Chương 3539: Đừng Bị Mê Hoặc Bởi Biểu...
Chương 3539: Đừng Bị Mê Hoặc Bởi Biểu...Chương 3539: Đừng Bị Mê Hoặc Bởi Biểu...
Hồ Tiên ôm lấy con gái ngồi ở bên cạnh hăn, Ly Nguyệt ngồi ở bên còn lại, Lái xe là Tiểu Tử.
- Ong ong ~~~
Xe hơi khởi động, chạy xuống Khu Vực Trung Ương, đích đến là Đại Hội Đường. Lần này Nguyệt Thấm Lan không tham gia tiệc đầy tháng, cô vẫn còn phải ở cữ, ngắn nhất cũng phải nghỉ ngơi thêm nửa tháng.
Mấy phút sau, đoàn xe lái ra khỏi Khu Vực Trung ương, lái vào Chủ Thành đến Đại Hội Đường. Trên đường chính, số lượng xe hơi và xe thú đều nhiều hơn ngày thường, hơn nữa đều là chạy về phía Đại Hội Đường Chủ Thành.
Hồ Tiên Liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, quyến rũ nói: - Xem ra ngoại trừ những quý tộc kia thì cũng có không ít phú thương tới tham gia tiệc đầy tháng.
Cô chỉ là tùy ý nhìn lướt qua mà đã thấy không dưới 20 chiếc xe hơi, đều là người không giàu thì quý mới mua được.
Mục Lương nhàn nhạt nói: - Rất bình thường, bây giờ vương quốc Huyền Vũ đã là đệ nhất cường quốc đứng đầu hai đại lục, sau này sẽ càng ngày càng tốt hơn.
- Như vậy cũng rất tốt.
Hồ Tiên khẽ cười một tiếng, đưa tay ra đùa giốn con gái đang ngồi ở trong lòng. =2...
Tiểu công chúa đung đưa cánh tay, đôi mắt nhìn về phía Mục Lương với vẻ mong đợi.
- Muốn cha ngươi ôm à? Hồ Tiên nhướng mày hỏi.
- Oaaa~~~
Tiểu công chúa gật đầu một cái, tay nhỏ đưa về phía cha. - Được thôi.
Mục Lương cười một tiếng, ôm lấy con gái đặt ở trên đùi.
- Oaaa~~~
Tiểu công chúa ôm lấy cổ cha, bày ra dáng vẻ bảo bảo ngoan ngoãn.
- Thật ngoan. Mục Lương dịu dàng khen ngợi.
Hồ Tiên đưa tay chọc má mặt con gái, cười nói:
- Đừng để bị mê hoặc bởi biểu hiện của cô, lúc không có anh ở đây thì con bé rất là nghịch ngợm.
- Thật vậy sao?
Mục Lương cười nhìn con gái.
- Oaaa~~~
Tiểu công chúa lắc đầu, bập bẹ lên tiếng kháng nghị. - Được được được, Từ Từ nhà chúng ta là ngoan nhất. Mục Lương cười khẽ một tiếng.
Hắn nâng con gái lên, dịu dàng nói:
- Chờ một hổi nữa đi đến Đại Hội Đường, phải nghe lời biết chưa?
- Oaaa~~~
Tiểu công chúa lắc lắc chân nhỏ, vẫn phát ra âm thanh bập bẹ như trước.
- Bệ hạ, đến rồi. Tiểu Tử dừng xe hơi ở ngoài cửa lớn Khu Vực Trung Ương. - Vậy thì xuống xe đi.
Mục Lương lạnh nhạt nói. Trước cửa Đại Hội Đường, nhóm hộ vệ Trung Ương từ trên xe máy xuống, đứng thành hai hàng trước cửa chính.
- Cùm cụp ~~~
Cửa xe mở ra, Mục Lương ôm Từ Từ xuống xe, phía sau là cô gái đuôi hồ ly và cô gái tóc trăng. Dân chúng vây xem hưng phấn lên tiếng:
- Là bệ hạ và Hồ Tiên nương nương, Ly Nguyệt nương nương!
- Bệ hạ vạn an.
- Hồ Tiên nương nương vạn an, Ly Nguyệt nương nương vạn an.
Dân chúng cung kính hành Lễ.
Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt Lấp lóe, cô vẫn còn có chút không quen với việc được người khác gọi là nương nương. Mục Lương nhẹ gật đầu, bình thản nói:
- Tất cả miễn lễ.
Mấy người không dừng lại quá nhiều trước cửa Đại Hội Đường, bị nhóm hộ vệ Trung Ương vây quanh vào Đại Hội Đường.
Trong Đại Hội Đường, Linh Nhi đã tới trước, bên cạnh có Lăng Hương và Linh Vận, hai người là đại biểu vương quốc của mình đến đây tham gia tiệc đầy tháng của tiểu công chúa.
