Tái Độ Xuân Quang - Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử

Chương 15

Internet phát triển với tốc độ nhanh chóng, những xu hướng mới liên tục xuất hiện. Trong vài năm gần đây, video ngắn đã trở thành hiện tượng, chỉ cần một bức ảnh hay một vlog ngắn có thể nhanh chóng thu hút lượng lớn người xem, thậm chí giúp những cá nhân hay tổ chức từng mất đi sự nổi tiếng hồi sinh trở lại. Nhận thấy tiềm năng này, các đội ngũ làm công tác xã hội cũng tận dụng cơ hội để phát triển, vừa có thể thực hiện công tác tuyên truyền, vừa hòa mình vào xu thế để kết nối với cộng đồng mạng.

Video lần này nếu làm tốt sẽ mang lại ít nhất hai lợi ích rõ ràng. Thứ nhất, nó sẽ giúp thu hút nhiều khách du lịch hơn đến với thị trấn Bắc Giang và các bản làng dân tộc, tạo ra một lượng khách đáng kể trong thời gian ngắn. Thứ hai, nó sẽ thu hút sự chú ý của nhiều người hơn đến các chuyến đi tự lái sắp tới, tạo ra nhiều chủ đề thảo luận hơn, từ đó thúc đẩy cả về mặt kinh tế và công tác xã hội.

Dù sự kiện lần này nhận được tài trợ từ nhiều bên, bao gồm hai nhà tài trợ lớn nhưng đội ngũ vẫn chỉ có thể hỗ trợ các địa phương trong một thời gian ngắn. Đường dài sau này vẫn cần rất nhiều nỗ lực.

Đối với những người như chị Hạ trong đội, lý do chính khiến họ tham gia hoạt động kéo dài ba tháng này vẫn là để thu hút sự chú ý của công chúng qua mạng đối với những nơi như Bắc Giang và các bản làng. Việc đóng góp từ thiện chỉ là phần phụ.

Để một vùng đất nhỏ phát triển cần có sự kết nối với thế giới bên ngoài và Internet là phương tiện nhanh nhất để làm điều đó.

Đội ngũ của chị Hạ có ý tưởng khá đơn giản: sử dụng nhan sắc và khung cảnh suối nước nóng làm nội dung, mô phỏng lại những xu hướng nổi bật. Qua việc lan truyền nhanh chóng bằng video ngắn, ít nhất cũng có thể thu hút được một lượng khách du lịch nhỏ đến đây.

Đây là phương thức quảng bá rất phổ biến và hiệu quả hiện nay, với phản hồi thường khá là tích cực.

Khi biết Diệp Tích Ngôn và Giang Tự đồng ý tham gia quay video, cả đội như trút được gánh nặng. Họ vội vàng đưa cả hai lên bờ và bắt tay vào chuẩn bị. Tóc được buộc lên, trang điểm chống nước, thay đổi bối cảnh, điều chỉnh ánh sáng,... Mọi việc được tiến hành một cách nhanh chóng và hiệu quả.

Trong khi hai người đang trang điểm, nhiếp ảnh gia tranh thủ giải thích cách quay, yêu cầu họ phối hợp thế nào.

Diệp Tích Ngôn nghe không lọt tai mấy, tâm trí dường như đang để ở đâu đó.

Tóc cô được tết gọn lại, tương tự như của Giang Tự. Lông mày cũng được kẻ lại, khá giống với kiểu lông mày của Giang Tự.

Còn Giang Tự, trên cơ thể cô cũng có vài chỉnh sửa nhỏ. Dầu bóng với nhũ được thoa lên xương quai xanh làm điểm nhấn, eo và lưng được chăm chút kỹ lưỡng, thậm chí cánh tay cũng không bị bỏ sót.

Do Diệp Tích Ngôn đeo khuyên tai, Giang Tự thì không có nên chị Hạ định tìm một đôi tương tự cho cô.

Ban đầu họ định để Diệp Tích Ngôn tháo khuyên ra nhưng sau khi cân nhắc kỹ, cuối cùng quyết định giữ lại.

Chẳng có lý do gì khác, chỉ vì đôi khuyên tai của Diệp Tích Ngôn quá đẹp, rất hợp với khí chất của cô.

Giang Tự thử qua vài đôi khuyên nhưng không có đôi nào tạo được hiệu ứng như khuyên tai của Diệp Tích Ngôn.

Chị Hạ vẫn tiếp tục tìm, khăng khăng phải tìm một đôi phù hợp.

Diệp Tích Ngôn ngập ngừng một lúc rồi nói: "Không cần tìm nữa, em sẽ đưa một chiếc cho bác sĩ Giang."

Chị Hạ không chú ý lắm, vẫn mải tìm kiếm, "Còn nhiều đôi khác, để chị xem."

Diệp Tích Ngôn nói: "Không phải đang quay phong cách 'song sinh' sao? Tìm mãi cũng không có đôi giống hệt, chia đôi ra đeo là hợp lý nhất."

