Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 980 - Chương 3527: Bụng Có Tình Huống

Chương 3527: Bụng Có Tình Huống Chương 3527: Bụng Có Tình HuốngChương 3527: Bụng Có Tình Huống

Vương quốc Huyền Vũ. Trong cung điện tâng tám Khu Vực Trung Ương.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hồ Tiên một tay đố eo, chậm rãi bước về phía sô pha trong chính sảnh.

Cô đã ngây người ở Thiên Điện tới trưa, cảm thấy đian phòng không đủ rộng rãi, còn không hiểu vì sao luôn cảm thấy có chút buồn bực.

- Hôm nay mình làm sao vậy, không khí ở Khu Vực Trung Ương là tốt nhất, sao lại còn cảm thấy buồn bực chứ.

Hồ Tiên nhíu mày, chậm rãi ngồi xuống ghế sô pha. Bụng của cô đã rất lớn, cho dù mặc váy rộng thùng thình thì cũng có thể thấy rõ phần bụng to nhô lên cao.

- Hồ Tiên nương nương muốn uống chút øì không? Tiểu Mật quan tâm hỏi.

- Lấy ly nước ấm cho ta là được rồi. Hồ Tiên lười biếng phất tay.

Cô dựa lưng vào sô pha, làm cho bản thân có thể thoải mái hơn một chút.

- Được rồi.

Tiểu Mật vội vã đi lấy một ly nước ấm.

- Phù phù ~~~

Hồ Tiên hít sâu mấy cái, lúc này mới cảm giác được tâm tình buồn bực dễ chịu hơn một chút. - Chẳng lẽ là sắp sinh rồi sao?

Trong mắt cô hiện lên một tia hồ nghi, vươn tay sở lên bụng.

- ..Hẫn là không phải.

Hồ Tiên thổ ra một hơi, tự lầm bẩm an ủi bản thân. Cô nhìn về phía phòng làm việc, Mục Lương vẫn còn đang nghiên cứu máy móc Ma Huyễn Thủ, đã hơn một tháng không đi ra ngoài. Tiểu Mật bưng nước tới, địu dàng nói:

- Hồ Tiên nương nương, nước ấm tới đây.

- Ức ực ực ~~~

Hồ Tiên chậm rãi uống xong hơn phần nửa ly nước, lại dựa vào sô pha mềm mại lần nữa.

Tiểu Mật chớp chớp mắt, quan tâm hỏi:

- Hồ Tiên nương nương không thoải mái sao? - Không có việc gì đâu. Hồ Tiên xua tay đáp.

Cô vén mấy sợi tóc mai như tuyết lên, dịu dàng hỏi:

- Mấy ngày nay, bệ hạ của các ngươi có đi ra không? Tiểu Mật lắc đầu, thanh thúy nói:

- Không có ạ, mấy ngày hôm trước ta đi vào đưa thức ăn cho bệ hạ, hình như là máy móc Ma Huyễn Thủ sắp nghiên cứu thành công nên mấy ngày nay sẽ bận rộn hơn.

Hồ Tiên chậm rãi gật đầu, thì thâm lên tiếng:

- Thì ra là như vậy...

Tiểu Mật nhìn chằm chằm vào cô gái đuôi hồ ly, trong lòng tính toán thời gian một lần, lại đi lật xem bản dự tính chuyện xảy ra ngày sau.

Cô kinh ngạc thốt lên:

- Hồ Tiên nương nương, mấy ngày này chính là ngày sinh dự tính nha!

- Chắc là vậy, ta cũng không xác định lắm.

Hồ Tiên nói với giọng điệu lười nhắc.

- Vậy thì chúng ta phải chuẩn bị trước mới được. Vẻ mặt của Tiểu Mật nghiêm túc.

- Còn cân chuẩn bị cái gì nữa?

Hồ Tiên liếc mắt nhìn tiểu hầu gái. Tiểu Mật nghiêm túc trả lời:

- Phòng sinh đã chuẩn bị xong, nhưng trước đó phải mời nữ bác sĩ đỡ đẻ đi qua đây túc trực.

- Được rồi.

Hồ Tiên không từ chối, ngày thường cô cũng có đi tìm hiểu những điều này, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên tự thể nghiệm.

Tiểu Tử tiến lên trước, nói: - Nếu như Hồ Tiên nương nương muốn sinh thì vẫn là nên mời bệ hạ đi ra mới được.

- Đúng vậy, bệ hạ sẽ không muốn bỏ lỡ việc này.

Tiểu Mật nghiêm túc gật đâu.

Hồ Tiên dịu dàng nói:

- Vậy các ngươi bảo hắn mau chóng làm ra máy móc Ma Huyễn Thủ, đừng chậm trễ.

Tiểu Tử nghiêm túc nói:

- Không được, nếu bệ hạ bỏ lõ thời điểm đứa bé này sinh ra thì nhất định sẽ thất vọng hoặc là áy náy. Hồ Tiên suy nghĩ một chút cũng cảm thấy vậy, dù sao thì đây cũng là đứa trẻ đầu tiên của Mục Lương, trước đây hắn cũng đã nói phải ở bên cạnh mình.

