Chương 3519: Tính Cách Hung hãn
Chương 3519: Tính Cách Hung hãnChương 3519: Tính Cách Hung hãn
Mục Lương ôn hòa nói:
- 'Ƒa viết bản kế hoạch, chuyện chọn người để Kim Phượng hoặc là Tiểu Lan theo dõi một chút. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã lắc đầu:
- Chuyện này vẫn là để ta an bài đi, các cô ấy xem người không chuẩn bằng ta.
- Vốn dĩ định giao cho ngươi làm, nhưng mà sợ ngươi quá mệt mỗi.
Mục Lương dịu dàng nói. - Hai tháng này ta còn có thể giúp đỡ được, nếu trễ hơn chút thì ta cũng hết cách rồi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng, cơ thể nghiêng sang bên cạnh. Cô vòng lấy cổ của nam nhân, địu dàng nói:
- Vừa vặn chuyện này đã an bài xong, ta có thể yên tâm chờ sinh rồi.
- Sẽ không quá mệt chứ? Mục Lương do dự hỏi.
- Không đâu, nếu không phải là sợ ngươi lo lắng thì bây giờ ta còn có thể lộn vòng ngược ra sau đấy. Nguyệt Thấm Lan hờn dỗi CƯỜI.
- Vậy không được.
Mục Lương cười khổ một tiếng.
Nguyệt Thấm Lan mỉm CƯỜI an ỦI:
- Yên tâm đi, cơ thể của ta rất tốt, chiêu mộ nhân tài lại không cần vũ đao lộng thương, sẽ không có chút mệt mỏi nào.
- Được rồi, ngươi có kinh nghiệm đối với việc này, ngươi đi làm đi.
Cuối cùng Mục Lương vẫn là đồng ý.
- Để ta xem thử những cương vị nào mả ngươi muốn tuyển trước đã. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Mục Lương thêm vài nét bút trên giấy, sau đó mới đưa bản kế hoạch cho cô gái ưu nhã.
Nguyệt Thấm Lan nhìn lướt qua, không khỏi líu lưỡi:
- Muốn tuyển thêm 536 cương vị mới?
Trong hơn năm trăm cương vị này có những công việc mới như bí thư, trợ thủ, công quan bộ, v.v... Mục Lương trịnh trọng gật đầu nói:
- Ừm, chỉ cần tuyển đủ những người này, hệ thống quản lý của vương quốc Huyền Vũ sẽ hoàn thiện hơn.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi øật đầu, đột nhiên hỏi:
- Có cân tuyển người làm phụ tá cho ngươi không? Mục Lương hơi nhướng mày, hỏi ngược lại:
- Tiểu hầu gái trong cung điện còn chưa đủ nhiều sao?
- Cũng đúng, mấy người Tiểu Tử cũng có thể làm phụ tá cho ngươi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật đầu...
- Hơn nữa nếu ta muốn tìm trợ lý, những người khác như Tiểu Nặc cũng rất thích hợp.
Mục Lương ôn hòa nói.
Mễ Nặc đi theo hắn thời øian dài nhất, còn dài hơn cả Nguyệt Thấm Lan và Ly Nguyệt, cô ấy học được rất nhiêu thứ, làm phụ tá là dư đả.
- Ngươi nói đúng. Nguyệt Thấm Lan cười một tiếng.
Mục Lương kéo tay nữ nhân, hỏi:
- Trong khoảng thời gian này ngươi có đi Cục Quản Lý không?
- Đương nhiên, dù gì thì vẫn là phải đi xem một chút, bằng không thì ta không an tâm.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật đầu. Mục Lương thuận miệng hỏi:
- Kỳ Á đạo gần đây thế nào rồi, làm trợ thủ còn được không?
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy đáp:
- Ta không rõ lắm, cô ấy theo Tiểu Lan, ta không có tham dự vào.
- Cần bảo Tiểu Lan tới đây để ngươi hỏi thăm không? Cô chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển hỏi. Mục Lương nhéo má của nữ nhân, khẽ cười nói:
- Không cần, ta chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, nếu như cô ấy có thể thích ứng với công việc trợ thủ thì không cần phải tuyển phụ tá cho Tiểu Lan nữa. - Tối nay ta sẽ hỏi cô ấy. Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, trong lòng vui vẻ.
- Còn ba tháng nữa. Mục Lương nhìn về phía bụng của nữ nhân.
Nguyệt Thấm Lan vuốt bụng, trong mắt tràn đầy nhu tình, đáp:
- Đúng vậy, ngươi sắp làm cha rồi.
- 'Ta phải chuẩn bị quà cho con của chúng ta.
Ánh mắt của Mục Lương lộ ra vẻ chờ mong.