- Cha ta tới, ta đi xem thử. Linh Nhi nói xong thì đứng lên, nghênh đón Mục Lương. Lăng Hương và Linh Vận đều thò đầu ra, muốn nhìn dáng vẻ của tiểu công chúa một chút, đáng tiếc bị Mục Lương ôm vào trong lòng, người khác không nhìn thấy dáng vẻ của cô.
- Cha.
Linh Nhi đi tới trước mặt Mục Lương.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Linh Nhi, vất vả cho ngươi rồi. Lần này tiệc đầy tháng có thể tiến hành thuận Lợi cũng là có một phần công lao của cô gái tỉnh Linh, cô ấy đã bận trước bận sau mấy ngày nay.
- Cha, chuyện này không có eÌì.
Linh Nhi cười tươi như hoa. Cô nhìn tiểu công chúa trong lòng nam nhân, thanh thúy nói:
- Ta muốn ôm em gái.
- Ôm đi. Mục Lương vỗ về nhè nhẹ sau lưng con gáải.
- Oaaa~~~
Tiểu công chúa quay đầu lại, vươn tay về phía cô gái tỉnh linh, cô rất thích mùi hương trên người tỷ tỷ.
Linh Nhi cẩn thận ôm lấy tiểu công chúa, lập tức bị con bé hôn một cải.
Cô gái tỉnh Linh sửng sốt một chút, lần đầu tiên bị tiểu công chúa hôn mặt.
- Từ Từ rất thích ngươi.
Hồ Tiên cười quyến rũ cười nói.
- Để ta hôn lại một cái nào. Linh Nhi nhoẻn miệng cười, hung hăng hôn lên mặt tiểu công chúa.
- Ha ha ha ~~~
Tiểu công chúa phát ra tiếng cười trẻ con, ôm lấy cổ của cô gái tinh lĩnh không buông tay.
Trong mắt của Linh Nhi lộ ra ý cười, len lén lấy ra một viên Thế Giới Quả đưa cho tiểu công chúa chơi.
Từ Từ còn chưa có mọc răng, chỉ có thể ôm lấy Thế Giới Quả liếm Lláp, muốn cắn cũng không có biện pháp nào.
- Bệ hạ, Hồ Tiên nương nương, Ly Nguyệt nương nương, Linh Nhi điện hạ. Vệ Ấu Lan đi ra khỏi hậu trường Đại Hội Đường, hành Lễ với mọi người.
Mục Lương ngước mắt hỏi: - Tiểu Lan, hôm nay có bao nhiêu khách mời tới đây vậy?
Vệ Ấu Lan cung kính hội báo:
- Hồi bệ hạ, phần Lớn khách mời đều đã tới, còn có mấy vị gặp phải phiền phức trên đường, hôm nay không thể chạy tới, nhưng mà hạ lễ đã được đưa tới trước rồi.
- Ngoại trừ những vị khách được mời kia ra, có bao nhiêu người không thiệp mời tới đây?
Hồ Tiên quyến rũ hỏi.
Vệ Ấu Lan nghiêm túc đáp:
- Những người tới đây không thiệp mời có 752 người, hiện nay nhân số vẫn còn đang gia tăng.
- Số người còn nhiều hơn dự đoán của ta nữa. Hồ Tiên hơi nhướng mày. Cô ngước mắt ra lệnh:
- Phân phó phía sau bếp chuẩn bị thêm chút nguyên liệu nấu ăn, không thể để những vị khách tới đây ăn không đủ no.
Vệ Ấu Lan nghiêm mặt đáp: - Hồ Tiên nương nương xin hãy yên tâm, nửa giờ trước ta đã cho người đi vận chuyển nguyên liệu nấu ăn mới qua đây rồi, còn điều thêm hai mưới sáu vị đầu bếp tới trợ giúp. - Vậy là tốt rồi, ngươi làm việc thật sự khiến ta rất yên tâm.
Hổ Tiên khen ngợi.
- Đây là việc ta nên làm.
Vệ Ấu Lan chớp chớp mắt đẹp cung kính hành lê.
Mục Lương lại ôm lấy con gái lần nữa, bình thản ra lệnh:
- Vậy bắt đầu tiệc đầy tháng đi.
Mục Lương ởi lên đài cao của Đại Hội Đường, phía dưới ngồi đầy khách mời. Hắn liếc nhìn các khách mời xung quanh, bình thản nói:
- Hôm nay là tiệc đầy tháng của con gái, vất vả các vị trong lúc bận rộn còn rút thời gian tới tham dự, hy vọng các vị có thể ăn uống vui vẻ....
Đối mặt với phần diễn văn của Mục Lương, các khách mời đều rất phối hợp, không có ai huyên náo lên tiếng. Chờ Mục Lương đọc diễn văn kết thúc, có người tò mò hỏi:
- Huyền Vũ các hạ, tiểu công chúa đâu?
Mục Lương mỉm cười, giọng
điệu bình tĩnh nói:
- Nếu là tiệc đầy tháng của
con gái thì đương nhiên phải để cho con bé lộ mắt.