Chương 3541: Buổi Họp Báo Điện Thoại D...
Chương 3541: Buổi Họp Báo Điện Thoại D...Chương 3541: Buổi Họp Báo Điện Thoại D...
Mục Lương nhéo nhéo tay cô gái đuôi hổ ly, ôn hòa nói:
- Cũng đúng, vậy ngươi mang Từ Từ trở về trước, nơi đây để ta Lo liệu, đối phó xong bọn họ ta cũng sẽ về sớm.
- Tốt.
Hổ Tiên cười quyến rũ gật đầu, ôm lấy Từ Từ xoay người rời đi.
Mục Lương nhìn về phía Ly Nguyệt, bình thản hỏi:
- Phu nhân của ta, cô có vui lòng cùng ta tiếp đón khách mời không? - Được...
Vành tai của Ly Nguyệt ửng đỏ, rõ ràng đã kết hôn rồi, vậy mà vẫn bị xấu hổ bởi những lời nói này.
Hai người bước xuống khỏi đài cao, đi về phía khách mời quen thuộc, nhanh chóng nâng ly cạn chén. Tầng tám Khu Vực Trung Ương.
Trong chính sảnh cung điện, Nguyệt Thấm Lan ngồi trên ghế sô pha, khoác áo choàng da thú mềm mại. Cô nhấp miếng trà nóng trong tay, hồ:
- Tiểu Cảnh, mau tới đây. 2.2...
Tiểu vương tử đang leo cột trong chính sảnh, trên đó có rất nhiều điêu khắc rồng cuộn, có thể mượn lực leo lên trên cao.
Ở chân cột, các tiểu hầu
gái khẩn trương canh chừng, rất sợ tiểu vương tử ngã xuống.
Tiểu hầu gái làm sao cũng không ngờ tới tiểu vương tử mới sinh ra mấy ngày lại còn nghịch ngợm gây sự hơn tiểu công chúa, các cô không lưu ý một chút là đã leo cột rồi. 22...
Tiểu vương tử nghe thấy giọng nói của mẹ, quay đầu đạp cột một cái bay thăng ra ngoài, nhào vào trong lòng mẹ.
— A ~~~
Đám người Tiểu Tử kinh hãi thốt lên một tiếng, trái tim đều nắm chặt lại.
Nguyệt Thấm Lan vội vã đón lấy con trai, cười nói: - A, may mà mẹ của ngươi có thực lực, bằng không thì phải bị ngươi đâm chết rồi. - Oaaa~~~
Tiểu vương tử chớp chớp mắt, tỏ vẻ không hiểu mẹ nói øÌ.
Nguyệt Thấm Lan vươn tay nâng nách con trai, dịu dàng dạy dô:
- Không được quá nghịch ngợm, lần sau không thể bò cao như vậy, biết không? -Oaaa~~~
Tiểu vương tử lắc lắc đôi chân nhỏ, y y nha nha không biết đang biểu đạt ý gì. Nguyệt Thấm Lan dở khóc dở cười, ôm con trai vào trong lòng lần nữa, nhẹ nhàng võ về sau lưng hắn. Cô nhìn về phía Ba Phù, hỏi: - Từ Từ đâu?
- Công chúa điện hạ vẫn còn đang ngủ a.
Ba Phù giải thích.
Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, gật đầu nói:
- Mới tám giờ, để con bé ngủ tiếp đi, nhưng mà Hồ Tiên không ở đây, các người phải chú ÿ một chút.
Hôm nay Hồ Tiên phải tham gia buổi họp báo điện thoại ma huyền, sáng sớm đã rời đi chuẩn bị, buổi họp báo bắt đầu vào chín giờ sáng. - Vâng ạ, Thanh Vụ đang ở trong Thiên Điện coi chừng. Ba Phù ngoan ngoãn gật đầu.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Ừm, đi chuẩn bị cho bệ hạ của các ngươi đi, thời gian không còn sớm nữa. - Vâng.
Tiểu Mật đáp một tiếng, xoay người đi về phía thư phòng.
Mục Lương cũng sẽ tham gia buổi họp báo điện thoại di động ma huyền hôm nay, khoảng cách buổi họp báo bắt đầu còn có một giờ. Tiểu Tử cung kính nói:
- Vương hậu nương nương vần còn ở cữ, cũng phải chú ý nghỉ ngơi nha.
- Ta biết rồi. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.
Cô vốn dĩ muốn đi Cục Quản Lý, nhưng sau khi Mục Lương biết được thì đã ra lệnh cô phải nghỉ ngơi đủ nửa tháng rồi mới được đi làm.
Hôm nay cô ở trong Thiên Điện quá nhàm chán nên tới chính sảnh ngổối, vừa chơi với con trai vừa có thể trò chuyện với nhóm tiểu hầu gái một chút.
Nguyệt Thấm Lan quay đầu lại nói:
- Sau bữa sáng, bảo Tiểu Lan tới tìm ta. - Vâng.
