Chương 3513: Cái Vấn Đề Khó Khăn Này Gi...
Chương 3513: Cái Vấn Đề Khó Khăn Này Gi...Chương 3513: Cái Vấn Đề Khó Khăn Này Gi...
- Xin lỗi, là lỗi của ta.
Mục Lương cười một tiếng, đưa tay vén tóc trên gò má Của CÔ ra sau tai.
Nguyệt Thấm Lan dán khuôn mặt vào lòng bàn tay của Mục Lương, nhẹ nhàng hỏi:
- Vừa trở về à?
- Đúng vậy.
Mục Lương thuận thế tựa ở đầu giường, làm cho nữ nhân gối lên ngực.
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng hỏi:
- Các ngần hàng mới trên đại lục mới đều đò xét qua rồi à?
- Chỉ dò xét một bộ phận, còn lại giao cho đội duy trì trật tự đi.
Mục Lương bình thản đáp. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nÓI:
- Cũng tốt, đội duy trì trật tự đã được khởi động, mấy ngày nữa là có thể xuất phát đi tuần tra đại lục mỚI. - Ử,
Mục Lương khẽ gật đầu. Tay của hắn đặt lên trên bụng cô, cảm nhận nhịp tim của thai nhị, hỏi:
- Trong khoảng thời gian ta không ở đây, trong vương quốc có xảy ra chuyện gì không?
- Không có chuyện øì đặc biệt, tất cả đều rất tốt. Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng trả lời. - Vậy là tốt rồi.
Mục Lương phóng xuất ra nguyên tố sinh mệnh, bao vây cơ thể nữ nhân lại. Nguyệt Thấm Lan chặn tay của Mục Lương, thanh thúy nói:
- Ta cũng rất tốt, không cần lãng phí nguyên tố sinh mệnh.
- Dùng trên cơ thể của ngươi không phải là lãng phí. Mục Lương cười sửa đúng. Hai mắt của Nguyệt Thấm Lan tràn đầy nhu tình, nghiêng đầu hồi:
- Lần này ngươi trở về ở lại bao lâu?
Cô biết Mục Lương sẽ đi Đảo Thất Lạc, chỉ là không biết khi nào hắn rời đi.
- Chờ ngươi và đứa bé của Hồ Tiên sinh ra rồi mới đi. Mục Lương ôn hòa đáp.
- Vậy còn sớm. Tay của Nguyệt Thấm Lan đặt lên trên bụng, cô còn bốn tháng mới sinh, cô gái đuôi hồ ly là ba tháng. Mục Lương ôn hòa nói:
- Còn rất nhiều chuyện phải bận rộn sau khi sinh xong.
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng hỏi:
- Ngươi nghĩ ra tên cho đứa nhỏ chưa?
- Vẫn chưa, không vội. Mục Lương cười một tiếng, chờ đứa bé sinh ra, biết là nam hay nữ rồi đặt tên cũng không chậm.
- Cũng tốt, vấn đề khó khăn này giao cho ngươi. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng.
- Tốt.
Mục Lương nhận lời.
- Nên rời Øiường.
Nguyệt Thấm Lan chống tay ngồi dậy, mái tóc dài màu xanh nước biển xõa xuống.
Mục Lương cũng xuống Øiường, quan tâm khoác áo choàng cho nữ nhân.
Hai người rời khỏi Thiên Điện, mới phát hiện trong chính sảnh rất náo nhiệt, là đám người Ngải Ly Na đã trở về, đang nói chuyện phiếm với bốn người Di Tang.
- Bệ hạ tới rồi.
Khương Na nhỏ giọng nói. - Bệ hạ.
Đám người Áo Ba vội vàng thu hồi nụ cười toe toét trên mặt, cung kính lên tiếng.
Ánh mắt của bốn người rơi lên trên người Nguyệt Thấm Lan, trong lòng suy đoán cô chính là vương hậu nương nương mà những người khác nói. Mục Lương nhẹ gật đầu, quay đầu nói với nhóm tiểu hầu gái:
- Chuẩn bị cơm tối nhiều hơn một chút, sức án của bọn họ hơi lớn.
Mấy người Di Tang cười ngại ngùng, trong lòng bắt đầu chờ mong tiệc tối ăn cái gì.
- Vâng.
Đám người Ba Phù ngoan ngoãn gật đầu.
Tiểu Tử dò hỏi:
- Tối nay ăn lẩu được chứ? Mục Lương thuận miệng nói: - Được, chuẩn bị thêm chút thịt, bên trại chăn nuôi có đưa thịt øì mới qua không?
- Có ạ.
Tiểu Tử ngoan ngoãn đáp. - Ừm, đi chuẩn bị đi.
Mục Lương gật đầu một Cái.
- Vâng.
