Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 105

So với Cao Lãng đêm qua mới đột phá Linh Hải Cảnh thất trọng.

Vân Hi đã sớm nằm ở cảnh giới này, chuẩn bị đột phá Linh Hải Cảnh bát trọng. Còn Chung Linh, đã sớm nằm ở Linh Hải Cảnh bát trọng rồi.

Đoàn người được các vị trưởng lão Linh Hoàng Tông dẫn đến cổng Linh Hoàng Tông.

Bên ngoài cổng, có rất nhiều đài thi đấu khác nhau. Đây là khu vực tập trung sân thi đấu của các thiếu niên bên ngoài vốn không thuộc về tông môn do Linh Hoàng Tông gây dựng.

Đồng thời cũng là địa điểm thi đấu vòng thứ ba lần này.

Bên ngoài sân thi đấu, tập trung rất nhiều người bên ngoài đến xem.

Đây cũng là một trong những mục đích của Linh Hoàng Tông. Để quảng bá cho tông môn của mình, bộc lộ ra thực lực cùng địa vị của tông môn.

" Quy tắc thi đấu vòng thứ ba. Chiến đấu 1 vs 1, các ngươi sẽ lần lượt lên rút thăm ngẫu nhiên, số liệu giống nhau sẽ cùng lên sàn chiến đấu."

" Linh Hoàng Tông sẽ chỉ thu nhận 400 đệ tử, vì vậy 400 người đầu tiên, sẽ trở thành Đệ tử ngoại môn Linh Hoàng Tông. Số người còn lại, các ngươi có thể ở lại làm Đệ tử tạp dịch, hoặc có thể rời đi."

" Đặc biệt mười người đứng thứ hạng đầu, đặc cách trở thành Đệ tử nội môn. Năm người đứng đầu, nếu được Trưởng lão tông môn vừa ý, có cơ hội thu nhận trở thành Đệ tử chân truyền."

Đứng trước mặt đám thí sinh, Tào trưởng lão cao giọng đọc quy tắc, âm vang hữu lực.

Nhàm chán nghe lời hắn nói bên trên, Cao Lãng chỉ có thể mong vị trưởng lão này nhanh chóng kết thúc lời nói của mình, đi vào chủ đề chính.

Nội dung cuộc thi thứ ba, năm nào cũng giống nhau. Những người đi vào vòng thi này, đều nắm rõ tìm hiểu kỹ càng.

Cho nên dù Tào trưởng lão có không giải thích, kêu lên bắt đầu cuộc thi, thì mọi người vẫn bình tĩnh thi đấu như bình thường không có gì dị nghị.

Xa xa đứng bên ngoài, đám người từ ba toà thành lân cận trong Kinh Đông Vực đều tập trung vây xem.

Dù sao xem thi đấu, vẫn luôn hấp dẫn tầm mắt của rất nhiều người.

" Chậc chậc, nhìn xem khí thế bên dưới, coi bộ đám thí sinh đợt này. Còn mạnh hơn cả đợt trước a."

" Còn phải nói, ta bí mật nói cho ngươi biết, năm nay còn có cả thí sinh có thực lực Linh Hải Cảnh cửu trọng. So với bốn năm trước tốt hơn rất nhiều."

Bên ngoài, đám người thảo luận trò chuyện với nhau, bàn tán xôn xao về các thí sinh năm nay, xem kẻ nào có cơ hội nhất được Linh Hoàng Tông xem trọng.

" Hừ, tin tức của ngươi ít linh thông rồi. Ta nói cho ngươi biết, hôm qua kết thúc vòng hai, có một tên thiếu niên Cao Lãng trong tay nắm hơn 200 viên yêu hạch yêu thú, vượt mặt tất cả đám người giành lấy hạng Nhất cơ."

Một tên trong đám người vừa nói xong, lập tức bên cạnh vang lên tiếng hít lạnh, giọng thất thanh:

" Hít! Thật giả. Hơn hai trăm viên yêu hạch, tính theo xác xuất, muốn nhiều như vậy cũng phải giết gần 300 con yêu thú mới kiếm đủ. Trong một tuần có thể giết được nhiều như thế sao?"

" Tất nhiên, đám cường giả đều đã kiểm chứng, tất cả đều là yêu hạch mới thu thập. Có thể nói hắn là người tiềm năng nhất trong đám thí sinh."

......

Cuối cùng, bên trên Tào trưởng lão cũng kết thúc phần trình bày của mình, nhường chỗ cho đám chấp sự, đưa lên trên những cái thùng gỗ, bỏ sẵn từng que số ở bên trong.

Nhiệm vụ đám thí sinh, là lấy con số thuộc về mình. Sau đó đến khu vực thi đấu.

Bình tĩnh xếp hàng lấy que số, giơ lên tầm mắt, Cao Lãng chỉ nhìn thoáng qua, liền bình tĩnh đi đến khu vực sân thi đấu của mình.