Chị Hạ như được khai sáng, "Phải nhỉ, chia đôi ra đeo, một bên trái, một bên phải, còn hợp lý hơn cả hai đôi khác nhau."

Diệp Tích Ngôn tháo chiếc khuyên bên phải đưa cho chị Hạ.

Chị Hạ nhận lấy rồi hỏi: "Giáo sư Giang, trong lúc quay em đeo khuyên của Tích Ngôn được không?"

Giang Tự trả lời: "Được."

Chị Hạ nhờ Hà Anh Chính khử trùng khuyên tai rồi đeo cho Giang Tự.

Khuyên tai khá dễ phối, khi đeo lên tai phải của Giang Tự cũng không hề gượng gạo mà tạo nên một phong cách mới.

Diệp Tích Ngôn không nhìn Giang Tự, cho đến khi cả hai xuống nước cô mới nhìn thoáng qua đối phương.

Quá trình quay diễn ra suôn sẻ, không có khó khăn gì. Đầu tiên là quay các cảnh động, sau đó là cảnh tĩnh. Một cú máy dài từ xa đến gần, từ cảnh vật xung quanh đến rừng trúc ngoài cửa rồi dần dần trượt đến điểm chính là hai người.

Hà Anh Chính đứng bên chỉ đạo.

"Giáo sư Giang, cô cúi xuống nhìn Tích Ngôn, từ từ hạ mắt, sau đó hai người đối diện."

"Tích Ngôn, cô tiến sát hơn một chút, tay đặt cao hơn, nửa thân dưới không di chuyển, phần thân trên hơi ngả ra sau, tạo đủ khoảng trống."

"Ê, đừng di chuyển, còn xa quá."

"Gần hơn chút, gần hơn!"

"Tích Ngôn, ánh mắt của cô chưa đạt, dịu dàng hơn, phải có cảm giác ngước nhìn Giáo sư Giang."

...

Diệp Tích Ngôn không dễ dàng nhập vai, cô đứng quá gần Giang Tự, gần như áp sát vào nhau. Do phải ngả người ra sau để tạo không gian, chân của cả hai giao nhau, tỳ vào nhau, vừa giúp giữ thăng bằng, vừa tạo cảm giác hòa quyện, tựa như một nhánh cây đâm chồi nảy lộc, hai người dường như không thể tách rời.

Diệp Tích Ngôn vòng tay ôm lấy Giang Tự, tay cô vô tình đặt lên eo Giang Tự ngay tại khe hở của bộ đồ bơi. Trong khi đó, Giang Tự một tay đặt lên cổ cô, đôi môi ướt đẫm hé mở, hơi cúi xuống gần cô, tạo khoảng cách vừa phải, không quá xa cũng không quá gần.

Một người vẫn tỉnh táo, một người đã lạc lối.

Diệp Tích Ngôn tiến lại gần vài centimet, gần như môi chạm môi với Giang Tự.

Giang Tự khẽ chớp mắt, ánh nhìn dán chặt vào cô.

Ngay khi khoảng cách sắp bị xóa nhòa, Diệp Tích Ngôn chậm rãi lùi lại, người chìm xuống nước đến khi nước chạm ngực, tiếp tục chìm sâu như thể bị kéo xuống, tách khỏi sự đan xen chặt chẽ này.

Mặt nước lăn tăn gợn sóng.

Ngay trước khi bị nhấn chìm hoàn toàn, Giang Tự kịp thời kéo cô lại.

Cảnh quay chuyển tiếp, máy quay cắt đoạn.

Cảnh tiếp theo là Diệp Tích Ngôn được Giang Tự ôm chặt, đầu cô tựa vào bụng dưới của Giang Tự, ánh mắt xa xăm hướng về máy quay.

Đây là cảnh quay điểm nhấn của toàn bộ video, yêu cầu khá cao nên phải quay đi quay lại nhiều lần.

Sự gần gũi khiến Diệp Tích Ngôn khó có thể tiếp xúc trực tiếp, cô chỉ làm theo yêu cầu mà giữ đúng dáng vẻ bên ngoài. Nhiếp ảnh gia thấy vậy liền hối thúc, thậm chí còn dùng cả giọng địa phương vùng núi để yêu cầu cô thực sự tiếp xúc để đạt được cảm giác cần thiết.

Quay cảnh dài rất tốn công sức, không thể cứ quay đi quay lại mãi được, sẽ làm mất quá nhiều thời gian và công sức của cả đội. Diệp Tích Ngôn sau một hồi tự nhủ cuối cùng cũng quyết định làm theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia, trong một khoảnh khắc dứt khoát, cô áp sát vào Giang Tự.

Giang Tự không nói một lời, từ đầu đến cuối đều theo chỉ dẫn của chị Hạ và những người khác. Bảo cô đứng thế nào thì cô đứng như thế, đặt tay lên vai, nâng tay lên, ánh mắt đầy sức sống. Cô có nền tảng về nhiếp ảnh nên phối hợp rất nhịp nhàng, tốt hơn Diệp Tích Ngôn nhiều.