Nhóm tiểu hầu gái đáp một tiếng, vội vàng tản ra đi bận việc. Mục Lương kéo Nguyệt Thấm Lan ngồi xuống ghế sô pha, ánh mắt rơi lên trên người nhóm Di Tang, điều này làm cho bọn họ không tự chủ được mà thẳng sống lưng.
- Bên phía khu chãn thả ở đại lục cũ vẫn còn đang xây dựng, các ngươi nghỉ ngơi ba ngày, sau đó đi hỗ trợ trại chăn nuôi ở đại lục mới đi.
Mục Lương bình thản nói: - Chờ khu chăn thả ở đại lục cũ xây dựng xong, các người sẽ đi qua đó.
Mộc Phân Thân Mục Lương ngày đêm bận rộn, còn cân hơn hai tháng mới có thể phân chia đại lục cũ thành hai phần.
Còn cần cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh gia tăng một nhóm lục thực cung cấp thức ăn cho ma thú loại ăn cỏ, đến lúc đó khu chăn thả mới có thể chính thức bắt đầu đi vào sử dụng.
- Được rồi, toàn bộ nghe theo sự sắp xếp của bệ hạ. Di Tang nghiêm mặt nói.
- Bệ hạ, chúng ta đi qua trại chăn nuôi bên kia còn có thể ăn được đồ ngon không?
Áo Ba không khỏi hỏi. Mục Lương buồn cười liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nÓI:
- Bên kia có phân phối đầu bếp, yên tâm đi.
- Vậy là tốt rồi.
Đôi mắt của Áo Ba lập tức sáng ngời.
- Các người cũng có thể tự học nấu cơm.
Ly Nguyệt lạnh nhạt nói.
- Không cần, thật sự không cần.
Đám người Di Tang cùng nhau mở miệng, ánh mắt đều rơi vào trên người Hoa Phất.
- Các ngươi nhìn cái øi? Hoa Phất tức giận trừng mắt nhìn về phía ba người bạn thân. Ngải Ly Na tò mò hỏi:
- Các ngươi có đặc điểm bên ngoài øì để phân biệt giữa Mục Thú Tộc và tộc người thú không?
- Không có, nhưng mả chúng ta lợi hại hơn những người thú kia.
Hoa Phất ngạo nghễ hất cằm lên.
Ly Nguyệt nhắc nhớ:
- Nhớ kỹ, ở vương quốc Huyền Vũ, địa vị của các chủng tộc đều là bình đăng.
- Biết rồi, chúng ta đều nhớ kỹ hiến pháp.
Khang Phúc vội vàng đáp. Ly Nguyệt lại nói:
- Ừm, tối nay báo lên số liệu cơ thể, sẽ có người an bài khôi giáp và vũ khí cho các ngươi.
- Là Khôi Giáp Thánh Quang à?
Mắt hồ ly của Hoa Phất lập tức sáng ngời. Bọn họ đều hiểu sự lợi hại của Khôi Giáp Thánh Quang, từ trên trời giáng xuống Thánh Quang Lôi Phạt, làm cho Lôi Văn bị thiệt thòi không ít.
- Đương nhiên không phải. Ly Nguyệt lắc đầu.
Khôi Giáp Thánh Quang là dành riêng cho hộ vệ Thánh Quang, giống như Khôi Giáp U Linh là chỉ dành riêng cho người của Đội Ám Sát U Linh. - Vậy được rôi....
Đôi mắt sáng ngời của Hoa Phất lập tức tối xuống.
Ly Nguyệt thanh thúy nói: - Nhưng khôi giáp mới cũng rất tốt, là thiết kế của Mục Lương.
Mục Lương øật đầu nói:
- Ừm, khôi giáp mới lớn và nặng nề hơn, lực phòng ngự cũng sẽ cảng mạnh, tương đối thích hợp cho người thú sử dụng. Bộ khôi giáp mới là hắn đã thiết kế trước đó, đã chế tác được một bộ, lại do người của Xưởng Chế Tạo Linh Khí sản xuất hàng loạt.
- Nghe có về cũng rất tốt. Di Tang hưng phấn nói. Ngải Ly Na hất cằm lên, ngạo nghề nói:
- Linh khí và ma cụ do bệ hạ chúng ta thiết kế, không có øì là không tốt. - Đúng vậy. Ny Cát Sa gật đầu đồng ý. - Đã nhìn ra.
Hoa Phất gật đầu, từ Khôi Giáp Thánh Quang và Khôi Giáp U Linh trên người nhóm Ngải Ly Na là có thể nhìn ra.
Ngoại trừ cái đó ra còn có linh khí TV và nhiều món khác, cái nào cũng đều làm cho bọn họ thán phục một đoạn thời gian rất dài.
- Cộc cộc cộc ~~~ Ngải Ly Na giơ tay lên gõ cửa phòng Thiên Điện, hỏi: - Ngôn Bảng, ngươi dọn dẹp xong chưa?
- Ngay lập tức.
Trong phòng truyền ra điọng nói của Ngôn Băng.