Cô dịu dàng nói:

- Vậy chờ khi nào sắp sinh lại gọi hắn.

- Tốt.

Tiểu Tử đáp một tiếng. Tiểu Mật vội vàng nói:

- Ta sẽ đi chuẩn bị phòng sinh ngay bây giờ, lại đi kêu bác sĩ phụ trách đỡ đẻ một tiếng.

Bệnh Viện Đa Khoa Chủ Thành có bác sĩ đố đẻ, các cô đã đố đẻ cho rất nhiều dân chúng, rất có kinh nghiệm với chuyện này.

- Đi thôi, tìm người đáng tin cậy một chút.

Tiểu Tử căn dặn một tiếng. - Ta biết rồi, yên tâm đi. Tiểu Mật cũng không quay đầu lại mà đáp một tiếng, vội vã rời khỏi chính sảnh cung điện.

Lỗ tai nhung của Hồ Tiên run lên, quyến rũ hỏi:

- Thấm Lan đâu?

Tiểu Tử dịu dàng đáp:

- Vương hậu nương nương đang ở thư phòng xử lý văn kiện chất đống a.

Hồ Tiên nhíu mày, không đông ý nói: - Tháng sau cô ấy hẳn là sinh rồi, phải chú ý nghỉ ngơi chứ, chuyện còn lại để cho Tiểu Lan hoặc Kim Phượng xử lý là được rồi. - Chúng ta đều đã khuyên mấy lần rồi nhưng mà vương hậu nương nương không nghe.

Tiểu Tử bất đắc dĩ nói.

- Ta đi khuyên.

Hồ Tiên nói xong thì muốn đứng lên. Tiểu Tử vội vàng khuyên nhủ:

- Hồ Tiên nương nương mới ra tới, vẫn là nghỉ ngơi một lát đi, chờ tối nay vương hậu nương nương đi ra rồi khuyên cũng không muộn.

Bụng của cô gái đuôi hồ ly quá lớn, càng gần ngày sinh dự tính thì càng phải cần thận mới được.

- Cũng tốt.

Hồ Tiên lại lười biếng nằm xuống lần nữa. - Hồ Tiên nương nương, bữa trưa muốn ăn øì ạ? Tiểu Tử thanh thúy hỏi. Cô hơi cúi người, nhẹ nhàng xoa bóp vai cô gái đuôi hồ ly, muốn cho cô ấy nhẹ nhàng một chút.

- Ăn cháo đi, thanh đạm một chút.

Hồ Tiên đáp không suy nghĩ quá nhiêu.

- Mấy ngày gần đây khẩu vị của Hồ Tiên nương nương rất khác.

Tiểu Tử lộ ra vẻ mặt lo lắng.

Hồ Tiên nói không chút để ý:

- Chờ sinh con xong thì tốt rồi...

Mặc dù khẩu vị dạo gần đây của cô khác trước, nhưng đồ ăn đều là dinh dưỡng cao, cũng không làm cho cơ thể bị tổn thất. Giống như linh quả, một ngày cô sẽ ăn ba quả, Thế Giới Quả cũng vậy, là Linh Nhi đưa tới cho cô.

Tiểu Tử suy nghĩ một chút nÓI:

- Vậy bữa trưa ăn cháo linh gạo thịt nạc đi, lại thêm chút rau xanh linh thực. Hồ Tiên quyến rũ căn dặn một câu:

- Có thể, nhưng mà vẫn nên chuẩn bị chút đồ ăn đậm vị đi, đám người Ly Nguyệt thích ăn.

- Tốt.

Tiểu Tử đáp một tiếng. - Cộp cộp cộp ~~~ Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, cửa thư phòng bị mở ra, Nguyệt Thấm Lan đố bụng to đi tới.

Hồ Tiên quay đầu nhìn lại, quyến rũ hỏi:

- Làm xong rồi à?

- Đúng vậy.

Nguyệt Thấm Lan lên tiếng, cũng đỡ eo đi tới ngồi xuống ghế sô pha. Hôm nay cô trang điểm rất trắng trong thuần khiết, tóc được dùng trầm cài búi lên tùy ý, ngoại trừ trâm đài ra thì không có vật phẩm trang sức khác.

Hồ Tiên trịnh trọng và nghiêm túc dặn đò:

- Ngươi nên chú ý nghỉ ngơi, chỉ còn một tháng nữa là đến ngày sinh dự tính, đừng làm tổn thương cơ thể.

- Đã biết, toàn bộ văn kiện hôm nay ta đã xử lý xong, ngày mai bắt đầu không bận rộn nữa.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng.

- Tốt nhất là ngày mai ngươi đừng có vác bụng đi Cục Quản Lý.

Hồ Tiên vỗ vỗ tay cô gái ưu nhã.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nÓI:

- Không đâu, bên dưới có người, chỉ cân không xảy ra chuyện lớn thì bọn họ đều có thể giải quyết.
Bình Luận (0)
Comment