Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 977 - Chương 3524: Khảo Hạch Thăng Cấp Chức ...

Chương 3524: Khảo Hạch Thăng Cấp Chức ... Chương 3524: Khảo Hạch Thăng Cấp Chức ...Chương 3524: Khảo Hạch Thăng Cấp Chức ...

Chỉ cần có thể lên đến ban cao cấp thì trường học sẽ phát học bổng, nếu như có thể trở thành Luyện Khí Sư, Linh Khí Sư trung cấp thì học bổng sẽ càng nhiều hơn.

Sau khi trở thành Luyện Khí Sư hoặc là Linh Khí Sư trung cấp, vương quốc Huyền Vũ sẽ an bài công việc, lương bổng đãi ngộ các phương diện đều là tốt nhất.

Luyện Khí Sư tốt nghiệp từ trường kỹ thuật chức nghiệp cần làm việc mười năm cho vương quốc Huyền Vũ, trong mười năm này, nếu chưa được cho phép thì không thể hiệu lực cho vương quốc hay thế lực khác .

Vương quốc Huyền Vũ đã tốn hết tâm tư và tài lực, khổ cực bồi dưỡng ra được Luyện Khí Sư, sao lại có thể làm áo cưới cho những vương quốc khác được. Không chỉ riêng nghề nghiệp luyện khí, các nghề nghiệp khác như chế thuốc, y học cũng giống vậy. Những học sinh nghề nghiệp này sau khi tốt nghiệp đều phải làm việc ở vương quốc Huyền Vũ mười năm.

Sau mười năm thì những người làm nghề nghiệp này mới có thể tự do lựa chọn đi hay ở, có thể lựa chọn xây dựng phòng làm việc hoặc là trở thành chức nghiệp giả tự do, nhưng phải ký kết khế ước bảo mật, phòng ngừa tiết lộ cơ mật, còn có thể bị hạn chế xuất cảnh.

Thời gian trôi qua, sự chú ý của các học sinh đều ở trên tài liệu ma thú, mồ hôi trán chảy xuống từng giọt. Nạp Lan đứng lên tiến hành dò xét, đạo qua một vòng rồi trổ về chỗ ngôi. - Ai ~ Nhóm học sinh này không được .

Cô thấp giọng thổ dài. .

- Bọn họ mới học một năm, cho bọn họ thêm chút thời gian đi.

Tá Y trấn an.

- Một năm, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn. Nạp Lan nói với dáng vẻ hận sắt không thành thép. Linh Khí Sư và Luyện Khí Sư là một loại chức nghiệp cực kỳ cân tới thiên phú. Bang Ni liếc nhìn bạn thân , chửi thầm nói:

- Ngươi nói người khác thì phải nghĩ lại mình chứ, khi đó ngươi cũng phải mất một năm mới trở thành Linh Khí Sư sơ cấp mà . Hắn và Nạp Lan đều đến từ thành Tương Lai, là bạn bè tốt.

- Ngươi đừng nói ta, ngươi trở thành Linh Khí Sư sơ cấp còn lâu hơn ta.

Nạp Lan trợn trắng mắt. Khóe miệng của Tá Y co giật, đã quen với việc đấu võ mồm với hai người. Bang Ni cười mỉa vài tiếng, chậm rãi nói:

- Chúng ta đều ở Linh Khí Sư trung cấp quá nhiều năm, không biết khi nào có thể trổ thành Linh Khí Sư cao cấp đây. Nạp Lan cảm thán nói:

- Không phải tất cả mọi người đều giống bệ hạ, đại đa số người đời này có thể trở thành Linh Khí Sư trung cấp cũng đã là kết thúc.

- Đúng vậy, rất nhiều người cả đời cũng chỉ là Luyện Khí Sư sơ cấp .

Tá Y gật gù nhận đông . Hắn phụ trách giảng dạy kỹ thuật luyện khí và tri thức, Nạp Lan và Bang Ni thì dạy chế tác linh khí, mặc dù hai người tách ra nhưng đều là trăm sông đổ về một biển .

Ma cụ và linh khí chỉ là phương pháp chế tạo không giống nhau, nhưng hiệu quả là đồng dạng.

- Bệ hạ quá lợi hại.

Ánh mắt của Nạp Lan lộ ra vẻ kính trọng.

Cô biết rằng đa số linh khí đều là xuất xứ từ tay của quốc vương Huyền Vũ, mỗi khi nhìn thấy những linh khí và ma cụ cao cấp kia đều sẽ làm cho cảm xúc của cô dâng trào.

- Ai nói không phải chứ. Bang Ni gật đầu nhận đồng.

Hắn tới từ đại lục cũ, vẫn là người của thành Tương Lai, biết chế tạo linh khí không dễ dàng, chính bởi vì như vậy mới biết được thành tựu của Mục Lương bây giờ là nghịch thiên cõ nảo.

