Ta Xem Hình Sự Trang Đại Lão, Tỷ Phú Quỳ Cầu Giúp Đỡ (Dịch)

Chương 46 - Mình… Đã Không Thể Dừng Lại!

Buổi trưa.

Trung tâm Porsche thành phố Trung Hải.

Lục Bình xách túi công văn, mặc quần áo công sở đi tới trước cửa, cửa tự động mở ra, đại sảnh Porsche sạch sẽ khí phái đập vào mi mắt.

Trên mặt Lục Bình mang theo nụ cười yếu ớt, dáng vẻ ung dung bình tĩnh.

Nào còn dáng vẻ của một thanh niên bất lực, cuộn mình ở trong chăn lúc sáng?

Bên trong đại sảnh.

Một số khách hàng được các nhân viên tiêu thụ dẫn đi quan sát các mẫu xe khác nhau.

"Tiên sinh, chào ngài, không biết ngài muốn xem kiểu xe nào của chúng tôi?"

Trong lúc Lục Bình đang đánh giá thì một nữ nhân viên tiêu thụ cao gầy mặc váy bó sát và áo sơ mi màu xanh đậm, đi giày cao gót đi đến trước mặt anh. Cô lặng lẽ quan sát Lục Bình một lượt, lập tức nở nụ cười bắt chuyện.

718 Coupe, giá khởi điểm 600 ngàn.

Macan SUV, giá khởi điểm 600 ngàn.

911, giá khởi điểm 1.23 triệu.

Lục Bình không có đáp lời.

Anh chỉ tùy ý nhìn qua các mẫu xe được trưng bày ở phía trước, kích cỡ tương ứng và giá cả đại khái không ngừng xuất hiện ở trong đầu… Những chiếc xe sang đã từng là khát vọng mà không thể có hiện tại đều nằm trong tầm tay của anh!

Từ sau khi nhận được 10 triệu từ trong tay Lý Ngọc Trân, mặc dù thu được số tiền lớn nhưng cũng không dám đi tiêu, sợ bị Lý Ngọc Trân phát hiện ra điểm yếu của mình ở dưới lớp da sói.

Nhưng mà lúc này, sau khi gặp mặt Đinh Thanh, anh đã không còn cố kỵ như vậy nữa.

Hoặc có lẽ là, trải qua cảm giác bị nỗi sợ hãi cắn nuốt vào sáng sớm, Lục Bình khẩn cấp cần lực lượng! Cần dã tâm! Anh muốn cảm nhận được mị lực do tiền và quyền mang đến!

"Mang tôi đi xem Panamera một chút." Lục Bình nói.

"Mời tiên sinh tới bên này." Nhân viên tiêu thụ xinh đẹp bày ra tư thế mời.

Cô tự mình mở cửa xe cho Lục Bình, đợi người ngồi vào vị trí tài xế thì cô cũng ngồi vào ở bên cạnh.

"Hô!" Hai tay Lục Bình nắm lấy tay lái, anh từ từ thở ra một hơi.

Trong lòng của anh vui sướng, thân thể đang cảm thấy hưng phấn.

Đây chính là cảm giác mà anh muốn đánh thức! Từng có thời gian, anh vẫn chỉ là một nhân viên bình thường, cho dù có tưởng tượng thế nào cũng chỉ dám nghĩ sau khi mình phát đạt sẽ mua một chiếc Macan 600-700 ngàn. Anh rất thích Panamera nhưng mà chưa từng nghĩ tới chuyện mua nó. Bởi vì, trước đây cho dù có tự tin về bản thân mình đến đâu thì anh cũng chỉ cảm thấy mình nhón chân tối đa có thể mua được một chiếc xe 600-700 ngàn mà thôi.

"Chúng ta ra phía sau xem một chút."

Lục Bình xuyên qua kính chiếu hậu, liếc mắt nhìn nữ nhân viên tiêu thụ xinh đẹp một cái. Cô đang mỉm cười, nhưng thực ra lại rất lạnh lùng. Ánh mắt anh di chuyển dần lên từ đôi chân đẫy đà được đôi tất màu da bao quanh đến cho bắp đùi được váy ôm sát.

Ngồi vào hàng sau.

Phanh!

Đóng cửa xe lại…

Nữ nhân viên tiêu thụ nhìn thoáng qua Lục Bình, nhưng không có đóng kín cửa xe ở bên phía mình. Nếu như người đàn ông bên cạnh mặc đồ cao cấp và sang trọng thì cô sẽ chủ động tạo một không gian riêng tư cho hai người.

Lục Bình ngửi một chút, ngửi thấy mùi nước hoa không ngừng truyền đến từ trên người nữ tiêu thụ. Anh đẩy mắt kính một cái.

"Quy tắc do người bình thường lập ra."

"Mình cần phá vỡ hình thái tư duy trong hơn hai mươi năm này và những người tuân theo quy tắc." Lục Bình thì thầm.

Anh giơ tay lên, bàn tay mở ra, đầu ngón tay dần dần mò mẫm về phía nữ nhân viên tiêu thụ. Cho dù đã trải qua ba lần nhảy múa trên mũi đao nhưng Lục Bình vẫn khó có thể che giấu được sự khẩn trương và hưng phấn.

Có thể cảm nhận được tiếng tim đập một cách rõ ràng.

!!!

!!!

Chạm vào!

Lòng bàn tay của Lục Bình dán vào trên đôi chân đẫy đà của nữ nhân viên tiêu thụ.

"Tiên sinh!"

Anh vừa để tay lên, thân thể của nữ nhân viên tiêu thụ chợt siết chặt, gương mặt tươi cười xinh đẹp lập tức xụ xuống, dời chân đi, giọng nói không chút thiện cảm.

"Tôi muốn chiếc xe này." Lục Bình đúng lúc nói ra.

Tiếng nói vang lên, giọng nói của nữ nhân viên tiêu thụ lập tức dừng lại.

"Cô đi lấy hợp đồng và thiết bị đến đây, tôi muốn chọn kiểu và trả tiền ở chỗ này."

Lục Bình bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của nữ nhân viên tiệu thụ, một loại cảm giác không bình thường giống như là bị điện giật đang sinh trưởng khắp thân thể. Anh bình tĩnh nở nụ cười, sau đó tiếp tục nói.

"Được… được!"

"Tiên sinh ngài chờ một chút, tôi sẽ đi ngay!" Nữ nhân viên lập tức đáp lời.

Cô giẫm giày cao gót, nhanh chóng rời khỏi, rất nhanh lại chạy trở về.

Phanh!

Sau khi ngồi vào trong xe, nữ nhân viên tiêu thụ lập tức đóng cửa xe lại, toàn bộ chỗ ngồi hàng sau thoáng cái đã trở nên an tĩnh và riêng tư hơn rất nhiều.

"Tiên sinh, ngài xem xem muốn chọn kiểu hình nào." Nữ nhân viên tiêu thụ nhiệt tình nghiêng người về phía Lục Bình.

"Cô tên là gì?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment