Chương 1076: Vị Trí Thứ Hai
Chương 1076: Vị Trí Thứ HaiChương 1076: Vị Trí Thứ Hai
Ứng Phỉ hừ lạnh:
"Trừ phi ngươi dám đánh cược với ta và Đỗ ca, nếu sau này ngươi phản bội thì ngươi chắc chắn phải chết."
"Ta tình nguyện để Đỗ ca giành được vị trí số một, ngươi cho rằng mình là cái thá gì chứ?"
Chu Cầm Cầm liếc xéo nàng, cười khẩy:
"Chúng ta hãy giành lấy vị trí thứ hai bằng bản lĩnh của mình, đừng dùng cái danh của Đỗ ca để đấu trí với ta, dụ ta cá cược, ta nhổ vào!"
Tỷ tỷ à, nếu làm theo phương pháp lột xác của Đỗ Cách thì vị trí thứ nhất hay thứ hai đều không phải do ngươi quyết định, không phải ngươi muốn cho ai thì cho, Phiền Liệt yên lặng liếc Chu Cầm Cầm mà oán thầm.
Hắn lại nhìn về phía Đỗ Cách, không nghĩ ra vì sao tên này lại chí công vô tư như vậy?
Cho dù tài nguyên của Khải Nguyên Tỉnh đủ nhiều rồi, nhưng hắn không sợ bị phản bội sao?
Ở trên chiến trường dị tỉnh, một khi chết là chết thật.
Vì thế, đến cùng từ khóa của hắn là cái gì mà lại khiến hắn có niềm tin như vậy?
Điều khiển sao?
Bất kể mục đích của Đỗ Cách là gì, chỉ cần có thể giúp bọn họ giành được thắng lợi cuối cùng thì hắn chính là người tốt...
Thế là, Phiền Liệt cũng bày tỏ thái độ:
"Đúng vậy, giành được vị trí thứ hai bằng bản lĩnh của mình, nhưng chúng ta tình nguyên để vị trí thứ nhất cho Đỗ ca."
Đỗ Cách nhìn đôi bên cãi vã mà tràn đầy hứng thú, còn cười tủm tỉm nói:
"Ta không phải Đỗ Cách, không nóng tính như hắn, ta chỉ đơn giản muốn chiến trường lần này kéo dài mấy chục năm thôi.
Dù sao tốc độ thời gian trôi cũng khác nhau, tại sao không ở đây hưởng thụ thêm mấy chục năm, nơi này không thiếu tài nguyên, muốn mỹ nữ hay đồ ăn ngon thì cũng không thiếu, tại sao phải kết thúc sớm như vậy, về tỉnh cầu của mình chịu khổ chứ? Mưu đồ gì đâu?"
Đúng đấy?
Mưu đồ gì đâu?
Một câu nói khiến tất cả mọi người có mặt đều rơi vào trầm tư.
Hóa ra đây là điều mà ban đầu mọi người muốn làm ở trên chiến trường dị tỉnh!
Mặc dù đến cuối cùng không tránh được trận quyết chiến, nhưng may mắn thì ít nhất mọi người còn được sống mấy chục năm trên chiến trường dị tỉnh, bất kể cuối cùng có thắng được tài nguyên hay không thì cũng đều đáng giá!
Xét từ một trình độ nào đó, chiến trường dị tỉnh cũng coi như là phúc lợi của chiến sĩ dị tỉnh.
Bắt đầu thay đổi từ khi nào chứ?
Là do Đỗ Cách!
Hắn liên tiếp dùng thời gian vài tháng để kết thúc chiến trường dị tỉnh, sau đó các trận thi đấu cứ nối tiếp nhau, khiến mọi người đều không có thời gian ngừng lại. Hơn nữa hiện tại quy tắc cũng đã bị sửa lại, vốn dĩ chiến sĩ dị tỉnh về hữu có thể hưởng thụ cuộc sống, nhưng vẫn bất đắc dĩ phải ra chiến trường lần nữa... Hóa ra mọi người đều vô thức bị Đỗ Cách dẫn dắt đi lệch hướng rồi, quên mất rằng mình vốn nên hưởng thụ phúc lợi, mà đi tới con đường liều mạng, chỉ muốn bản thân lớn mạnh bằng tốc độ nhanh nhất, giành lấy chiến thắng trên chiến trường.
Đỗ Cách chó đẻ, hắn đã hủy diệt tất cả rồi!...
"Lâm ca, ngươi thật sự không phải Đỗ Cách?"
Phiền Liệt thăm dò.
"Không phải."
Đỗ Cách lắc đầu, cười nói:
"Lần này hắn không lên chiến trường, nhưng ta có thể mượn danh nghĩa của hắn để làm việc.
Vốn dĩ mười tỉnh cầu đều có thể đạt được tài nguyên, nhưng hiện tại đã biến thành ba tỉnh cầu. Hơn nữa, còn có hai tỉnh cầu tràn ngập thù hận với chúng ta tham gia vào. Cứ tiếp tục như vậy thì ngày tháng sau này của chúng ta sẽ càng ngày càng khó khăn.
Bây giờ còn ba tỉnh cầu có thể nhận được tài nguyên, nếu trận chiến tiếp theo chỉ có một tỉnh cầu giành được thắng lợi thì sao? Khi đó phải làm sao bây giờ, cả đám chúng ta sẽ đánh nhau vỡ đầu chảy máu hay sao?"
Nói xong, hắn nhìn mọi người xung quanh:
"Liên tục giành được hạng nhất ba lần, nên tạm thời Khải Nguyên Tinh không thiếu tài nguyên, lần này ta hoàn toàn không định giành lấy vị trí số một.
Vả lại ta cũng không có mục đích gì khác, ta chỉ muốn biến bầu không khí đã bị Đỗ Cách xoay chuyển trở lại như ban đầu, để chiến trường dị tỉnh trở thành nơi để hưởng thụ như lúc ban đầu. Các ngươi sẽ giúp đỡ ta đúng không?"
Mọi người trầm mặc lần thứ hai.
Một lát sau, Ứng Phỉ nhìn về phía Đỗ Cách:
"Lâm ca, làm như vậy rất khó, tất cả tỉnh cầu đều đã bị Đỗ Cách xoay vòng vòng rồi."
"Vì thế ta mới muốn bồi dưỡng nhiều cường giả hơn, chỉ có các cường giả mới ngăn được lẫn nhau, chiến trường dị tỉnh mới có thể kéo dài."
Đỗ Cách ngẩng đầu nhìn bầu trời, nở một nụ cười cay đắng:
"Ta vẫn đang nghĩ, tại sao chúng ta nhất định phải tuân theo quy tắc trò chơi, rõ ràng chúng ta đang chơi trò chơi, lẽ nào chúng ta không thể lập ra quy tắc cho riêng mình ở trong trò chơi sao? Giúp ta, coi như đây là một lần phản kháng tùy hứng đi!"
"Được, ta giúp ngươi."
Ứng Phỉ trầm ngâm một lát rồi gật đầu.
"Ta cũng giúp ngươi."
Chu Cầm Cầm phụ họa theo.
"Tính thêm ta."
Phiền Liệt hít một hơi, nói:
"Nếu được thì có ai lại không muốn phản kháng một lần chứ!"
"Ta cũng tham gia."
"Ta cũng tham gia."
Tân Thiên Dương và Mạnh Lan Vân liếc nhìn nhau, đồng thanh nói.