- Đừng phần tâm nữa, thời gian thi của tổ một sắp kết thúc rồi. Tá Y lên tiếng nhắc nhở. Nạp Lan và Bang Ni bị hút ra từ trong ký ức, lực chú ý đều đặt vào trên người các học sinh.

Năm phút sau, hạt cát cuối cùng trong phần đồng hồ cát bên trên rơi xuống.

Ba giờ đã đến.

- Cha ba ~~~

Nạp Lan võ tay, cắt đứt động tác của các học sinh: - Được rồi, sát hạch kết thúc.

Không ít học sinh lộ ra vẻ mặt ảo não, hiển nhiên là bọn họ đã chế tác linh khí sơ cấp thất bại.

Tá Y nhìn về phía học sinh số 9, trước mặt cô ta có một thanh đoản đao, được chế tạo từ hai khối xương ma thú khác nhau.

Hắn đi lên trước, cầm lấy đoản đao kiểm tra một lần, gật đầu nói:

- Là linh khí sơ cấp, ngươi hợp cách.

- Cảm ơn Tá Y lão sư. Thiếu nữ kích động hành lễ.

Vẻ mặt của Nạp Lan dễ nhìn hơn một chút, ít nhất là có một người khảo hạch hợp cách.

Cô quét mắt về phía những người khác, chậm rãi an ủi: - Những người khác đều không hợp cách, trổ về chuẩn bị cho tốt, tháng sau thi lại. - Vâng, Nạp Lan lão sư. Các học sinh than thở, lục tục rời khỏi phòng thi.

- Hoa lạp lạp ~~~

Đại lục mới, trên biển rộng mênh mông vô tận, hai chiếc thuyền lớn đón gió đi về phía trước.

Trong khoang thuyền, Trinh Hoán và Xảo Nhi ngồi đối diện nhau, bên cạnh còn có thần vệ binh, trên mặt ba người đều dán đây tờ giấy. - Một đôi ba.

Trinh Hoán rút hai lá bài trong tay ra rồi ném lên trên bàn thấp.

Trên đường quét sạch cướp biển luôn là nhàm chán, không có việc øì thì dựa vào chơi bài tây giết thời gian, ai thua thì sẽ phải dán một tờ giấy lên mặt.

- Một đôi năm.

Xảo Nhi ra bài ngay sau đó, thỉnh thoảng còn phải thổi khí, làm cho tờ giấy trước mắt rũ xuống bay lên, như vậy mới có thể nhìn thấy phía trước.

Thân vệ binh khẩn trương nắm chặt bài trên tay, do dự một chút vẫn là ra bài: - Một đôi hai.

- Sách ~~~

Trịnh Hoán chậc lưốõi, khảy khảy mấy tờ giấy trên mặt, bất đắc đĩ nói:

- Cho qua.

Trong ba người, tờ giấy trên mặt cô là nhiều nhất, sắp che khuất cả khuôn mặt.

- Ta cũng cho qua.

Xảo Nhi thuận miệng nói. Thân vệ binh chớp chớp mắt, mừng rõ tiếp tục ra bài:

- Ba bốn năm sáu bảy tám chín...

Trinh Hoán nhìn mấy lá bài còn lại không nhiều trong tay thân vệ binh, vẻ mặt lại nghiêm túc.

- Xem ra lại phải thua rồi. Xảo Nhi lộ ra vẻ mặt coi nhẹ thắng thua.

- Ta đại tiểu vương.

Trịnh Hoán nhếch miệng cười, ném xuống hai lá bài. - Cho qua...

Thân vệ binh âm thâm thỡ phào một hơi, cô cũng muốn chơi thả để cho Trinh Hoán thắng, hiện tại xem ra vẫn có cơ hội thua. Xảo Nhi đồng dạng lắc đầu: - Cho qua.

- Một lá ba.

Trinh Hoán do dự lấy ra một lá bài.

Khóe mắt của thân vệ binh nhảy lên, nụ cười trên mặt sắp cứng lại rồi, có loại cảm giác sấm to mưa nhỏ. - Một lá hai.

Xảo Nhi hưng phấn ra bài, cô lại thấy được hy vọng thắng lợi.

Trinh Hoán nghiêm mặt nói với giọng điệu nhạt nhẽo:

- Cho qua...

- Ta thắng!

Xảo Nhi hưng phấn ném hết lá bài còn lại trên tay xuống bản.

- AI ~ Tại sao lại thua nữa rồi.

Trịnh Hoán không mấy hứng thú thả ra những lá bài còn lại trong tay. - Đại nhân, nhận lấy trừng phạt đi.

Xảo Nhi câm tờ giấy lên, trên đó đã bôi hồ dán bằng gạo.
Bình Luận (0)
Comment