Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1078 - Chương 1109: Không Yên Lòng

Chương 1109: Không Yên Lòng Chương 1109: Không Yên LòngChương 1109: Không Yên Lòng

Nói không chừng sau khi đầu hàng Từ Uyển thì quẻ bói sẽ thay đổi ấy chứ!

"Lâm ca, muốn tiếp nhận bọn họ không?"

"Vấn đề không phải là ta chịu tiếp nhận hay không."

Đỗ Cách nói:

"Chỗ Quách Hữu Quý tập hợp được hơn mười người, thế lực không yếu hơn ngươi bao nhiêu, thậm chí bọn họ còn không điều tra xem có phải cục phòng thủ quốc thổ bị ngươi kiểm soát hay không, vậy mà đã đầu hàng. Ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng bọn họ sẽ nghe theo sự chỉ huy của ngươi?"

Từ Uyển hơi sửng sốt:

"Lâm ca, ta nên phản hồi bọn họ như thế nào?"

"Tiếp nhận sự quy hàng của bọn họ, yêu cầu bọn họ đến đây hội họp. Sau đó, chúng ta hợp lực tấn công quân đoàn thứ mười sáu, nói cho bọn họ biết tất cả phải do ngươi chỉ đạo."

Đỗ Cách đáp, diện tích của vương quốc Marta cũng không nhỏ, một khi đám Quách Hữu Quý lợi dụng vương quốc Martha để vật lộn với bọn họ thì rất dễ dàng giữ chân bọn họ lại nơi này.

Lừa đến để giết có thể giúp hắn tiết kiệm một phần thời gian, quả nhiên dẫn Từ Uyển tới nơi này là cách làm chính xác...

Vương quốc Marta.

Thành phố Linh Đàm.

Quân đoàn thứ bảy đứng đối đầu từ xa với quân đoàn của Quách Hữu Quý.

"Quách tiền bối, lỡ như ta không trở về được thì các ngươi nhất định phải báo thù cho ta đó!"

Một thanh niên hơn hai mươi tuổi, tên là Dư Ba nói lời từ biệt cuối cùng với đám Quách Hữu Quý bằng vẻ mặt đau khổ.

Từ khóa của hắn là học hỏi, kỹ năng đã thức tỉnh tên là Cùng Xem Cùng Nghe. Hắn có thể chia sẻ những gì mà mình nghe thấy với mọi người trong đoàn đội.

Đến cùng Quách Hữu Quý vẫn không yên lòng về Từ Uyển, nên quyết định phái một người đến thăm dò tình huống thật ở bên kia trước. Bình thường thì Cùng Xem Cùng Nghe của Dư Ba là một kỹ năng không có tác dụng gì, nhưng nó lại có thể phát huy tác dụng vào lúc này, để bọn họ có thể hiểu rõ tình huống thực tế bên phía Từ Uyển, mà không phải là thông qua video và chiến võng.

"Tình huống bất thường thì ngươi gia nhập với bọn họ là được rồi, chẳng lẽ bọn họ còn có thể giết ngươi hay sao?"

Quách Hữu Quý cười nói:

"Cục phòng thủ quốc thổ cần nhân tài, Từ Uyển còn muốn trở về Lam Thần Tinh, chắc hẳn nàng cũng không muốn phải ra tòa ra quân sự sau khi trở về."

"Dư Ba, ta bói cho ngươi một quẻ rồi."

Viên Hiểu Diễm nhìn Dư Ba, cổ vũ hắn:

"Quẻ của ngươi là mưa xuống ao sen, sẽ không gặp nguy hiểm đâu."

"Ừm, cảm ơn Diễm tỷ." Sau khi nghe Viên Hiểu Diễm nói thì Dư Ba cũng được an ủi đôi chút, thế rồi hắn xoay người đi lên máy bay trực thăng, tiến thẳng đến chiến hạm mẹ của quân đoàn thứ bảy.

Lần này hắn ngẫu nhiên nhận được từ khóa rác rưởi, kỹ năng thức tỉnh cũng không mạnh, nếu như không tới vương quốc Marta thì có lẽ hắn còn có thể sống đến cuối cùng, chẳng ai nói gì được.

Nếu gia nhập vương quốc Marta, hưởng thụ sự che chở của đoàn đội thì phải cống hiến năng lực cho đoàn đội.

Nếu như hắn lâm trận bỏ chạy, dù may mắn sống sót trở về thì cũng sẽ bị xét xử.

"Quách tiền bối, nếu như bên phía Từ Uyển đã bị người ta khống chế thì phải làm sao bây giờ?"

Đôi mắt Cảnh Ái Trân lóe lên tia hung ác, hỏi.

Từ khóa của nàng là giết chóc, sự kiện vương quốc Marta tàn sát dân thường là do nàng làm.

"Vậy thì giết tới."

Quách Hữu Quý quay đầu liếc nhìn Viên Hiểu Diễm, nói:

"Tẫn Kê Tư Thần chưa chắc ám chỉ Từ Uyển, cũng có thể là ngươi. Dù sao ở chiến trường dị tỉnh này thì ngươi cũng là nữ giới, ta trao quyền lãnh đạo vương quốc Marta cho ngươi là được rồi. Giết chóc là từ khóa hạng nhất, chưa chắc chúng ta sẽ thua."

"Vâng."

Cảnh Ái Trân gật đầu, sau đó quay lại liếc nhìn chiếc cơ giáp thuộc về nàng.

Nàng đã mặc bộ cơ giáp kia khi tàn sát ba vạn người, với mong muốn tôi luyện nó trở thành vật phẩm diễn sinh, nhưng bộ cơ giáp không hề có dấu hiệu biến đổi nào. Thay vì hợp tác với Từ Uyển, thực ra nàng nghiêng về phương án khai chiến với quân đoàn thứ bảy hơn, nói không chừng sau khi tàn sát hết quân đoàn thứ bảy thì lại thức tỉnh vật phẩm diễn sinh. ...

"Chỉ có mình ngươi đến sao?"

Đáy mắt Từ Uyển lóe lên vẻ thất vọng khi nhìn thấy Dư Ba bước xuống từ máy bay trực thăng, đám người kia vẫn có lòng đề phòng đối với nàng.

"Bọn họ để ta đến xem thử tình hình."

Dư Ba nhìn Từ Uyển mà trịnh trọng nói, đôi mắt hắn nhìn chăm chú vào đám Hướng Kiều Kiều và Hồng Tín ở sau lưng Từ Uyển.

Lời còn chưa dứt, cảnh tượng trước mắt Dư Ba đã thay đổi.

Chiếc thuyền vẫn còn đó, nhưng trước mắt hắn chỉ còn dư lại năm người Từ Uyển, Hướng Kiều Kiều, Tân Thiên Dương, Đỗ Cách và Hồng Tín.

Dư Ba sửng sốt.

"Đừng sợ, đây là Không Gian Trong Gương của Thiên Dương."

Từ Uyển mỉm cười khế, nói:

"Đây là một không gian đơn độc, có thể ngăn cách tất cả tin tức bên ngoài, bất kể chúng ta nói cái gì ở đây thì người khác cũng không nghe được."

"Cho nên, trừ năm người bọn ngươi ra, những người còn lại của cục phòng thủ quốc thổ đều thuộc những tỉnh cầu khác?"

Dư Ba liếc nhìn Tân Thiên Dương đầy hâm mộ, nói.
Bình Luận (0)
Comment