Chương 1089: Thay Thế
Chương 1089: Thay ThếChương 1089: Thay Thế
Một chiến sĩ dị tỉnh thuần công kích.
Trương Học Kỳ nhìn Hướng Kiều Kiều mà vô thức nuốt nước bọt, lần thứ hai cảm thấy cục phòng thủ quốc thổ không an toàn. Vẽ Thành Lao Tù của Hồng Tín đã quá đáng rồi, lại thêm phần tử khủng bố có thể phanh thây trong chớp mắt, còn để người khác sống hay không chứ!
Những người đã thức tỉnh kỹ năng rác rưởi im lặng từ lâu, bất kỳ người nào ở đối diện mà lôi họ ra thì họ cũng đều không phải đối thủ, nên họ đã cam chịu số phận từ lâu.
Ai bảo người ta số may chứ?
Phùng Trung cũng không lo lắng về Hướng Kiều Kiều lắm, Lăng Ba Vi Bộ của hắn có thể né tránh cực hạn, tốc độ của Hướng Kiều Kiều có nhanh hơn nữa thì cũng đừng hòng đuổi theo được hắn.
Sau khi biết từ khóa của tất cả mọi người, Đỗ Cách không tiếp tục để ý đến Hướng Kiều Kiều, mà nhìn về phía La Diễm rồi cười hỏi:
"La cục trưởng, thông tin mà ta nhận được có giống với ngươi không?"
Khuôn mặt La Diễm trầm như nước, ngoài tính toán tỉ mỉ của Từ Uyển là chính xác, tất cả kỹ năng của những người khác ở trong kho dữ liệu của hắn đều là giả.
Giây phút này, hắn đột nhiên cảm thấy việc thành lập cục tài nguyên quốc thổ chẳng có tí ý nghĩa gì. Người cục trưởng là hắn có thể bị người khác thay thế bất cứ lúc nào, mệt mỏi ghê!...
Nhìn La Diễm hồn bay phách lạc, Đỗ Cách xoay người lại và nhìn một lượt đám người ở phía sau:
"Tất cả mọi người có mặt hãy báo cáo từ khóa và kỹ năng của các ngươi với La cục trưởng."
Giờ phút này, Đỗ Cách đã tạo dựng được uy tín khá cao trong lòng mọi người.
Mọi người đáp một tiếng, bắt đầu từ Trương Học Kỳ, từng người lần lượt nói ra từ khóa và kỹ năng của mình, Phùng Trung cũng không giấu diếm.
Chờ sau khi tất cả mọi người nói xong, Đỗ Cách mới đứng dậy, đối mặt với tất cả mọi người và nói:
"Chư vị, mặt ngoài thì cục phòng thủ quốc thổ thuộc Bích Tỉnh, nhưng thực tế là do ta thành lập. Mà ta cũng đã nói rõ mục đích thành lập cục phòng thủ quốc thổ ở trên chiến võng, đó chính là bảo vệ Bích Tỉnh, tạo ra một hoàn cảnh sinh sống hòa bình ổn định."
Kể từ khi được đặt ra, mục tiêu này sẽ không bao giờ thay đổi. Cho nên, ta không hi vọng chư vị gia nhập cục phòng thủ quốc thổ vì mục đích riêng. Bắt đầu từ hiện tại, ta yêu cầu các ngươi từ bỏ thân phận chiến sĩ dị tỉnh, toàn tâm toàn ý coi mình là một người thuộc Bích Tinh. Mà sứ mạng của các ngươi cũng chỉ có một, đó là dùng năng lực của mình để phục vụ cho Bích Tỉnh, duy trì sự ổn định của Bích Tinh. Nghe rõ chưa?"
"Đã rõ."
Tất cả nữ giới, cộng với đám Phùng Trung và Trương Học Kỳ đều trăm miệng một lời.
Nhưng Hồng Tín và mấy chiến sĩ dị tỉnh nam lại không đáp lại Đỗ Cách, họ không tin Đỗ Cách không có lòng riêng.
Ánh mắt của Đỗ Cách lướt qua đám họ, nói:
"Ta biết có lẽ chư vi cho rằng ta là người có lòng riêng nhất, ta muốn lợi dụng các ngươi để giành được chiến thắng cuối cùng. Nhưng ta nói thật cho các ngươi biết, sự thật không phải vậy, ta là người của Khải Nguyên Tinh nhưng ta không phải Đỗ Cách, không có lòng háo thắng cố chấp như hắn.
Từ Uyển vừa mới nói, nếu ta là Đỗ Cách thì tỉ lệ thắng sẽ lên tới tám mươi phần trăm, hoặc là chín mươi phần trăm. Nhưng ta có thể nói rõ với các ngươi rằng, ta không hề thèm muốn vị trí hạng nhất kia. Nếu một người nào đó trong số các ngươi làm tốt, ta hoàn toàn có thể nhường vị trí hạng nhất cho các ngươi.
Dù sao, tiền bối Đỗ Cách cũng đã giành được chiến thắng trong nhiều chiến trường dị tỉnh như vậy, Khải Nguyên Tỉnh đã có nhiều tài nguyên rồi, để lại tài nguyên cho các ngươi thì có thể giúp nhiều người sống tiếp hơn, đây cũng là chuyện mà tiền bối Đỗ Cách vẫn đang làm."
Đỗ Cách nhìn mọi người mà mỉm cười:
"Ta biết các ngươi không tin, nhưng ta vẫn muốn nói với các ngươi đây là sự thật. Ở trên chiến trường này, mục tiêu của ta là kéo dài thời gian chiến trường dị tỉnh, đảo ngược quy tắc mà tiền bối Đỗ Cách đã thay đổi.
Chúng ta là chiến sĩ dị tỉnh nhưng cũng là con người, chúng ta có quyền hưởng thụ cuộc sống dù nơi này không phải quê hương của chúng ta. Nhưng chỉ cần chúng ta sinh sống ở đây mấy chục năm hoặc hơn trăm năm, chẳng phải vẫn thoải mái hơn trở về tỉnh cầu căn cỗi bị người ta khống chế kia hay sao?"
Mọi người thay đổi sắc mặt, đặc biệt là những người nắm giữ từ khóa rác rưởi, chiến sĩ dị tỉnh ngẫu nhiên nhận được từ khóa rác rưởi vốn có quyền kéo dài đến cuối cùng!
"Vì thế, cục phòng thủ quốc thổ không cần loại bỏ chiến sĩ dị tỉnh khác, mà muốn đặt ra quy tắc, cân bằng những thế lực khác, để tất cả chiến sĩ dị tỉnh nỗ lực vì mục tiêu chung của chúng ta. Những người mà chúng ta cần đả kích chính là những con sâu làm rầu nồi canh không tuân thủ quy tắc như Đỗ Cách."
Đỗ Cách nói:
"Ta biết việc này rất khó, nhưng chỉ cần chúng ta đồng lòng thì nhất định sẽ làm được. Các ngươi ở ngoài sáng, ta ở trong tối, chuyện mà các ngươi không xử lý được thì ta sẽ xử lý giúp các ngươi. Chuyện các ngươi không làm được thì ta sẽ quyết định giúp các ngươi...