Chương 3533: Tiểu Công Chúa Đã Được Đi...
Chương 3533: Tiểu Công Chúa Đã Được Đi...Chương 3533: Tiểu Công Chúa Đã Được Đi...
Thảm trải sàn ở chính sảnh được làm từ da của ma thú cấp 8, nó có màu trắng tỉnh thuần khiết không pha tạp thêm màu nào khác, kích cỡ có hơn mười mét.
- Từ hôm nay trở đi, chúng ta phải thường xuyên giặt thảm trải sàn mới được. Tiểu Mật quyết định nói. Tiểu Tử thanh thúy nói:
- Ừừ, trong kho còn có mấy tấm thảm mới, thảm lông ma thú cấp 9 hình như cũng có ba tấm. Tiểu Mật ra quyết định:
- Mỗi ba ngày giặt thảm một lần, tất cả n đều là vì điện hạ.
- Tốt.
Nhóm tiểu hầu gái đồng thanh đáp lại.
“ Aa—~~
Tiểu công chúa giống như là dùng không hết tỉnh lực, bò hết vòng này đến vòng khác trên mặt thảm da thú. - Tiểu công chúa đừng bò nữa, coi chừng bị trầy da nha.
Tiểu Mật đợi một hồi, cuối cùng vẫn là đi ôm tiểu công chúa đặt ở trên sô pha.
— _\ a~~~
Tiểu công chúa bất mãn há miệng ê a, tay nhỏ đánh về phía Tiểu Mật:
- Phanh ~~~
Ngay sau đó, cả người Tiểu Mật bay ngược ra ngoài, sắp đánh vào trên cây cột. - Cẩn thận!
Tiểu Tử kinh ngạc thốt lên một tiếng.
Ba Phù phản xạ có điều kiện xông lên trước, đỡ lấy Tiểu Mật đang bay ra ngoài.
- Chị Tiểu Mật, không sao chứ?
Đám người Vân Hân và Thanh Vụ vội vã vây lại, quan tâm hỏi thăm. - Khu khụ ~~~
Tiểu Mật ôm ngực ho khan vài tiếng, nhe răng trợn mắt hút khí nói:
- Ta ổn, chỉ là có chút đau, không có chuyện øì khác. - Sức lực của tiểu công chúa cũng quá lớn rồi.
Vân Hân lên tiếng thán phục.
Tiểu Mật nghĩ mà sợ nói:
- Đúng vậy, suýt nữa đánh Øgãy xương ta. - Mau uống bí dược chữa thương.
Tiểu Tử lấy ra bí dược chữa thương đút cho Tiểu Mật uống.
_ ỰC ựỰC ~~~
Tiểu Mật nuốt bí dược chữa thương xuống, cảm giác cơ thể nhẹ nhàng hơn nhiều.
- Ngươi đi nghỉ ngơi đi. Tiểu Tử ôn như nói. - Không sao, cơ thể của ta rất tốt.
Tiểu Mật thở phào nói.
- Qa a~~~
Tiểu công chúa ngồi trên ghế sô pha quơ tay nhỏ.
- Đã xảy ra chuyện øì vậy? Giọng nói nghi ngờ vang lên, Hồ Tiên mặc áo choàng lông nhung đi ra. - Hồ Tiên nương nương. Đám người Ba Phù ngoan ngoãn hành lễ.
— Á,. A,,. A.. ~~~
Tiểu công chúa thấy mẹ đi ra, vội vã bò qua.
- Từ Từ, hôm nay có nøoan hay không?
Hồ Tiên nói xong ôm lấy con gái, hôn lên øò má phúng phính của cô.
- Qaa ~~~
Tiểu công chúa cười rất vui vẻ, øiống như đang nói mình rất ngoan ngoãn. Trên mặt Hồ Tiên lộ ra một nụ cười cưng chiêu, ngước mắt nhìn về phía đám người Tiểu Tử, tròng mắt màu đỏ rực mang theo thân sắc dò hỏi.
- Hồ Tiên nương nương, sức lực của tiểu công chúa quá lớn, vừa rồi đánh bay Tiểu Mật ra ngoài.
Tiểu Tử giải thích.
- Thật à?
Hồ Tiên kinh ngạc trừng lớn đôi mắt đẹp. - Đúng vậy, chúng ta đều thấy được.
Đám người Thanh Vụ đều øật đầu.
Hồ Tiên nghe vậy nhìn về phía Tiểu Mật, dịu dàng nÓI:
- Ngươi vất vả rồi, hôm nay đi nghỉ ngơi đi, trước tiên dưỡng thương cho tốt đã.
- Vâng.
Tiểu Mật cung kính hành lễ. Hồ Tiên nắm lấy tay nhỏ của con gái, nhẹ nhàng nhéo nhéo.
Tiểu công chúa lắc người một cái, lực đạo truyền tới trong tay cô gái đuôi hồ ly, đúng là thần lực trời sinh. Hồ Tiên cảm thán nói:
- Mới sinh ra đã lợi hại như vậy, vậy sau này còn lợi hại cõ nào?
