Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 295

Lướt qua một lượt kiểm tra những môn công pháp mình đã học, sau cùng Cao Lãng quyết định sử dụng hai thẻ để nâng cấp Thuẫn Bộ và Kỳ Lân Không Thiểm lên Viên mãn.

Nguyên nhân cũng là vì hai môn võ kỹ này đều là Thiên giai cao cấp thân pháp, nâng lên cấp độ Viên Mãn, vẫn là lợi hơn nhiều so với những môn võ kỹ khác chỉ là phẩm giai thấp hơn.

Thuẫn Bộ, đạt mức độ Viên Mãn. Nhận 1000 điểm năng lượng.

Kỳ Lân Không Thiểm, đạt mức độ Viên Mãn. Nhận 1000 điểm năng lượng.

Ngay khi sử dụng xong, lập tức hệ thống vang lên thông báo nhận điểm năng lượng từ nhiệm vụ phụ tuyến 3.

Nhẹ nhàng mở mắt ra, Cao Lãng một bước đi xuống.

Vụt...

Thân hình hắn trong phòng lập tức biến mất, khi xuất hiện đã đứng ở bên ngoài hành lang. Khiến cho Trần Dần ngồi bên ngoài ngẩn người chợt giật mình thót cả tim, đến khi nhận ra là Cao Lãng mới thở phào một hơi.

" Cao Lãng công tử, ngươi xuất hiện cũng quá đột ngột rồi đi." Trần Dần biểu thị bất mãn.

Cao Lãng chỉ khẽ liếc nhìn, lạnh nhạt không bắt chuyện, một bước chân biến mất quay về căn phòng của mình.

" Thật quỷ dị, ta còn không nhìn thấy hướng đi của hắn." Trần Dần bắt đắc dĩ lắc đầu lẩm bẩm, chạy vội ra xa khu vực này.

Không thể trêu vào, không thể trêu vào.

Xuân Hoa đứng bên ngoài tu luyện nhìn thấy Trần Dần dáng vẻ hấp tấp rời đi, cũng không nhắc nhở nàng tiếp tục nên tu luyện như thế nào. Mặt hơi ngẩn ra gãi nhẹ cái đầu, liền mặc kệ tiếp tục tu luyện.

" Thật mạnh, ta như cảm nhận được một điều gì đó, nhưng sau cũng lại mãi không thể với tới." Cao Lãng nhíu mày lẩm bẩm.

" Thứ ngươi không cảm nhận thấy, chính là pháp tắc." Tử Văn bên trong đầu hắn giải thích:

" Khi đạt đến Viên mãn, tức là bước đầu cảm ngộ đến một tia pháp tắc nho nhỏ bên trong võ kỹ. Bên trong Thuấn Bộ, mang lấy một tia không gian pháp tắc, hệ thống chỉ giúp ngươi vận dụng công pháp, không giúp ngươi hiểu pháp tắc, nên dù cho ngươi có đạt đến Viên mãn, nhưng cánh cửa của không gian pháp tắc ngươi cũng chả biết chút gì."

" Vậy chẳng phải là nói ta dùng hệ thống tăng lên đến Siêu phàm cũng chỉ biết dùng võ kỹ mà không hiểu chút pháp tắc nào." Cao Lãng vội hỏi.

" Chính xác." Tử Văn gật đầu.

" Pháp tắc chia làm ba tầng, gồm Sơ, Trung, Cao. Khi ngươi hiểu đến Sơ, thì tương đương với việc đạt đến Viên Mãn của võ kỹ. Còn khi đạt đến Cao, thì sẽ đạt đến cảnh Siêu Phàm của Võ Kỹ."

" Cũng tức là nói, muốn lĩnh ngộ đạt đến Viên Mãn và Siêu Phàm, thì phải hiểu... Pháp... Tắc." Tử Văn nhấn mạnh.

" Tiêu hao năng lượng như thế nào?" Cao Lãng hỏi, Tử Văn đã nói những lời này, tức là hắn đã biết cách để giải quyết.

" Lĩnh ngộ cảnh giới Sơ pháp tắc ngẫu nhiên, 100000 điểm năng lượng." Tử Văn lạnh nhạt:" Thêm 50000 điểm năng lượng, được phép tự do chọn pháp tắc."

" Quả nhiên..."

Cao Lãng cười lạnh. Đời nào tên này cho ăn dễ dàng đến thế.

Hắn sẽ vẽ cho ngươi một cái bánh rất là đẹp mắt, sau đó chính là rao một cái giá trên trời, để cho ngươi hiểu được, muốn đạt được cái bánh đó, thì phải trải qua bao gian khổ như thế nào.

Nhưng ngươi lại không biết rằng, những gian khổ mà ngươi trải qua, có thể làm được nhiều lần cái bánh ấy.

Chỉ có một điều chênh lệch, là ngươi lại không biết công thức làm bánh như hắn.

