Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Chương 141 - Hồn Thú Tới Tay

Phong ấn tan biến hoàn toàn. Các tông nhao nhao hành động. Dẫu đầu tiến vào là năm đại thánh tông người, sau đó các tông cũng nhanh chóng tiến theo. Xuyên qua phong ấn, tầng không gian thật như bị bóp méo không chút nào ổn định. Quân Huyền hắn cũng nhanh chóng bị không gian quấn lấy chuyển tới một nơi khác.

Tiến vào bí cảnh, nơi đầu tiên hắn tới lại là một vùng núi đầy cây cối. Theo như bản đồ, bí cảnh chia làm ba phần. Một phần bên ngoài chính là biển lớn, trên biển lớn có các hải đảo nhỏ nếu ai bị không gian đẩy tới đấy cũng thật xui xẻo. Dù sao a, bí cảnh quan trọng nhất là ở phía trung tâm mà lại bị chuyển tới rìa ngoài không xui xẻo là gì.

Quân Huyền hắn cũng không biết điều hắn nghĩ lại là đang diễn ra trên thân Kiêu Phong cùng hai thân truyền khác.

Kiêu Phong cùng hai vị kia truyền tống cùng tới một nơi đã là may mắn. Nhưng lại là trên hải đảo nhỏ, cách ra chính giữa trung tâm không rõ bao nhiêu. Ba người không dám chần chừ nhanh chóng di chuyển vào trung tâm.

Ba phần thì phần ngoài Kiêu Phong cùng hai người có mặt, phần giữa chính là một sa mạc cát. Nơi sa mạc lại có hai người thân truyền đệ tử bị không gian đẩy tới đây. Còn điểm chính giữa cũng là nơi gần trung tâm nhất là các dãy núi trập trùng.

Quân Huyền hắn được không gian đẩy tới nơi gần trung tâm nhất đương nhiên cũng không phá ngọc bội đi. Dù sao nhỡ ngọc bồi truyền tống hắn tới nơi vị sư huynh ở nơi xa tít vậy liền hỏng. Nhưng hắn ở nơi đây cũng không dám hành động quá lộ liễu.

Bí cảnh này cũng không phải như Thánh Giả Chi Địa, nơi cùng cảnh giới chi tranh dễ dàng như vậy. Nơi đây mạnh nhất hẳn là như Kiêu Phong sư huynh, Huyền Vương cảnh giới đổ xuống a ? Chính là như vậy, một huyền hư như hắn trong này quá lộ liễu liền dễ chết.

Chưa nói tới, ngoài các tông theo chính phái còn có tà đạo và yêu tộc cũng tiến vào. Bí cảnh cũng không phải một đường duy nhất. Khi ngũ đại tông cùng các tông tiến vào bí cảnh bằng một đường. Bên phía đối diện, hai thông đạo cũng được mở ra. Yêu tộc từ một đường tiến vào. Tà đạo từ một đường tiến vào.

Bí cảnh cũng chính là tạo hóa chi tranh. Nguy hiểm trùng điệp, cơ duyên đi cùng nguy hiểm, đó là đạo lí từ trước giờ.

Trung tâm của bí cảnh là một hồ nước. Dưới hồ nước chôn dấu một cung điện lớn nhưng phải tới ba ngày sau thời gian cung điện mới xuất thế. Vì vậy, Quân Huyền hắn vẫn còn ba ngày thời gian tìm hồn thú cho chính mình.

Hồn thú trong bí cảnh cũng không phải dạng vừa. Dù sao chủ nhân bí cảnh là Huyền Hoàng Giả. Cảnh giới cao một khi tạo hóa phúc lợi để lại không biết vô tận đến mức nào. Những hồn thú dù cho là nhỏ bé nhưng luyện hóa được nó còn thêm bao nhiêu năm thời gian trưởng thành cũng đầy đủ kinh khủng.

Quân Huyền hắn trên đường đi vẫn là tận lực tránh né nguy hiểm. Cần ngọc bội lên xem, hắn thấy mình cách một vị đồng môn cũng không quá xa liền nhanh chóng theo hướng tiến tới. Một mình hắn tìm hồn thú cũng quá nguy hiểm có người phụ trợ vẫn là tốt.

