Chương 1104: Ta Là Người Yêu Hòa Bình
Chương 1104: Ta Là Người Yêu Hòa BìnhChương 1104: Ta Là Người Yêu Hòa Bình
Chẳng trách trước giờ Lâm Hồng chưa từng lo lắng việc nàng thành thạo điêu luyện, hóa ra với tốc độ của mình thì căn bản nàng sẽ không có được hắn, chưa tính đến chuyện chia cắt hắn!
Nếu hai người họ dùng tốc độ nhanh nhất để hôn nhau một cái, chắc là những người khác không phát hiện ra được đâu nhỉ!
Nhìn vào góc nghiêng của Đỗ Cách rồi lại nghĩ về tốc độ của hắn, suy nghĩ của Hướng Kiều Kiều bất giác trở nên méo mó......
Nhìn thấy Đỗ Kiến Minh và đám tướng lĩnh tức giận liếc nhìn Đỗ Cách, ánh mắt dường như muốn vạn tiễn xuyên tâm vào hắn, ngay lập tức đầu của Nạp Lan Ly nở to ra, nàng ngập ngừng giải thích thay Đỗ Cách:
"Đỗ Tư lệnh, thành thật xin lỗi, chiến sĩ dị tỉnh ngang bướng khó bảo nên ta chưa thể hoàn toàn thu phục được bọn họ. Từ khóa của Lâm Hồng là phân liệt nên hắn có nhiều tính cách khác nhau, đôi khi hắn còn không kiểm soát được việc hắn làm..."
Đỗ Kiến Minh trừng mắt nhìn Đỗ Cách, hắn ta không thể không dùng sự tức giận để che đi sự khiếp sợ trong lòng.
Hắn ta đã xem các đoạn phim về chiến sĩ dị tỉnh trên mạng, hắn ta cũng từng nghĩ bọn họ rất lợi hại nhưng chưa từng nghĩ lại lợi hại đến mức này, nếu vừa rồi tên đó có ý định giết người thì những chỉ huy cao cấp của Quân đoàn số 7 đã bị tiêu diệt rồi.
"Nạp Lan Ly, ngươi không cần giải thích với hắn."
Đỗ Cách nói:
"Tổng thống cũng đã bị ta đánh, đánh thêm một Tư lệnh cũng không có vấn đề gì. Càng đáng người có địa vị càng cao thì sức lực của ta càng mạnh. Bây giờ chỉ là đánh Tổng thống và Tư lệnh, tương lai sẽ đánh đến tiền tuyến vũ trụ, đánh tướng quân của HiII, đánh thủ lĩnh của HiII. Đỗ tư lệnh đại nhân đại lượng nên sẽ tha thứ cho ta, đúng chứ?"
Một bậc thang hoàn mỹ đã được đưa đến.
Đỗ Kiến Minh giật mình, sau đó vỗ tay cười:
"Nói đúng rồi, chỉ cần chúng ta đánh bại thêm vài người của Hill nữa thì cái tát vào mặt ta của ngươi cũng rất xứng đáng..."
"Quả nhiên Đỗ Tư lệnh là người hiểu rõ đạo nghĩa."
Đỗ Cách nhìn Đỗ Kiến Minh với ánh mắt khen ngợi nói:
"Ta là người yêu hòa bình, nếu có một ngày ta có thể giúp Bích Tinh đánh bại người Hill, lúc đó nếu trong lòng Tư lệnh có oán hận thì chỉ cần đánh trả Lâm mỗ nhưng trên chiến trường ta lại không mong muốn trong lòng của Tư lệnh có oán hận."
"Tiểu huynh đệ nghĩ nhiều rồi, dưới có chiến sĩ dị tỉnh không an phận, trên có kẻ xâm lược đang uy hiếp Bích Tỉnh. Ngươi sẵn sàng giúp chúng ta một tay thì Đỗ mỗ đã rất cảm kích rồi, làm sao ta có thể lén đâm sau lưng ngươi được?"
Đỗ Kiến Minh bật cười lớn:
"Về cái bạt tai này thì không cần tính, nếu như ngươi có thể giúp Bích Tỉnh đánh bại người HiII, ta để cho tiên sinh tát luôn bên mặt còn lại thì có sao đâu?"
"Đỗ Tư lệnh thật cao thượng."
Đỗ Cách cười chấp tay thi lễ.
"Tiên sinh khách khí rồi." Đỗ Kiến Minh cúi người đáp trả.
Nạp Lan Ly trợn mắt há miệng.
Nàng nuốt nước bọt, vậy là giải quyết xong chuyện cái tát rồi à?
Đây là năng lực xã giao trâu bò gì thế này?
Tiếp xúc với Đỗ Cách càng lâu nàng càng cảm thấy mình là phế vật, tham gia huấn luyện đặc công hơn mười năm chẳng khác nào đứa trẻ mẫu giáo...
"Đỗ Tư lệnh có cần những người bạn đồng hành còn lại của ta phơi bày năng lực chút không?"
Đỗ Cách cười hỏi.
"Nếu có thể biểu hiện thì biểu hiện chút đi, biết người biết ta trăm trận trăm tháng. Hiểu rõ năng lực của mọi người rồi thì ta mới có thể hợp tác tốt với mọi người, các chiến sĩ dị tỉnh của Marta rất mạnh nên muốn tiến đánh bọn hắn phải dựa vào các ngươi."
Ánh mắt của Đỗ Tư lệnh rơi vào đám người Từ Uyển, hẳn cười nói:
"Nhưng khi thể hiện kỹ năng không cần nhắm vào lão già ta đâu, ta già rồi, không chịu nổi mấy cái tát đâu!".......
Sau đó, đám người Hướng Kiều Kiều lần lượt phơi bày năng lực của mình, đám người Đỗ Kiến Minh nhìn thấy thì đều kinh ngạc.
Cho dù Đỗ Kiến Minh có thực sự nghĩ cho đại cục hay là lòng dạ thâm sâu muốn âm thầm đối phó với Đỗ Cách, sau đó lại không có ai bị bạt tai, như thể chuyện này đã được bỏ qua rồi.
Người trong quân đội không hề nhắc tới, đám người Từ Uyển đương nhiên sẽ không để trong lòng chuyện nhỏ nhặt này, hơn mười chiến sĩ dị tỉnh tụ tập lại với nhau, đây là một nhóm bất khả chiến bại, đừng nói là một cái tát nhỏ vào mặt hắn ta, chỉ cần có thể làm cho bản thân lớn mạnh, nếu muốn lấy mạng thì hắn ta cũng không thể làm gì được?
Dù sao thì lần này Đỗ Cách cũng không muốn cướp ngôi, nếu không với năng lực của hắn, nói không chừng đã ngồi lên chức vị Tổng thống từ lâu rồi.
Trong đám người, chỉ có Nạp Lan Ly là lo lắng cho Lâm Hồng, người trong quân đội xưa này chưa từng dễ dàng hòa thuận như vậy, nàng rất lo lắng một ngày nào đó trên chiến trường, Lâm Hồng sẽ bị chính người của mình ngáng chân.