- Tiểu công chúa đã định trước là không tâm thường. Thanh Vụ cảm thân nói. Hồ Tiên ôm chặt con gái trong lòng, quyến rũ nói: - Chỉ cần con bé bình an lớn lên là được.
- Đúng vậy, đây mới là quan trọng nhất.
Các tiểu hầu gái gật đầu đồng ý.
Hồ Tiên dặn dò:
- Sau này các người cẩn thận một chút, đừng để bị thương.
- Đúng vậy, chúng ta sẽ lưu ý.
Các tiểu hầu gái vội vã đáp ứng.
Hồ Tiên dịu dàng nói:
- Từ Từ, không thể quá bạo lực, các cô ấy đều là người một nhà.
Con gái vẫn còn quá nhồ, căn bản không thu lực được.
— "` a~~~ Tiểu công chúa quơ quơ tay nhỏ, giống như nghe hiểu .
- Bệ hạ của các người đâu, hôm nay lại ở trong phòng làm việc à?
Hồ Tiên mỉm cười nhìn về phía nhóm tiểu hầu gái. Ba Phù ngây thơ đáp:
- Đúng vậy, trong khoảng thời gian này bệ hạ đều ở trong phòng làm việc, bữa tối mới ra ngoài.
- Ta biết rồi, tối nay lại để hắn xem tình huống của Từ Từ.
Hồ Tiên quyết định nói.
- Các ngươi trông tiểu công chúa, ta đi xem vương hậu.
Hồ Tiên đặt tiểu công chúa vào trong lòng Tiểu Tử.
Khoảng cách đến ngày sinh dự tính của Nguyệt Thấm Lan đã rất gần, bây giờ cô có thể đi lại, vẫn là nên đi chăm sóc đối phương một chút. Tiểu Tử cung kính nói:
- Hồ Tiên nương nương cũng phải chú ý nghỉ ngơi nha.
- Ta nằm nửa tháng, đã nằm đủ rồi.
Hồ Tiên phất tay, không quay đầu lại mà đi về phía Thiên Điện của vương hậu. Tiểu Tử bất đắc dĩ nhìn về phía tiểu công chúa trong lòng, tiếp tục chơi đùa với cô, chỉ là động tác cảng cần thận hơn trước. - Tất cả mọi người chú ý, tận lực theo tiểu công chúa, đừng để bị thương. Tiểu Mật dịu dàng căn dặn một câu.
- Chị Tiểu Mật yên tâm, chúng ta có phòng bị, sẽ không có việc øì đâu. Thanh Vụ ngây thơ đáp. Cô nói xong thì vươn tay ra đùa với tiểu công chúa, lại bị một quyền vào mắt. Tiểu Mật giật giật khóe miệng.
- Đau quá, nhưng mà ta có thể cảm nhận được công chúa điện hạ đã thu lực lại. Thanh Vụ buồn bực nói. Tiểu Mật bất đắc đi nói:
- Ngươi đi lấy trứng gà lăn mắt một hồi đi.
- Các ngươi cũng phải cẩn thận đấy, đừng để bị như ta.
Thanh Vụ bu môi dặn dò mỌi nØƯỜI .
- Đã biết, ngươi đi đi. Tiểu Tử nhịn cười nói. Bên kia, ở trong Thiên Điện của vương hậu.
Cô gái đuôi hồ ly đẩy cửa phòng ra, thấy Nguyệt Thấm Lan nửa dựa vào đệm êm ở đầu giường, nhìn dáng vẻ là đang đọc sách .
- Sao ngươi lại tới đây? Nguyệt Thấm Lan nghe động tĩnh từ cửa ra vào nên ngước mắt lên nhìn xem, kinh ngạc hỏi.
Hồ Tiên quyến rũ đáp:
- Đến thăm ngươi một chút.
- Ta không có việc øÌ. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng.
- Ngươi cũng sắp đến ngày sinh dự tính rồi, có lẽ mấy ngày nữa sẽ sinh, nhiều chú ý một chút.
Hồ Tiên nói xong thì ngôi ở mép Øiưỡng. - Ta biết rồi.
Nguyệt Thấm Lan sờ bụng một cái, trong đôi mắt đẹp màu xanh nước biển tràn đầy nhu tình.
Cô sắp làm mẹ, sắp nghênh đón đứa bé đầu tiên.
- Cần ta truyền thụ một ít kinh nghiệm không?
Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt màu đồ rực.
Nguyệt Thấm Lan sửng sốt một chút, chẳng mấy chốc khuôn mặt xinh đẹp đã hồng thấu, gắt giọng:
- Cái này còn phải có kinh nghiệm à?
- Đương nhiên, ta là người từng trải, biết một ít chuyện cần chú ý trước tiên cũng tốt.
Hồ Tiên quyến rũ mở miệng.
- ..Vậy ngØươi nói nghe một chút?
Nguyệt Thấm Lan do dự buông quyển sách trên tay xuống.
E Ô100005)
Hồ Tiên cười tươi như hoa, kéo tay Nguyệt Thấm Lan bắt đầu nói tỉ mi.
Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Lan càng ngày càng đỏ, lại càng nghe càng chăm chú.