" Được rồi. Lời ta đã nói, còn việc làm như thế nào, thì phải dựa vào ngươi rồi." Tử Văn khích lệ.

Lúc trước Cao Lãng sử dụng Thuấn Bộ còn phải thực hiện động tác chạy, dễ khiến cho đối thủ để ý phát hiện ra. Nhưng bây giờ thì khác, động tác di chuyển nhàn nhã hơn rất nhiều, có khi chỉ là đi một bước nhỏ, đã có thể sử dụng Thuấn Bộ di chuyển sang nơi khác.

" Giới hạn không gian di chuyển của ngươi chính là trong vòng nghìn mét xung quanh. Còn nếu muốn bước xa hơn, thì ngươi phải hiểu cách vận dụng không gian pháp tắc cái đã."

" Thời gian này ngươi tốt nhất đừng gây sự, nếu không ta cũng chẳng biết giúp ngươi làm sao?" Tử Văn cười nói.

" Ngươi định đi đâu sao?" Cao Lãng vội hỏi.

" Đi làm chính sự." Tử Văn cười nhạt:

" Nhưng ngươi yên tâm, không có ta hệ thống vẫn sẽ tự động vận hành, chỉ là mất đi tiếng nói trong đầu ngươi mà thôi. Khi xong việc ta sẽ quay trở về."

Dù sao nơi này hắn đã đầu tư xây dựng tốn kém như vậy, để không cũng hơi tiếc nuối.

" Ồ... Vậy ngươi đi đi. Cao Lãng phủi tay, ta cũng cần phải bế quan rồi."

Tâm cảnh của hắn khi ở Cao Gia đã dần có chuyển biến tốt đẹp. Cao Lãng muốn nếm thử giao tiếp với Tâm ma của mình, biết được thứ hắn muốn thực sự là gì.

Chẳng lẽ chỉ là mạnh lên thôi sao? Mạnh lên mà không có mục đích?

" Tốt..." Tử Văn không quan tâm nói, liền rơi vào im lặng.

...

Bên trong thức hải Cao Lãng.

Hệ thống đào tạo trù sư đã phân tích xong. Bắt đầu quá trình tìm kiếm ký chủ.

Trước mặt Tử Văn, một màn hình thông báo hiện lên.

Mời lựa chọn vị diện truy tìm ký chủ.

" Cao cấp vị diện Tử Tinh Đại Lục thử xem." Tử Văn vui sướng lẩm bẩm.

Hắn vốn dĩ phải đi đến vị diện đó nhưng lại bị đánh xuống vị diện này, bây giờ liền muốn nếm thử lén xâm nhập qua.

Vụt...

Màn hình trước mắt hắn sáng lên.

Đang nếm thử dò đường tìm kiếm lỗ hổng vượt biên...

Thử nghiệm gửi hệ thống giả vượt biên...

Nhìn vào chùm sáng đang di chuyển bên trong các tầng không gian, Tử Văn bên trong đầu Cao Lãng điều khiển từ xa cái hệ thống giả này.

Mắt thấy chùm sáng đi qua cổng không gian hạ cấp vị diện Tam Bảo Châu, đang dần tiếp cận vị diện Tử Tinh Đại Lục, hắn hơi nín thở.

Tất cả chỉ dựa vào thời khắc này. Chỉ cần hệ thống giả thành công xuyên qua, hắn có thể sử dụng chuyển đổi không gian, biến hắn vào vị trí của hệ thống giả, đưa mình xâm nhập vào vị diện đó.

Ầm... Ầm...

Mắt thấy sắp chạm vào tấm màn chắn bên ngoài vị diện, từ bên vách tường không gian, xuất hiện một bàn tay khổng lồ thò ra, tóm chặt lấy chùm sáng.

" Chạy... Chạy..." Tử Văn biến sắc, hấp tấp hô loạn, nhanh chóng tìm cách điều khiển thoát khỏi bàn tay này, nhưng lại vô ích.

Mặc cho chùm sách có va đập lung tung, di chuyển mọi ngóc ngách, cũng không thể thoát khỏi bàn tay.

Bên trên màn hình điều khiển, khuôn mặt già nua bạc trắng của lão già hiện ra, che kín cả màn hình trước mặt Tử Văn.

Cái khuôn mặt này, Tử Văn không thể tài nào quên được, chính là cái lão già canh cổng vị diện chết tiệt đánh hắn này chứ ai.

" Đưa ra thông tin người điều khiển, nếu có hợp lệ, ta có thể bỏ qua cho ngươi lần này, sau này không thể lén lút đi qua như vậy được nữa." Nhìn chùm sáng bên trong lòng bàn tay, lão già lạnh nhạt nói.

Cao Lãng ngẩn người, hắn hình như vẫn còn một chút hi vọng.

" Thông tin, thông tin sao? Nhưng ta thì có thông tin gì đây." Tử Văn suy nghĩ.

Bên kia lão già vẫn duy trì im lặng, không chút vội vã chờ đợi nào.