Qua thêm một ngày thời gian, Quân Huyền hắn cũng tới. Vị đồng môn kia như cũng phát giác được có người tới gần mới không di chuyển thêm mà ở yên một chỗ chờ đợi. Khi gặp mặt, Quân Huyền hắn cũng nhận biết người này. Là một vị sư tỷ cũng khá dễ gần.

Dù sao, thân truyền đệ tử cùng nội môn thân phận cách xa như trên trời dưới đất. Bảy người có thể không để ý tới sống chết của hắn cũng không sao, hắn không thể than trách được. Nhưng vị sư tỷ này từ trên phi chu đã rất gần gũi. Dường như cách biệt thân phận cũng không tồn tại lấy trên vị này.

La Yên sư tỷ nhìn thấy Quân Huyền từ gốc cây bước ra cũng có chút không ngờ tới nhưng vẫn mỉm cười. Nàng quan sát trên ngọc bài thấy khoảng cách từ mình và Quân Huyền cũng không ngắn. Tốc độ di chuyển trong vòng một ngày thời gian đã đuổi tới nàng còn đang không biết là vị thân truyền nào. Nhưng khi gặp mặt nàng lại không ngờ lại là vị nội môn đệ tử được dẫn theo kia.

Trên phi thuyền làm quen cũng là do tính cách của nàng, hoàn toàn không hề nghĩ tới ý lợi dụng gì cả. Nhưng khi thấy tốc độ như vậy, nàng cảm giác như nội môn đệ tử cũng thật không đơn giản như vậy. Càng là người được một Thánh Tử dẫn tới sao có thể đơn giản đây ?

Quân Huyền tiến lên trước chào hỏi. Vì trên phi thuyền đã làm quen nên hai người cũng không nhiều lời liền nhanh chóng di chuyển. Dãy núi trập trùng theo trên bản đồ cũng không rõ ràng có bao nhiêu dãy núi.

Hai người đi thêm một ngày thời gian cũng chưa thấy cái vị trí trung tâm ở đâu mà ngược lại càng tiến vào sâu càng gặp nhiều yêu thú kinh khủng.

Thời gian này, Quân Huyền cũng không có lãng phí. Hắn tìm được hồn thú phù hợp quấn theo sư tỷ đánh lấy. La Yên cũng được Kiêu Phong dặn dò trước liền nhiệt tình giúp đỡ lấy Quân Huyền. Hồn thú Quân Huyền chọn tới là một con bạch hổ. Tu vi hẳn là đã cao. Dính toàn bộ một kích từ linh hư kỳ La Yên vẫn còn khả năng đào tẩu vậy liền không đơn giản.

Toàn bộ hành trình lần này, Quân Huyền hắn cũng không dám bộc lộ ra một chút huyền lực nào. Hắn đang chọn lấy hồn thú mà dùng huyền lực đánh tới còn không phải là lộ rõ ra sao ? Quân Huyền cùng La Yên đuổi tới trước cửa hang động của Bạch Hổ.

Bạch Hổ bị thương thế cũng không nhẹ liền chui vào hang không hé đầu ra ngoài. La Yên vốn là tính xông theo tới đánh giết nhưng mà Quân Huyền hắn vẫn ngăn nàng lại.

La Yên nàng một kích không giết được sẽ lại để Bạch Hổ chạy tiếp được. Mà mỗi lần Bạch hổ chạy cũng dẫn theo tiếng động to lớn, một lần có thể chưa ảnh hưởng nhiều nhưng lần thứ hai có thể dẫn động ra thứ không muốn dẫn tới.

Đề phòng bất trắc xảy ra, Quân Huyền hắn vẫn là muốn bố trí trận pháp xuống tới. Hắn cũng mới học một chút về trận pháp nhưng bố trí vẫn là được. Tỉ như khốn trận cũng có trong trận pháp cơ sở được Thiên Tâm giảng giải rõ ràng. Phạm vi khốn trận này có thể không thật lớn nhưng đủ ép chặt Bạch Hổ không chạy thoát được.

La Yên bị Quân Huyền kéo lấy liền vội hỏi : “Làm gì ? Giờ không giết nó, nó khôi phục tới vậy liền hỏng.”