Thực ra, cảnh quay của hai người không có gì quá đặc biệt, từ đầu đến cuối đều khá kiềm chế. Sự tiếp xúc cơ thể là điều không thể tránh khỏi, nhưng trong mắt người ngoài cũng không gợi lên cảm giác gì mờ ám. Hai người chỉ đang diễn tả hình ảnh đôi "song sinh" mà thôi. Theo quan niệm thông thường, đó có thể là hai chị em hoặc hai người bạn thân thiết chụp chung với nhau, chẳng dính dáng gì đến những điều không hay.

Sau khi hoàn thành cảnh quay dài, nhiếp ảnh gia ra hiệu dừng quay. Ngay lập tức Giang Tự buông Diệp Tích Ngôn ra, khôi phục lại vẻ điềm tĩnh, lạnh lùng.

Diệp Tích Ngôn sững sờ trong một thoáng, sau đó lùi lại vài bước và ngồi xuống bờ, lấy khăn lau nước trên người.

Chị Hạ và nhóm của cô tập trung xem lại thành quả, ai nấy đều tán thưởng không ngớt lời.

"Đoạn này đẹp quá, tốt hơn nhiều so với lần trước."

"Cả hai người phối hợp rất ăn ý, thực sự rất hợp nhau."

"Tối chỉnh lại chút ánh sáng và màu sắc nữa, đảm bảo sẽ còn tốt hơn, xong xuôi thì gửi vào nhóm để mọi người xem thử."

...

Khi trước ngâm mình dưới hồ, dường như tai của Diệp Tích Ngôn bị vào nước khiến cô cảm thấy hơi khó chịu. Cô đưa tay xoa xoa tai, nghiêng đầu để lắc cho nước chảy ra.

Giang Tự ngồi yên, không quan tâm Diệp Tích Ngôn đang làm gì.

Một lát sau, chị Hạ gọi cả hai quay lại để quay thêm vài cảnh bổ sung và chụp vài bức ảnh.

Ảnh chụp của hai người đẹp không bao giờ là đủ, chỉ cần mấy bức ảnh này cũng đủ để ghép thành một đoạn video, chỉnh sửa qua loa cũng có thể trở thành một nội dung thu hút.

Trong số những bức ảnh được chụp, hai người vẫn giữ tư thế tay khoác vai nhau, nhưng tất cả đều thể hiện sự thân thiết giữa hai chị em hoặc bạn thân.

Một bức ảnh ghi lại khoảnh khắc Diệp Tích Ngôn từ phía sau ôm lấy Giang Tự, tựa đầu lên vai cô. Hai chân Diệp Tích Ngôn cũng vòng qua người Giang Tự. Từ góc nhìn của người ngoài, cảnh tượng này thể hiện một tình bạn đẹp đẽ và ấm áp, thế nhưng cảm giác của hai người lại hoàn toàn khác biệt.

Giang Tự cảm nhận rõ ràng sức nặng từ người phía sau cùng với những tiếp xúc mờ nhạt nhưng rõ rệt.

Diệp Tích Ngôn cố gắng giữ ánh mắt bình tĩnh không nhìn lung tung, chỉ nhìn thẳng về phía máy ảnh.

Khi buổi chụp hình kết thúc, Hà Anh Chính và những người khác thở phào nhẹ nhõm, ai nấy đều cảm thấy nhẹ nhõm và hài lòng, hào hứng gọi nhau đi ăn và ngâm mình trong suối nước nóng để thư giãn.

Giang Tự và Diệp Tích Ngôn không nán lại ngoài trời quá lâu, lần lượt rời khỏi suối nước nóng và quay về phòng thay đồ.

Việc ngâm nước nóng quá lâu không tốt cho cơ thể, cả hai đã ngâm đủ thời gian.

Khi Diệp Tích Ngôn bước vào phòng thay đồ, Giang Tự đã thay xong bộ đồ cũ và ngồi trên ghế.

Không ai trong hai người nói chuyện cho đến khi Diệp Tích Ngôn cũng thay đồ bơi ra.

Trong phòng thay đồ chỉ có hai người, không còn một ai khác.

Giang Tự đưa lại cho Diệp Tích Ngôn chiếc khuyên tai đã được lau sạch sẽ.

Diệp Tích Ngôn đưa tay ra nhận lấy.

Đầu ngón tay của Giang Tự vô tình lướt qua lòng bàn tay của cô, khiến cô không kiềm được mà rụt tay lại một chút.

"Giữ kỹ, đừng làm mất," Giang Tự nói.

Diệp Tích Ngôn nhét chiếc khuyên tai vào túi quần, lấy khăn lau phần tóc ướt mà không nói thêm lời nào.

Bình Luận (0)
Comment