Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 929 - Chương 3476: Sẽ Không Xa Xỉ Chạy Tới Ch...

Chương 3476: Sẽ Không Xa Xỉ Chạy Tới Ch... Chương 3476: Sẽ Không Xa Xỉ Chạy Tới Ch...Chương 3476: Sẽ Không Xa Xỉ Chạy Tới Ch...

Ly Nguyệt câu khẩn:

- Vậy cũng nhanh rồi, hy vọng Ma Pháp Thần ở trong Thiên Quốc, như vậy sẽ bớt việc một chút.

- Đến rồi sẽ biết, không cần suy nghĩ nhiều như vậy.

Mục Lương nhéo má của cô gái tóc trắng một cái. - Đùng đùng ~~~

Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, phủi phủi tay nói: - 'a ăn no rồi, mau thử nang lực mới của ngươi đi. - Tốt.

Mục Lương cười khẽ gật đầu, đứng dậy kéo giãn khoảng cách với cô gái tóc trăng.

Vẻ mặt của hắn trở nên nghiêm túc, thi triển năng lực mới chiếm được:

- Tuyệt Đối Bích Lũy.

= Ông ~~~

Gợn sóng vô hình lan ra, nøay sau đó xuất hiện một tầng øợn sóng màu vàng nhạt, lơ lửng cách cơ thể Mục Lương khoảng năm mét.

- Ngươi thử tấn công xem. Mục Lương ôn hòa nói.

- Được rồi.

Ly Nguyệt nghe vậy lấy trường cung ra, dứt khoát øiương cung bắn tên. Nàng cũng không lo lắng sẽ làm tổn thương đến Mục Lương, hắn chính là cường giả Đế cấp, mà thực lực của mình mới cấp 7.

- Hưu ~~~

Mũi tên bắn ra lao thẳng về phía Mục Lương, khi gần tới bích lũy màu vàng kim thì bị cần lại.

- Tuyệt Đối Bích Lũy còn dùng tốt hơn so với trong tưởng tượng.

Mục Lương hơi nhướng mày, tương đương với một vòng bảo vệ màu vàng kim, có thể chống đỡ toàn bộ công kích.

Vương quốc Huyền Vũ, khu đông thành.

Trong chính sảnh lâu một biệt thự của Lãng Hương, Tẻ Nhĩ Nạp đang chỉ huy thuộc hạ thu dọn đồ đạc. Lăng Hương ôm lấy cánh tay của cha, thanh thúy hỏi:

- Cha, hôm nay phải trổ về rồi à?

- Ừm, lần này đi ra ngoài đã được nửa tháng, không thể rời đi lâu lắm.

Tề Nhĩ Nạp vỗ vỗ cánh tay con gái. - Được rồi, ta còn muốn để cho cha ở thêm hai ngày. Lăng Hương chớp đôi mắt đẹp, trên mặt là thần sắc tiếc nuối.

Tề Nhĩ Nạp liếc nhìn con gái, bình thắn nói:

- Nếu như ngươi không nõ thì trở về cùng cha đi, mẹ của ngươi cũng rất nhớ ngươi.

- A, ta còn không muốn trở về, một thời gian nữa đi. Lăng Hương nũng nịu lắc đầu.

Cô đề nghị:

- Cha có thể cho mẹ đến vương quốc Huyền Vũ này nha, coi như là tới du lịch. So với vương quốc Tây Hoa thì cô càng thích hoàn cảnh sống của vương quốc Huyền Vũ hơn, quan trọng nhất là nơi đây có vô số mỹ thực, mỗi ngày ăn đều không bị trùng lặp.

- Vậy không được, mẹ ngươi phải ở với ta. Tề Nhĩ Nạp không hề nghĩ ngợi mở miệng từ chối. Lãng Hương trừng lớn đôi mắt đẹp, ngây thơ nói:

- Các ngươi đều là vợ chồng, mỗi ngày sống cùng một chỗ còn không chán sao?

Có đôi khi trong lòng cô ước ao có được mối quan hệ như cha và mẹ, hai người thành hôn mấy chục năm, quan hệ vẫn tốt như mới vừa bắt đầu. Khóe mắt của Tề Nhĩ Nạp giật một cái, giơ tay lên øõ đầu con gái, tức giận nói: - Sao nào, hy vọng mẹ của ngươi chán ta à?

Lúc này, Lăng Hương mới phản ứng lại, cười đượng hai tiếng nói:

- Không thể nào, cha hiểu Sai rồi.

Tề Nhĩ Nạp dạy dỗ:

- Ngươi đó, đừng có ngày nảo cũng lo chơi bời, nên nhanh chóng tăng thực lực lên, đừng bị so sảnh không bằng những công chúa khác.

- Đã biết, trong biệt thự có sân huấn luyện, mỗi ngày ta đều sẽ huấn luyện.

Lăng Hương vội vàng nhấc tay bảo đảm.