Quân Huyền nhìn xung quanh đánh giá một lượt mới trả lời : “Không vội, đệ tới bố trí một trận pháp đề phòng Bạch Hổ tẩu thoát.”

La Yên nghe vậy cũng có chút im lặng gật đầu. Nàng tính cách có chút nóng, đánh liền đánh làm gì cần tới trận pháp bao giờ. Nhưng nghĩ đề phòng vẫn là để Quân Huyền bày đi.

Thời khắc này, Quân Huyền cũng không dám chậm chễ. Hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra đủ số đồ cần bố trận. Nhìn trên tay Quân Huyền nhẫn trữ vật La Yên có rất nhiều dấu hỏi trên đầu. Đệ tử nội môn bây giờ đều giàu như vậy sao ?

Chưa nói đến số đồ để bố trí trận pháp, riêng nhẫn trữ vật cũng đã làm người khác ao ước đến. Dù sao nhẫn trữ vật ở nơi đây cũng thật không rẻ. Nhìn nhẫn trữ vật, La Yên cảm giác thân phận thân truyền đệ tử có chút thất bại.

Quân Huyền hắn không để tới nàng. Mà hắn nhanh chóng tạo trận pháp. Không thể không nói, khả năng phân tích của Thiên Tâm xác thực lợi hại. Một đứa không biết rõ gì tới trận pháp như Quân Huyền nhưng vẫn có thể bày ra một cách chính xác. Nhưng cũng phải nhờ một phần thôi diễn liên tục từ Thiên Thư và tiếng chửi của Long Ca mới hoàn thành nhanh như vậy.

Con người a, đôi lúc hơn nhau chính là ở người giúp đỡ ! Không trách Quân Huyền được, ai bảo hắn trên thân chứa một lúc ba người đây. Người ta một đầu suy nghĩ một vấn đề. Hắn có thể một lúc bốn đầu suy nghĩ một vấn đề.

Khốn trận loại nhỏ trong vòng ba mươi phút được Quân Huyền bày ra. La Yên được Quân Huyền thông báo một tiếng liền lấy thế đánh vũ bão tới tấp vào hang động của Bạch Hổ. Hang động của Bạch Hổ chỉ từ một chất thô sơ tạo thành sao chịu được hai kích của Linh Hư kỳ đánh tới.

Bạch Hổ theo cơn giận giữ bị phá nhà vẫn là lao tới tấn công La Yên. Một bộ móng vuốt cào tới nàng, nhưng Linh Hư kỳ nào dễ dàng chạm tới như vậy. La Yên như xuyên qua không trung liền đã xuất hiện phía sau lưng Bạch Hổ.

Lại một chưởng từ nàng đánh tới, Bạch Hổ trong phút chốc ngã xuống. Nhưng Bạch Hổ vẫn là không từ bỏ, nó gầm lên một tiếng liền bắt đầu chạy !

Quân Huyền cũng cẩn trọng quan chiến. Bạch Hổ vừa có ý định chạy. Hắn ở bên ngoài liền khởi động trận pháp. Một tầng ánh sáng trắng nhanh chóng kéo dài từ mặt đất lên tới không trung cao vút. Bạch Hổ lao tới ánh sáng trắng chỉ có phát ra một tiếng “keng !” như kim loại va vào nhau rồi bị đẩy lùi về sau mấy bước.

Khốn trận hoàn toàn ngăn cản Bạch Hổ chạy ra ngoài cũng có nghĩa là hồn thú sắp tới tay. La Yên không chút chần chừ nào liền hạ sát thủ lấy. Bạch Hổ nếu là toàn thịnh còn có thể chống đỡ thêm chút nhưng từ khi bị truy đuổi tới giờ nó đã ăn liên tiếp năm kích của La Yên. Một sức chống chịu cũng là không còn liền ngã xuống.

Bạch Hổ ngã xuống, khốn trận giải vây cũng là lúc tới phiên Quân Huyền làm việc. Đề phòng trong lúc hấp thu hồn thú bị xảy ra sơ sảy gì Quân Huyền tiến vào phạm vi khốn trận liền dựng trận pháp lên. Dù có La Yên sư tỷ hộ pháp nhưng thêm một hộ pháp vẫn là an toàn.

Bình Luận (0)
Comment