang tiếp tục, từng món đồ đấu giá thuận lợi thành giao, đến nay còn chưa có vật phẩm bị lưu lại.
Vật phẩm đấu giá đủ loại kiểu dáng, ma cụ, linh khí, ma dược, quyển trục ma pháp trận, v.v... đều làm cho các khách mời điên CUỒng.
Khóe môi của Linh Nhi cong lên, trong trẻo nói:
- Còn dư lại ba vật phẩm đấu giá cuối cùng, ta tin tưởng rất nhiều người đều đến đây vì bọn nó.
Hô hấp của các khách mời đều dồn dập, trên mặt mang theo vẻ chờ mong.
- Bốp bốp ~~~
Linh Nhi vỗ tay, ưu nhã nóI:
- Đồ vật đấu giá tiếp theo là Sinh Mệnh Trà cấp 2, uống thường xuyên có thể kéo dài tuổi thọ, nếu như mỗi ngày đều uống một ly là có thể tăng thọ ba trăm năm. - Ba trăm năm!
Hô hấp của các khách mời dồn dập, trong đầu chỉ còn lại chữ tang thọ ba trảm năm.
Linh Nhi vươn tay quøơ quơ, mỉm cười nói:
- Lần này, Sinh Mệnh trà cấp 2 bán đấu giá chỉ có sáu cân, chia làm sáu phần, giá khởi điểm mỗi lần là 600 vạn đồng Huyền Vũ.
- A, hình như cũng không quá đắt.
Lãng Hương chớp chớp mắt.
Một lạng Sinh Mệnh Trả cấp ba có giá 500 ngàn đồng Huyền Vũ, mà một cân Sinh Mệnh Trà cấp 2 có giá khởi điểm mới 600 vạn đồng Huyền Vũ, so sánh hai bên thì giá này cũng không đắt lắm.
Khóe mắt của Tề Nhĩ Nạp giật một cái, trầm giọng nÓI:
- Đây chỉ là giá khởi điểm, giá cuối cùng ít nhất cũng phải tăng gấp mấy lần. “Tê
Lãng Hương nghe vậy hít một hơi khí lạnh, tăng gấp đôi chính là 12 triệu đồng Huyền Vũ, nếu là gấp ba thì sao?
- Một cân Sinh Mệnh Trà cấp 2, nếu tiết kiệm một chút thì có thể uống được một đoạn thời gian.
Ước Mỗ khẽ nhíu mày lầm bẩm.
Hắn nhìn về phía Tề Nhĩ Nạp, nghiêm túc nói: - Bất kể như thế nào thì ngươi và ta cũng phải mua được một cân mới được.
- Đương nhiên, ta đến đây chính là vì Sinh Mệnh Trà. Tẻ Nhĩ Nạp gằn từng chữ. Linh Nhi vung tay lên, cười tươi như hoa nói:
- Hiện tại bắt đầu đấu giá, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn mười vạn đồng Huyền Vũ.
- 7 triệu đồng Huyền Vũ. Tề Nhĩ Nạp hô to.
- XÔN XaO ~~~
Không ít khách mời náo động xôn xao, một Ít thương nhân bình thường lập tức dẹp suy nghĩ mua lá trà, 7 triệu đồng Huyền Vũ không phải là bọn họ đào không ra, nhưng mà sẽ thương cân động cốt.
Nữ vương Nga Tư liếc Tê Nhĩ Nạp một cái, thanh thúy lên tiếng:
- 8 triệu. - 8 triệu 500 ngàn.
Một vị nữ vương khác giơ thẻ số trong tay lên.
- 8 triệu 600 ngàn.
Vị phú thương đầu tiên lên tiếng.
Ö đây có không ít thương nhân, có mấy vị thân gia có thể nói là phú khả địch quốc, nắm trong tay toàn bộ việc buôn bán của vương quốc, là sự tôn tại làm cho vương thất cũng phải kiêng kỊ. - Chín triệu đồng Huyền Vũ.
