Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1042 - Chương 1073: Có Thể Ra Tay Bất Kỳ Lúc Nào

Chương 1073: Có Thể Ra Tay Bất Kỳ Lúc Nào Chương 1073: Có Thể Ra Tay Bất Kỳ Lúc NàoChương 1073: Có Thể Ra Tay Bất Kỳ Lúc Nào

Nạp Lan Ly lắc đầu:

"Có lẽ người Bích Tỉnh có thể thể chấp nhận chuyện trong thân thể có thêm gen động vật, nhưng biến kẻ thù thành chính mình thì ta nghĩ đa số mọi người sẽ không vui, hơn nữa người thuộc nền văn minh Hill còn chẳng có tóc, trên trán lại có thêm hai cái râu ghê tởm, khó coi chết đi được."

"Chỉ là thay đổi gen thôi mà, chưa chắc vẻ ngoài đã thay đổi."

Đỗ Cách cười liếc nhìn Nạp Lan Ly một cái, nói:

"Nếu thật sự dùng trên người người, chắc chắn không cần trải qua nhiều thí nghiệm cũng nhất định tìm ra được giải pháp tối ưu."...

Tổ bí mật thuộc cục phòng thủ quốc thổ.

"Ứng Phỉ, ngươi tin tưởng Lâm Hồng như vậy sao? Biết đâu hẳn không phải Đỗ Cách thì sao!"

Nam Cường nắm giữ từ khóa vặn vẹo nói:

"Lại nói, cho dù hắn đúng là Đỗ Cách, nhưng hiện tại hắn còn chẳng có ai giúp đỡ, dựa vào năng lực của mấy người chúng ta thì việc bắt hắn không thành vấn đề, chiến sĩ dị tỉnh bị dưỡng thành thói ở lại vào người khác từ khi nào vậy?"

Tân Thiên Dương nói:

"Nam Cường, ngươi đừng coi thường hắn, thuộc tính của hắn vô cùng cao, hơn nữa hắn chưa từng thể hiện kỹ năng của mình bao giờ."

"Có lẽ hắn đã thức tỉnh một kỹ năng rác rưởi thì sao!"

Nam Cường nói:

"Lúc trước Đỗ Cách huênh hoang như vậy, lần này hắn lại trốn ở phía sau gây huyện, khả năng cao là nắm giữ từ khóa kiểu xúi giục, đa số kỹ năng của loại từ khóa này đều chẳng ra làm sao. Từ khóa đánh bạc của Ứng Phỉ là đỉnh cao nhất rồi, sử dụng khi gặp thời cơ thì còn có thể sánh với kỹ năng dạng nhân quả, chỉ cần tổ hợp ta và nàng đánh Đỗ Cách thì chắc chắn sẽ không thua."

"Nam Cường, hắn rất tin tưởng chúng ta."

Ứng Phỉ nói:

"Chúng ta không thể làm như vậy, Đỗ Cách giành được chiến thắng trong nhiều chiến trường dị tỉnh như vậy, không thể liều lĩnh như thế, chắc chắn hắn còn giữ lại đường lui, hợp tác với hắn là giải pháp tối ưu nhất.

"Hợp tác, hợp tác, các ngươi bị Đỗ Cách tẩy não rồi sao?"

Nam Cường tức giận vung vẩy đôi tay:

"Đỗ Cách khơi ra cuộc tranh chấp lớn như vậy, không biết giá trị thuộc tính đã nghịch thiên đến mức nào, đoạt thuộc tính của hắn thì chúng ta chính là số một, còn ai ở trên tỉnh cầu này có thể khống chế được chúng ta? Mạnh Lan Vân, ý của ngươi thế nào?"

Từ khóa của Mạnh Lan Vân là cẩu thả, nàng lười biếng liếc nhìn Nam Cường:

"Ta cảm thấy cần phải đợi thêm, dù sao tình thế hiện tại vẫn chưa rõ ràng, cũng không biết rõ kỹ năng của Đỗ Cách, trước tiên giành lấy sự tin tưởng của hắn đã, sau khi làm rõ từ khóa của hắn thì có thể ra tay bất cứ lúc nào."

"Các ngươi..."

Nam Cường cau mày: "Một đám nhát cáy, được rồi, các ngươi đã không muốn đánh với Đỗ Cách thì ta cũng không miễn cưỡng. Thế nhưng, Ứng Phỉ, chí ít chúng ta cần cần mượn sức mạnh của chính phủ để khơi ra một cuộc đua canh bạc giữa mười tỉnh cầu chứ? Ít nhất phải bảo đảm chúng ta sẽ không bị thất bại, như vậy Đỗ Cách mới có thể làm việc giúp chúng ta."

"Ta đang bạc bạc với Nạp Lan Ly để thúc đẩy chuyện này."

Ứng Phỉ nói:

"Nhưng ép buộc người khác đánh cược cũng không dễ, chúng ta thiếu hụt một đồng đội có thể gây ảnh hưởng đến tâm trí người khác."

Đang lúc bọn họ nói chuyện thì Nạp Lan Ly đi tới.

Ứng Phỉ đứng dậy chào hỏi với Nạp Lan Ly ngay:

"Nạp Lan, Lâm Hồng tới không?"

Không đợi Nạp Lan Ly nói chuyện.

Phốc!

Một tiếng vang trầm thấp lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Đám Ứng Phỉ quay đầu nhìn về phía truyền ra âm thanh.

Vừa nhìn sang thì tất cả mọi người đều sững sờ.

Không biết Đỗ Cách đã đứng trong đám bọn họ từ khi nào.

Lúc này một bàn tay của hắn đang cầm đầu của Nam Cường, một tay khác là một chiếc dao găm.

Thân và đầu của Nam Cường chia lìa, thân thể thì vẫn đứng đó, chỉ có chiếc cổ đang ứa máu tươi không ngừng, nhưng chiếc đầu bị Đỗ Cách cầm trong tay vẫn duy trì vẻ mặt nghênh đón Nạp Lan Ly.

"Ứng Phỉ, ta đến từ lâu rồi."

Đỗ Cách tiện tay ném đầu của Nam Cường sang một bên, mỉm cười:

"Nạp Lan, tìm người đưa thi thể của Nam Cường đến viện khoa học, ta đã đồng ý với bên học viện gen rằng sẽ đưa tư liệu nghiên cứu sống cho bọn họ."

"Ừm."

Vẻ mặt Nạp Lan Ly hơi cứng ngắc, chỉ biết gật đầu mờ mịt, nàng không ngờ chỉ một lời không hợp mà Đỗ Cách vừa vào đã giết người.

Nàng đã nhìn Đỗ Cách đi vào, mãi đến tận khi đi tới bên cạnh Nam Cường, lúc giơ tay lên chém xuống mà Nam Cường vẫn luôn thờ ơ không động lòng, tựa như không thấy hắn vậy, vô cùng kỳ quái!

"Lâm... Lâm ca, ngươi giết Nam Cường?"

Tân Thiên Dương lắp ba lắp bắp hỏi.

Sắc mặt Ứng Phỉ rất khó coi.

Mạnh Lan Vân thì nuốt một ngụm nước bọt, vô thức mấp máy môi dưới.

Theo lý thuyết, Đỗ Cách vừa tới đã giết Nam Cường thì nàng nên cảm thấy khủng hoảng mới đúng, nhưng không biết tại sao, nhìn Đỗ Cách xách đầu Nam Cường mà đáy lòng nàng lại nảy sinh chút phấn khích.

"Đúng, ta giết hắn rồi."
Bình Luận (0)
Comment