Số thứ tự 133.

Đối diện Cao Lãng, một tên thiếu niên mặc trang phục màu xám trắng, khuôn mặt rất bình thường, trên tay cầm lấy que gỗ, bên trên cũng ghi chữ số 133.

" Ta nhận thua."

Vừa nhìn thấy Cao Lãng, thiếu niên biến sắc, vội vàng nói ra. Sau đó rời đi mất, để lại tên chấp sự đứng giữa một mặt quái dị nhìn hắn.

Thậm chí cả bản thân Cao Lãng cũng sững sờ, miệng hơi mở.

Một lúc sau nhìn thấy tên Chấp sự ghi chép mình thắng cuộc mà bất đắc dĩ lắc đầu. Lẳng lặng chờ đợi sự sắp xếp tiếp theo.

Tên thiếu niên ban nãy, biết mặt Cao Lãng. Nói đùa, Cao Lãng đứng hạng thứ nhất của vòng thi thứ hai, không biết mặt sao được.

Không có tự tin vào thực lực bản thân, đơn giản không đủ tự tin để khiên chiến với Cao Lãng.

Vì thế trận đấu còn chưa bắt đầu, tên thiếu niên đó đã nhanh chóng nhận thua, rời đi trước khi Cao Lãng nhớ mặt hắn.

Đợi đến lúc thi đấu, hắn sợ chưa kịp mở miệng nhận thua, đã bị Cao Lãng cho ra sàn.

Số lượng thí sinh có hơn năm trăm người, mà tông môn chỉ tuyển nhận 400 người.

Nếu tính theo tương tự, tức là chỉ cần một trận thắng, đủ để Cao Lãng trở thành đệ tử ngoại môn Linh Hoàng Tông rồi.

Số lượng người thua cuộc, sẽ có thêm trận chiến tiếp theo, đến khi tìm đủ 400 người, sẽ kết thúc vòng thi thứ ba, chuyển sang thi đấu phân chia xếp hạng thực lực.

Không có niềm tin thắng được đối thủ của mình, rất nhiều người gặp những ai đứng trong bảng xếp hạng vòng hai đều chủ động nhận thua.

Giữ lại thực lực cho trận chiến tiếp theo, còn có cơ hội trở thành đệ tử ngoại môn.

" Lãng đệ, ngươi phải nhìn thấy tên thiếu niên đứng trước mặt ta. Hắn vừa nhìn thấy ta đã lập tức nhận thua. Chấp sự còn chưa kịp hô bắt đầu đâu? Cười chết ta rồi."

Một bên Vân Hi vừa thi đấu xong liền đi ra chỗ Cao Lãng, một mặt ôm bụng hài hước nhìn hắn.

Đáp lại Vân Hi, Cao Lãng chỉ nở một nụ cười nhẹ, liền quay đầu đi. Theo tầm mắt Cao Lãng, Chung Linh đang tiến lại gần đây, nàng cũng vừa mới kết thúc trận đấu, đối thủ không khác Vân Hi là bao.

Bình tĩnh chờ đợi đám thiếu niên, thiếu nữ thi đấu xong cũng gần nửa ngày, mới đến lượt trận thi đấu thứ hai.

Lần này có tới 249 thí sinh, thế nên sẽ có một người bốc được phiếu khống, không cần thi đấu cũng được vào vòng sau.

" Ha ha, ta quả thật rất may mắn."

Một tên thiếu niên cầm lấy chiếc phiếu của mình, bên trên chỉ ghi chữ số 0, đồng nghĩa với việc hắn không cần phải thi đấu vẫn tự qua vòng sau.

Đám người thực lực thấp kém đều nhìn về phía thiếu niên đó, một mặt hâm mộ.

Cao Lãng nhẹ nhàng nhìn sang, khoé miệng hơi mỉm cười.

Thiếu niên đó Cao Lãng không hề xa lạ, chính là Ngạo Thiên.

Phải nói Ngạo Thiên lần đó đi theo đám đội ngũ kia, một mặt bám theo tên thiếu nữ.

Không ngờ đến ngày thứ bảy, hắn cướp hết số yêu hạch đội ngũ đó thu thập được, bỏ trốn.

Cuối cùng đội ngũ không có yêu hạch mà bị đào thải, Ngạo Thiên chỉ đi theo sau liền đứng top Mười trong bảng xếp hạng.

Đám đội ngũ náo động rất lâu đâu, sau cùng không có chứng cớ, còn bị đám trưởng lão đuổi đi.

Nhìn đôi mắt đỏ ngầu của tên đội trưởng khi đó, tâm muốn giết Ngạo Thiên đều có.

Cao Lãng khẽ lắc đầu, một mặt cảm thán.

