Chương 1080: Thông Suốt
Chương 1080: Thông SuốtChương 1080: Thông Suốt
Đỗ Cách nhìn về phía đống thanh sắt cong gãy được bày trên bàn của hắn mà chép miệng, nói:
"Từ khóa trong sân chơi đầu tiên của ngươi là gảy, từ đó dưỡng thành thói quen gảy đũa. Cuối cùng, tất cả những chiếc đũa bị ngươi gảy đều sẽ biến thành kiểu đầu hơi móc nối vào nhau, phương thức bày những thanh sắt kia giống như đúc với đống đũa..."
"Ta có thói quen này sao?"
Diêm San sững sờ.
"Có thể là vô thức!"
Đỗ Cách mỉm cười:
"Thật ra, ngươi cũng bày như thế khi ăn cơm ở hiện thực."
"Quả nhiên Đỗ ca vẫn rất thận trọng, thậm chí quan sát được cả thói quen nhỏ bé đó của ta, không biết còn tưởng rằng Đỗ ca thích ta đấy!"
Diêm San cười hì hì rồi nói, sau đó dùng tay tự kéo ngực mình:
"Đỗ ca, có muốn thoải mái hay không?"
"Cút."
Đỗ Cách hung ác lườm Phùng Trung một cái.
Phùng Trung chỉ cười hì hì, không để ý lắm.
Đỗ Cách nhìn Phùng Trung rồi thầm than một tiếng, tính cách của Phùng Trung vốn không phải như vậy, nhưng khi biết được thân phận của mình thì mối liên hệ giữa hai người đột nhiên trở nên khăng khít hơn, khả năng là bị ảnh hưởng bởi kỹ năng Xuân Tâm Nảy Mầm, e là trực tiếp vượt qua giai đoạn tiếp xúc, nhanh chóng đến giai đoạn yêu đương.
Đây không phải là xuân tâm nảy mầm nữa, mà là xuân tâm dập dờn.
Kỹ năng chết tiệt!
Vừa nghĩ tới cảnh anh em tốt lại 'hứng' lên với mình ở trên chiến trường dị tỉnh là đầu Đỗ Cách bắt đầu phình to.
Bên Cao Minh cũng đoạt xác một nữ nhân, tính cách của nàng khác xa với Phùng Trung, chắc khi thấy mình sẽ không làm ra nhiều chuyện quá đáng đâu!
"Đỗ ca, từ khóa của ngươi là gì?"
Phùng Trung đứng dậy đóng chặt cửa phòng, hỏi:
"§ao tạo ra động tĩnh lớn như vậy mà lại không để lại tiếng tăm gì, muốn làm người bí mật đứng sau giật dây sao?"
"Từ khóa của ta là trào lưu."
Đỗ Cách liếc nhìn Phùng Trung, không nói thật mà kéo hắn ngồi xuống ghế, nói:
"Chiến trường dị tỉnh lần này không giống trước kia, quy tắc đã bị thay đổi, nếu để lộ cái tên Đỗ Cách thì nói không chừng sẽ dẫn tới vây công, cũng không có lợi cho ta. Quan trọng nhất chính là, ta không muốn chiến trường dị tỉnh lần này kết thúc quá sớm."
"Tại sao?"
Phùng Trung hỏi.
"Trận sau nối tiếp trận trước, không biết sân chơi kế tiếp sẽ bị thay đổi quy tắc ra sao, Khải Nguyên Tinh có nhiều tài nguyên rồi, trở về sớm như vậy để làm gì?"
Đỗ Cách cầm lấy một thanh sắt, tiện tay bẻ gãy đi một đoạn:
"Đã như vậy, tại sao không hưởng thụ thêm mấy năm nữa ở trên chiến trường!"
"Đỗ ca, cuối cùng ngươi cũng nghĩ thông suốt rồi."
Phùng Trung hơi sững sờ, cười khổ nói:
"Nói thật, trước đây ta cũng chẳng hiểu nổi, tại sao mỗi trận ngươi đều mệt mỏi như vậy, tựa như phía sau có thứ gì đuổi theo ngươi vậy, chỉ cần khống chế đại cục, sau đó chậm rãi hưởng thụ chiến trường dị tỉnh không tốt sao?"
"Có lẽ lúc trước làm thế là để chứng minh chính mình!"
Đỗ Cách mỉm cười:
"Phi thuyền của nền văn minh Hill có thể tiến hành Bước Nhảy Không Gian, ta muốn được quan sát vũ trụ..."......
Phùng Trung ngừng một lát, chợt hiểu rõ ý của Đỗ Cách. Hắn nhìn Đỗ Cách, tỉnh bơ nói:
"Đỗ ca, ta được ngươi dẫn dắt, nên Đỗ ca làm gì thì ta làm đó. Tên Cao Minh kia đã thành lập một Mạt Nhật thần giáo, chúng ta có cần đi tìm hắn không, ba huynh đệ chúng ta mà bắt tay thì hoàn toàn có thể đi nghênh ngang ở Bích Tỉnh."
"Một khi chúng ta đi nghênh ngang thì chiến trường dị tỉnh có thể sẽ bị kết thúc sớm."
Đỗ Cách lắc đầu nói:
"Khi chưa thể khống chế cục diện tuyệt đối, phải để những người khác thấy hi vọng mới được."
"Đi trên dây sao?"
*ám chỉ việc một người giỏi sử dụng mâu thuẫn giữa các lực lượng khác nhau để giữ thăng bằng và bảo vệ bản thân.
Phùng Trung sững sờ:
"Đỗ ca, làm như vậy thì hệ số nguy hiểm rất lớn, Bích Tinh có chiến võng, nếu cho họ một cơ hội thì họ có thể sẽ trưởng thành đấy. Ngươi muốn kéo dài chiến trường dị tỉnh, nhưng chưa chắc người khác đã muốn như thế."
Hắn cười khổ một tiếng, nói:
"Ta hiểu rõ tại sao ngươi không tiết lộ tên của mình. Đỗ ca, ngươi luôn có cách chơi khiến độ khó của chiến trường tăng gấp bội!"
"Ta không bảo thủ như vậy, chuyện không thể làm thì tất nhiên sẽ lựa chọn bảo toàn tính mạng trước."
Đỗ Cách liếc nhìn hắn, hỏi:
"Từ khóa của ngươi là gì, thật sự là chuyển ngoặt sao?"
"Đúng, chính là chuyển ngoặt."
Phùng Trung nói:
"Từ khóa này ấy à, có muốn giấu cũng không được, chẳng bằng quang minh chính đại bày ra. Nhưng thuộc tính của ta cũng không dễ kiếm, đến hiện tại mà xếp hạng của ta vẫn còn loanh quanh ngoài bốn trăm nè!"
"Ngoài bốn trăm?”
Đỗ Cách kinh ngạc nhìn về phía Phùng Trung.
"Chiến sĩ dị tỉnh hợp tác với Bích Tỉnh, coi như là một lần chuyển ngoặt vận mệnh của Bích Tỉnh, kết quả lại để ngươi thực hiện." Phùng Trung nhìn Đỗ Cách đầy u oán:
"Khơi ra phân tranh giữa các chiến sĩ dị tỉnh cũng được coi là một lần chuyển ngoặt, nhưng cũng để ngươi làm trước. Bước chuyển ngoặt lớn tiếp theo mà ta có thể nghĩ ra chính là để ta tự dẫn dắt dẹp loạn trong Bích Tỉnh, sau đó đánh bại nền văn minh HiII, nhưng dựa vào năng lực và danh vọng hiện tại của ta thì chẳng thể làm nổi."