" Có rồi. Người sáng lập hệ thống này bên trong trung tâm đó gọi là Số 11, ta tuy không biết tên thật của hắn, nhưng gửi hình ảnh của hắn thì lão già kia cũng biết a." Tử Văn mỉm cười nói, lập tức bên trong chùm sáng chiếu ra hình ảnh một người.

Hắn bên trong Trung tâm được gọi là Số 11, đây là hình ảnh một tên nam tử trung niên bộ dáng hiền lành, đôi mắt trũng sâu đen kịt lại, giống như bị mất ngủ cả chục năm trời chưa ra bên ngoài ánh sáng vậy.

Tử Văn biết đám người bên trong Trung tâm đều là cường giả một phương ở thế giới bên ngoài, nếu không cũng không tài nào sáng tạo ra được đám hệ thống đó vậy.

Tưởng rằng nhìn thấy hình ảnh người này, hắn sẽ dễ dàng cho qua. Nhưng...

Rầm... Rầm...

Từng toà không gian xung quanh nổi lên ba động mãnh liệt. Lão già đó khi nhìn thấy hình ảnh tên nam tử này liền trở nên ngưng trọng, trực tiếp lôi chân thân mình tiến vào khu vực không gian này.

Đứng trước uy áp khủng bố, chùm sáng trên tay lập loè liên tục, bộ dạng có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào.

" Âm Nha Thánh Tôn, ngươi trốn chui trốn lủi hàng ngàn năm trời, bây giờ dám xuất hiện trước mặt ta sao?" Lão già lớn tiếng quát lên.

" Không ổn, hình như chơi ngu rồi." Tử Văn hấp tấp.

" Ta tuy không biết ngươi có thật là Âm Nha Thánh Tôn hay không, nhưng đã có thể chiếu toàn bộ hình ảnh thật của hắn như vậy, kẻ điều khiển dù cho không phải cũng là kẻ thân cận."

Lão già kiên định nói, bàn tay tầng tầng không gian sáng lên, tạo thành một sợi dây kéo từ chùm sáng chiếu vào bên trong lối đi không gian.

" Để ta điều tra xem, ngươi rốt cuộc là ai?"

" Hắn trực tiếp điều tra đến nơi này rồi?" Tử Văn la thất thanh.

Chỉ cần sợi dây đó kéo tới hạ cấp vị diện này, dù cho lão già đó không biết vị trí chính xác, hắn cũng có thể kéo quân tới nơi đây.

Ầm...

Chùm sáng trên tay lão già nổ tung, trong thời khắc nguy cấp, Tử Văn dùng chế độ tự hủy khiến hắn không thể tiếp tục điều tra thêm.

" Đã muộn..." Lão già ném đám khói vụn trên tay vào không gian hỗn loạn, cả người chạy theo sợi dây di chuyển trong lối đi không gian.

Tích...

Tiêu hao 10 điểm hỗn độn năng lượng, ra tay cắt đứt không gian.

Bên trên màn hình, xuất hiện một dòng chữ.

Vụt...

Tử Văn bàn tay phải nhẹ đưa ra, dần dần mờ ảo biến mất.

Bên trong cổng không gian vị diện Tam Bảo Châu, một bàn tay như một vũ trụ nhỏ xuất hiện, phá hủy lấy sợi dây nối khu vực này, loại bỏ hoàn toàn dấu vết, cắt sang lối đi không gian.

" Ra là ngươi trốn ở hạ cấp vị diện sao?" Lão già cười lớn, bàn tay đưa ra, đối chọi với bàn tay ấy.

Chỉ thấy bàn tay tiểu vũ trụ khẽ cong ngón tay lên, làm động tác búng tay.

Bép...

Một búng cự lực áp suất cực lớn, không gian hỗn loạn xảy ra. Lão già đó bị một búng đánh bay trở về vị diện của mình, đồng thời lối đi không gian giữa hai bên cũng bị đánh loạn, không thể nào kết nối được với nhau.

Lắc đầu vẫn còn chưa tỉnh táo lại, lão già hai tay ôm đầu ngẩn người nhìn không gian hỗn loạn trước mặt. Hắn vẫn còn không thể tin bằng mắt mình.

Lôi cả bản thể ra đánh nhau với bàn tay của người ta, vậy mà bị một búng đánh bay?

" Phù... Nguy hiểm thật."

Tử Văn cánh tay phải vừa biến mất từ từ xuất hiện trở lại, cảm khái lau mồ hôi.

Suýt chút nữa thì bị phát hiện ra, để lão già đó sang được nơi này, chẳng phải nói những ngày tháng bình yên sống tạm bợ của hắn sẽ biến mất sao?

(ー_ー゛)

______

Đa tạ các vị đạo hữu virtue, Tiểu Mễ Mễ, Mrcklonely, Dao khoi, Lane Halley đã tặng hoa.
Bình Luận (0)
Comment