Nguyệt Thấm Lan cảm thấy hứng thú hỏi. - Là cái øì thế?
- Còn chưa nghĩ ra.
Mục Lương cười khẽ một tiếng.
Nguyệt Thấm Lan dựa vào người hắn, dịu dàng nói:
- Có thể làm cho đứa bé hạnh phúc khỏe mạnh trưởng thành thì tốt rồi.
- Sẽ được thôi, có ta ở đây rồi.
Giọng điệu của Mục Lương trở nên kiên định. - Ừ, ta tin là vậy.
Nguyệt Thấm Lan nở nụ cười hạnh phúc.
Cô nghĩ tới cái gì, hờn dỗi hỏi:
- Đúng rồi, máy móc Ma Huyễn Thủ của ngươi làm tới đâu rồi?
- Nhanh thôi.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, còn có mấy chỗ khó cần khắc phục, cách máy móc Ma Huyễn Thủ thành công không xa. Những chỗ khó khác giải quyết kia hắn đã có manh mối, tối nay lại đi lật xem bút ký của Ma Pháp Thần một chút.
- Thật khiến cho người ta chờ mong.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Mục Lương bình thản hỏi: - Những người khác dạo gần đây đang bận rộn chuyện gì? Nguyệt Thấm Lan khái quát một chút:
- Nhóm Ly Nguyệt và Ngải Ly Na vẫn còn đang giải quyết chuyện cướp bóc bên đường tại khu bắc thành...
- Còn có chuyện lớn øì nữa không?
Mục Lương như đang suy nghĩ gì đó hỏi.
Nguyệt Thấm Lan hỏi lại:
- Bên ngoài vương quốc có hải tặc hoạt động có tính là chuyện lớn không?
- Đương nhiên rồi.
Mục Lương gật đầu một cái.
- Dạo gần đây có rất nhiều thương thuyền và thuyền vận chuyển hàng hóa lui tới vương quốc Huyền Vũ bị hải tặc tập kích.
Vẻ mặt của Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc, chậm rãi nÓI:
- Ta đã bảo Trịnh Hoán mang theo Hải Quân đi bao vây tiễu trừ đám hải tặc kia, nhưng tin tức còn chưa truyền về.
- Cô ấy dẫn theo bao nhiêu người đi rồi?
Mục Lương khẽ nhíu mày hỏi.
- Hai chiếc thuyền lớn, ba ngàn binh sĩ Hải Quân. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã trả lời.
Mục Lương co giật khoé miệng, ba ngàn Hải Quân đối phó với một nhóm hải tặc, cái này có phải quá khoa trương hay không? Nguyệt Thấm Lan nhìn ra nam nhân đang suy nghĩ øì, giải thích:
- Ba ngàn binh sĩ Hải Quân đều là người mới, xem như là luyện binh.
- Đều là tân binh à, vậy được rồi.
Mục Lương hơi nhướng mày.
- Có Trinh Hoán ở đây, đám hải tặc kia sẽ không trốn thoát được đầu, yên tâm đi. Nguyệt Thấm Lan tự tin đáp.
Mục Lương cười khổ nói:
- Ta không lo lắng cái này, chỉ là sợ lần luyện binh này không có hiệu quả, những hải tặc kia sẽ chết hết dưới tay cô ấy.
Nguyệt Thấm Lan nghĩ đến tính cách hung hãn của Trinh Hoán, cô ấy thật sự có thể tay cảm Phương Thiên Họa Kích xông thẳng vào trong đám hải tặc giết đến thất điên bát đảo.
Trong Phố Buôn Bán mới xây dựng ở khu bắc thành. Y Lộ Lộ, Mã Nhi và Thụy Tinh vẫn còn đang đi dạo phố, khoảng cách đến bầu trời tối còn có một giờ.
- VÌ sao còn không có người đến cướp Sinh Mệnh Trà của chúng ta?
Mã Nhi thấp giọng hỏi. Y Lộ Lộ suy đoán:
- Có khi nào kẻ trộm đã bị những người còn lại bắt được hay không?
Thụy Tỉnh lắc đầu nói:
- Không thể nào, nếu như đã bị bắt thì bọn họ sẽ cho chúng ta biết.
Ba người đều đeo linh khí truyền tin siêu nhỏ trong tai, trong khoảng cách ngắn là có thể thông tin theo thời gian thực.
- Cũng đúng. Y Lộ Lộ mím môi.
- Đi thôi, trở về cứ điểm, có lẽ đêm nay bọn họ mới có thể hành động.
Mã Nhi nói xong thì quơ quơ túi giấy trên khuỷu tay, Sinh Mệnh Trà bên trong là thật.