Tiểu Tử cung kính đáp một tiếng.
Trong thư phòng, Mục Lương vừa phê duyệt xong một phần văn kiện cuối cùng. Sau khi hắn không có ở trong phòng làm việc bận rộn, mỗi ngày đều có trên trăm phần văn kiện đưa tới, đều cần hắn tự mình phê duyệt.
- Thật sự muốn làm chưởng quỹ phủi tay.
Mục Lương cảm thán một tiếng, ngước mắt nhìn đồng hổ quả lắc treo trên tường. Hắn nhếch miệng, ngồi thẳng người lên nói thầm:
- Còn phải đi Đại Hội Đường nữa.
- Cộc cộc cộc ~~~
Cửa thư phòng bị gõ, giọng nói của Tiểu Mật truyền vào: - Bệ hạ, nên chuẩn bị đi Đại Hội Đường.
- Ta biết rồi.
Mục Lương lên tiếng.
- Cọt kẹt ~~~ Cửa thư phòng bị đẩy ra, Tiểu Mật cầm quần áo mới đi vào trong phòng.
- Bệ hạ, thay quần áo trước đi.
Cô ngoan ngoãn nói.
Mục Lương đứng lên, thuần thục lấy quần áo thay xong, Tiểu Mật còn chưa kịp hầu hạ.
- Bệ hạ...
Ánh mắt Tiểu Mật u oán, trong tay còn cầm một cái đai lưng. - Ngươi tới đi.
Mục Lương cười một tiếng, giơ tay lên lộ ra bên hông. Tiểu Mật đi lên trước, đeo đai lưng lên trên lưng nam nhân, cẩn thận tỉ mỉ sửa nếp uốn quần áo ngay ngắn.
Cô dịu dàng nhắc nhở:
- Bệ hạ, Hồ Tiên nương nương đã tới Đại Hội Đường trước rồi.
- Đã biết, đi chuẩn bị xe đi, ta đi xem tiểu công chúa. Mục Lương lên tiếng. - Vâng.
Tiểu Mật cung kính hành tễ, xoay người rời khỏi thư phòng.
Mục Lương ra khỏi thư phòng, đi về phía Thiên Điện nơi tiểu công chúa đang ngủ. Trong Thiên Điện, tiểu công chúa nằm trên chiếc giường trẻ nhỏ mềm mại, trong lòng ôm một món đồ chơi lông nhung màu trắng, vẻ mặt ngủ say.
Ở bên cạnh giường là Thanh Vụ ngoan ngoãn đứng canh, thấy nam nhân tiến vào, không tiếng động hành lễ. Mục Lương nhẹ gật đầu, cúi người xuống vươn tay nhẹ nhàng chọc má con gái.
Tiểu công chúa không có phản ứng, tiếp tục hé miệng ngủ say.
Mục Lương nở nụ cười cưng chiều, nhìn thấy dáng vẻ con gái ngủ say, trái tim hăn như muốn tan chảy.
Hắn yên tĩnh đợi một hồi, sau đó khẽ khàng rời khỏi Thiên Điện.
Lúc đi qua chính sảnh, nhìn thấy Nguyệt Thẩm Lan đang chơi với con trai. - Thấm Lan.
Mục Lương ôn hòa kêu. Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhìn lại, ưu nhã nói:
- Mau tới ôm con trai của ngươi đi, hãn quá nghịch ngơợm.
Mục Lương cười đi lên trước, đón lấy con trai từ trong lòng cô gái ưu nhã.
- Oaaa~~~-.,
Tiểu vương tử quay đầu, vươn tay muốn nắm cằm của cha. Mục Lương nhéo nhéo mặt của con trai, ôn hòa dặn dò: - Tiểu Cảnh, phải ngoan ngoãn nghe lời mẹ ngươi đấy.
- Oa aa~~~
Tiểu vương tử nắm lấy cằm của cha, nãi thanh nãi khí kêu, giếng như là đáp lại lời của nam nhân.
Nguyệt Thấm Lan cảm thán nói:
- Nếu như hắn thật sự nghe Lời thì tốt rồi, ngày hôm nay còn leo lên xà nhà, nếu như để hắn tới gần Thánh Thụ, sơ là leo lên đến bầu trời.
- Tiểu hài tử nha, tỉnh Lực thịnh vượng một chút cũng là bình thường.
Mục Lương dịu dàng trấn an. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã để nghị:
- Hay là ngươi dẫn hắn đi tham gia buổi họp báo điện thoại di động ma huyền đi? Mục Lương ôn hòa nói:
- Thôi, chờ tiệc đầy tháng rồi nói sau, Tiểu Cảnh bây giờ còn nhỏ. Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, vươn tay nói:
- Cũng đúng, đưa hắn cho ta, ngươi nên xuất phát.
- Được.
Mục Lương đưa con trai về trong lòng cô gái ưu nhã, chỉnh sửa quần áo trên người.