Vị phú thương thứ hai bắt đầu đấu giá, làm cho không ít vương thất quý tộc đều ghé mắt.
Lãng Hương tò mò hỏi:
- Hắn là ai?
Tề Nhĩ Nạp nhàn nhạt đáp: - Người cầm quyền hiện tại của cửa hàng Phan Lạp. Lãng Hương ngạc nhiên nỒI:
- Cửa hàng đứng đầu vương quốc Phan Lạp sao, người khống chế toàn bộ việc buôn bán vương quốc chính là người kia?
- Đúng vậy, gia tài của hắn có thể sánh bằng cha ngươi.
Ưóc Mỗ khẽ cười nói.
Tề Nhĩ Nạp co giật khóe miệng, lời nói của Ước Mỗ khó nghe, nhưng cũng là sự thật. Dù sao thì hắn kiếm được tiền còn phải chia cho một ¡it quý tộc cùng với việc xây dựng trong vương quốc.
Ước Mỗ tiếp tục nói:
- Hắn đã hơn chín mươi tuổi rồi, Sinh Mệnh Trà có sự mê hoặc rất lớn đối với hắn.
- Phần Sinh Mệnh Trà này có thể chúng ta sẽ không thể cạnh tranh thắng hắn. Tẻ Nhĩ Nạp lắc đầu thở dài nói.
- Không riêng một phần này đâu, ngươi cảm thấy một cần đủ uống à?
Vẻ mặt của Ước Mỗ nghiêm túc.
- Không đủ.
Ánh mắt của Tề Nhĩ Nạp lạnh xuống.
Với tài lực của cửa hàng Phan Lạp, đối phương hoàn toàn có thể mua hết sáu cân Sinh Mệnh Trà. Ước Mõ lắc đầu, bình tĩnh phân tích:
- Hắn không thể làm như vậy, trừ phi hắn muốn là kẻ địch của tất cả quốc vương và quý tộc ở đây.
- Cũng đúng, có tiền mua nhưng cũng phải có mệnh dùng đã.
Ánh mắt của Tề Nhĩ Nạp lóc lên.
Ra khỏi vương quốc Huyền Vũ, không ai có thể đảm bảo mình sẽ không bị nhắm vào.
- Cha? Ý của ngươi là? Lãng Hương trừng to hai mắt đẹp.
Tề Nhĩ Nạp giơ tay lên vỗ đầu con gái, tức giận nói: - Nghĩ øì vậy, ta sẽ không làm chuyện giết người cướp của, nhưng những người khác thì khó mà nói trước được.
- 10 triệu đồng Huyền Vũ. Giọng nói già nua của người cầm quyền cửa hàng Phan Lạp vang vọng toàn bộ nhà đấu giá.
Bên trong phòng đấu giá rơi vào yên lặng vải giây, nhưng chẳng mấy chốc lại có người bắt đầu thét giá. - 10 triệu 500 ngản.
Một vị quản lý cửa hàng khác lên tiếng.
- Hừ.
Lão giả cửa hàng Phan Lạp hừ lạnh một tiếng, tiếp tục nỒI:
- T1 triệu. Ánh mắt của Tề Nhĩ Nạp lóe lên, nói:
- 13 triệu đồng Huyền Vũ. - Cha!
Lãng Hương không khỏi trừng to hai mắt đẹp nhìn cha mình.
- Ta có chừng mực.
Tẻ Nhĩ Nạp trầm giọng mở miệng.
- 13 triệu 500 ngàn. Lão giả cửa hàng Phan Lạp nói với vẻ mặt không thay đổi.
Tể Nhĩ Nạp và Ước Mỗ đều trầm mặc, giá tiền này đã tăng lên gấp đôi so với giá khởi điểm.
- 14 triệu.
Một giọng nói già nua khác vang lên.
Ước Mỗ quay đầu nhìn lại, líu lưỡi nói:
- Lại một vị lão bản cửa hàng siêu cấp khác.