Mỗi lần gặp Ngạo Thiên, hắn luôn nằm trong một tình huống bất ngờ.

Nhìn bề ngoài Ngạo Thiên một mặt luôn vui vẻ bất cần đời, thế nhưng Cao Lãng lại không nhìn thấu được hắn. Thật rất khó để hiểu được mục đích trong những hành động của Ngạo Thiên.

Bên trong những thiếu niên mà Cao Lãng từng gặp, Vân Hi và Ngạo Thiên là hai người Cao Lãng khó đoán nhất.

Sở Tiêu bề ngoài tâm tính có vẻ ổn trọng, thế nhưng so với Vân Hi và Ngạo Thiên, vẫn còn kém xa.

(ー_ー゛)

Bình tĩnh cầm lấy số thứ tự của mình đi lên sàn đấu. Quả nhiên không ngoài dự liệu của Cao Lãng, đối thủ của Cao Lãng vừa nhìn thấy hắn, không nói hai lời lập tức nhận thua.

Một mặt bất đắc dĩ đi xuống đài, Cao Lãng cảm thấy hắn chẳng cần phải ra tay làm gì, đi lên cho có việc vậy thôi.

" Ha ha ha ~, hôm nay vận khí của ta quả thật vô cùng tốt nha."

Lần bốc thăm tiếp theo, Ngạo Thiên trên tay cầm phiếu khống, một mặt cười ha hả đối với ánh mắt ghen tỵ của đám người xung quanh.

Thậm chí đám người còn nghĩ rằng hắn ăn gian, thế nhưng ngại các vị trưởng lão ở đây, không ai dám mở miệng kêu ra.

Thậm chí đám trưởng lão quan sát gần đó cũng chăm chú theo dõi Ngạo Thiên, một mặt hiếu kỳ.

Lần này Cao Lãng lên đài, đối thủ của hắn là một thiếu niên có dáng người mập mạp, cái bụng to tròn của hắn còn lộ ra một vòng.

" Bắt đầu."

Khẽ giơ tay lên, tên chấp sự quát lớn, liền nhanh chóng hạ tay xuống.

Thiếu niên mập mạp hai tay hội tụ linh khí, chân chống thẳng xuống đất, cả người hơi ưỡn ra, thao hô hấp linh khí càng ngày càng hội tụ vào người hắn.

Cao Lãng động, hắn xông thẳng phía trước, bàn tay dần hội tụ linh khí.

Nhìn vào đối phương không di chuyển mà đứng thẳng tại chỗ, Cao Lãng hiểu thiếu niên bản thân thiên về phòng thủ, hắn cũng không muốn dây dưa thêm, muốn một đòn kết liễu đối phương.

Nhìn thấy Cao Lãng không chơi dây dưa mà xông thẳng về phía hắn, thiếu niên lộ ra vẻ vui mừng, khí thế bộc lộ ra, cảnh giới Linh Hải Cảnh tứ trọng.

Thiếu niên rất tự tin về mặt phòng thủ của mình, bình thường đối thủ hơn hắn một cảnh giới, cũng không phải là đối thủ.

Lại thêm vừa chiến thắng hai trận, tăng thêm lòng tin của hắn, có thể dùng thời gian, hao mòn được Cao Lãng.

Chỉ là đáng tiếc, lần này hắn phán đoán sai lầm.

Cao Lãng ánh mắt nghiêm túc, khí thế bộc lộ ra, Linh Hải Cảnh thất trọng.

Cánh tay giơ lên, linh khí hội tụ trong lòng bàn tay, tạo thành từng luồng khí thế cuồng bạo ẩn ẩn bên trong.

Lục Điệp Chưởng.

Khi nhìn thấy cảnh giới của Cao Lãng, thiếu niên mập mạp biến sắc, vẻ mặt trở nên luống cuống.

" Ta nhận... "

Bốp.

Thiếu niên chưa kịp nói xong, đòn đánh của Cao Lãng đã va chạm lên hai cánh tay của thiếu niên giơ trước mắt.

Thân hình mập mạp của hắn, như cối pháo bay thẳng ra sau, rơi ra ngoài sân thi đấu.

Nằm trên mặt đất, cảm nhận hai tay tê liệt không còn cảm giác, thiếu niên mập mạp chết lặng.

Lần sau có chết, hắn cũng không dám chỉ vì thắng vài trận nhỏ, đã có đủ tự tin khiêu chiến mấy tên xếp thứ hạng đầu tiên.

Hít.

Bên ngoài sân thi đấu, đám người xem vang lên từng tia hít lạnh. Gương mặt hưng phấn, từng tiếng ồn ào nghị luận vang lên.

Chờ đợi rất lâu, cuối cùng đám người cũng được nhìn thấy thực lực đám người có tiềm lực thật sự của đám thí sinh.
Bình Luận (0)
Comment