- Tốt nhất là vậy.

Tề Nhĩ Nạp liếc con gái một cái, hắn vẫn hiểu con gái của mình mê chơi tới cỡ nào.

Lãng Hương liên tục bảo đảm nói: - Cha, đừng lo lắng, có Linh Vận đi cùng ta, chúng ta sẽ đốc thúc lẫn nhau. Tể Nhĩ Nạp dặn dò:

- Ứm, cũng đừng quên giữ gìn mối quan hệ với công chúa Linh Nhi, điều này không có hại đối với ngươi. - Ta biết rồi.

Lãng Hương có chút chột dạ nhìn khắp nơi, ngoài miệng thì lại đáp ứng nhanh chóng, trong lòng nghĩ như thế nào chỉ có chính cô biết.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân trong trẻo vang lên.

Thị vệ đi ra ngoài trở về, cung kính hành lễ nói:

- Bệ hạ, bên phía vương quốc Huyền Vũ đã chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.

Tề Nhĩ Nạp liếc nhìn đồng hồ, gật đầu nói:

- Ta biết rồi, mười lăm phút sau đi. Hắn mua được một phần Sinh Mệnh Trà và Ma Dược Sinh Mệnh, trừ cái đó ra còn có mấy món bảo vật, vì lý do an toàn, hắn vẫn là chuẩn bị mượn dùng thông đạo đặc biệt của vương quốc Huyền Vũ để rời đi. Vì thế hắn trả phí mượn đường là 500 ngàn đồng Huyền Vũ, có thể trở về vương thành vương quốc Tây Hoa.

Không chỉ riêng hắn, Ước Mỗ cũng trở về bằng thông đạo đặc biệt, đồng dạng là tiêu tốn 500 ngàn đồng Huyền Vũ.

Cái gọi là thông đạo đặc biệt thật ra là Cửa Không Gian Truyền Tống, nhưng chỉ mở ra một cửa với bên ngoài, mỗi lần sử dụng đều cần điều chỉnh tọa độ, muốn sử dụng cần thanh toán phí dụng, khoảng cách càng xa thì phí dụng Sẽ cảng cao.

Lãng Hương ngây thơ nói: - Cha, sau này ngươi có thể thường xuyên tới đây nha, dù øì thì ở đây cũng có thông đạo cấp tốc mà. Tề Nhĩ Nạp co giật khóe miệng, qua lại một lần phải tốn một trăm vạn đồng Huyền Vũ, cho dù vương thất rất giàu có thì hắn cũng sẽ không xa xỉ chạy tới chạy lui như vậy.

Mười lăm phút trôi qua rất nhiều, cấp dưới thu dọn đồ đạc xongø xuôi, công bao lớn bao nhỏ chuẩn bị rời đi.

- Cha, ta tiễn ngươi.

Lãng Hương ngoan ngoãn nói. - Không cần.

Tề Nhĩ Nạp khoát tay nói. Giọng điệu của hắn nghiêm túc:

- Mấy ngày nay ngươi không có chuyện øì làm thì đi khu bắc thành và khu nam thành nhìn xem tiến độ trang hoàng nhà ở. Ngày đầu tiên khi văn phòng mua bán bất động sản khu bắc và khu nam thành khai trương, hắn đã mua hai ngôi biệt thự ở hai khu vực này, là nhóm người đầu tiên mua nhà. Mua nhà và quyết định phương án trang hoàng đều tiến hành cùng một ngày, hiện tại biệt thự mới đã có người vào sửa chữa. - Ta biết rồi, cha đừng lo lắng, ta sẽ nhìn chằm chằm.

Lãng Hương vội vàng gật đầu nói.

Cô cũng mua một căn nhà tại khu chung cư hạng sang ở khu vực mới, chờ sau khi xây dựng biệt thự xong thì để người thuận tiện đi trang hoàng phòng mới.

- Nhớ kỹ, không được quá ham chơi.

Trước khi rời đi, Tê Nhĩ Nạp không quên dặn dò một câu.

- Được được được, ta không ham chơi.

Lăng Hương gật đầu như Ø1 tỎI.

Cô vẫy tay, nhìn theo cha lên xe thú, đi về phía Cục Quản Lý đông thành, thông đạo đặc biệt nằm ở đó.

- Lại chỉ còn lại một mình ta.

Lãng Hương buông tay xuống, trên mặt hiện lên vẻ mặt thất lạc nhàn nhạt. Trong biệt thự, thị nữ vả các Ky Sĩ phụ trách an toàn đưa mắt nhìn nhau, bọn họ không phải người à?

- Cộp cộp cộp ~~~

Giọng nói của Linh Vận vang lên từ ngoài cửa viện: - Lãng Hương, ngươi có bận gì không?

Đôi mắt đẹp của Lăng Hương sáng lên, vội vàng nÓI:

- Không có bận, mau vào đi.
Bình Luận (0)
Comment