Chương 1113: Tẫn Kê Tư Thần
Chương 1113: Tẫn Kê Tư ThầnChương 1113: Tẫn Kê Tư Thần
"Đỗ Cách đã từng nói rằng hắn muốn kéo dài chiến trường dị tỉnh lần này, vậy nên việc giữ lại kẻ địch là tất yếu, khả năng điều này bắt nguồn từ sự tự tin của hắn. ?"
"Ta rất muốn nhìn xem hắn làm thế nào để vừa khống chế cục diện, vừa kéo dài trận chiến. Dù sao, những người khác đều đã chuẩn bị tốt để quyết chiến..."...
Giết chóc!
Bói toán!
Ngoài Cảnh Ái Trân và Viên Hiểu Diễm, những người khác đều không có từ khóa nào có ích.
Lướt qua Cảnh Ái Trân, ánh mắt Đỗ Cách dừng lại trên người Viên Hiểu Diễm:
"Vận mệnh mà ngươi bói cho chính mình là gì?"
"Bách Điểu Hướng Phượng."
Viên Hiểu Diễm liếc nhìn Đỗ Cách, cũng liếc nhìn đám Cảnh Ái Trân, cười gượng một tiếng rồi nói:
"Không riêng gì ta, mà đám Cảnh Ái Trân và ta đều có chung một lời bình, nhưng ta không dám nói với bọn Quách Hữu Quý, bời vì dựa theo quẻ này thì mấy người chúng ta đều không gặp nguy hiểm."
Tẫn Kê Tư Thần?
Bách Điểu Triều Phượng?
Lông mày Cảnh Ái Trân hơi nhíu lại, lẽ nào ngụ ý của quẻ này là chúng ta phải trở thành thuộc hạ của người khác, Từ Uyển ư?...
Đỗ Cách cũng hơi bất ngờ.
Đậu mát!
Sao quẻ này chuẩn như thế?
Quẻ Bách Điểu Triều Phượng vừa khéo khớp với kỹ năng Xuân Tâm Nảy Mầm của hắn!
Phải biết rằng, phượng trọng phượng hoàng" ám chỉ nam giới!
con đực gọi là phượng, con cái gọi là hoàng.
"Ngươi tính thử xem kế hoạch tiếp theo của ta có khả năng thành công hay không?”
Đỗ Cách hiếu kỳ hỏi.
"Man Thiên Quá Hải."
*giấu trời vượt biển
Viên Hiểu Diễm liếc nhìn Đỗ Cách, nói ra một quẻ.
"Nói cách khác là giấu diếm tất cả mọi người."
Cảnh Ái Trân kinh ngạc hỏi.
"Chắc là ý này."
Viên Hiểu Diễm ấp a ấp úng nói:
"Có lúc quẻ của ta cũng không quá chuẩn."
Đúng đấy! Giấu diếm tất cả mọi người.
Quả nhiên, xưa nay xem bói đều không thể nói rõ ràng, một câu man thiên quá hải gần như đã bao hàm tất cả ý tứ!
Đỗ Cách âm thầm lắc đầu, cười nói:
"Giấu diếm thực sự là một điềm tốt, nhưng biến số của quẻ bói gì đó quá lớn, ta vẫn tin vào tư tưởng mọi chuyện đều do con ngươi làm ra hơn."
"Ừm."
Cảnh Ái Trân gật đầu đồng tình:
"Lâm Hồng, Quách Hữu Quý chết rồi, ngươi định sắp xếp cho chúng ta thế nào?"
"Dư Ba và Viên Hiểu Diễm ở lại, ngươi dẫn những người khác đi lánh nạn."
Đỗ Cách nhìn mọi người xung quanh rồi nói:
"Không thể đặt trứng trong một rổ, các ngươi chính là hi vọng của Lam Thần Tỉnh, chắc chắn bên ngoài vẫn còn người của Lam Thần Tỉnh rải rác ở khắp nơi, hãy nghĩ cách triệu tập bọn họ, bắt đầu từ con số không."
"Chúng ta hợp tác cùng nhau không tốt hơn sao?"
Cảnh Ái Trân nghỉ ngờ hỏi, nàng vô thức không muốn tách khỏi Đỗ Cách, vô thức tìm một cái cớ:
"Nếu muốn chúng ta bắt đầu từ con số không thì tại sao còn phải giết bọn Quách Hữu Quý, bọn họ cũng là sức chiến đấu chủ lực của Lam Thần Tỉnh..."
"Rất đơn giản, bời vì ta là Đỗ Cách nên ta không cho phép trong cục phòng thủ quốc thổ có chuyện một phe bá chủ, ít nhất mặt ngoài cũng phải rũ sạch mối quan hệ với Lam Thần Tỉnh. Cảnh Ái Trân, tách ra không có nghĩa là mất liên lạc.
Gặp phải chuyện gì thì chúng ta cũng có thể ngấm ngầm hợp lực, thế thì lúc làm việc sẽ lợi hơn. Vào lúc mấu chốt, thậm chí ngươi còn có thể hợp tác với người của những tỉnh cầu khác đến tấn công cục phòng thủ quốc thổ, gậy ông đập lưng ông."
Đỗ Cách giải thích:
"Người làm chuyện lớn không câu nệ tiểu tiết, chỉ cần chúng ta có thể giành được thắng lợi cuối cùng thì nên hi sinh vài người đáng hi sinh."
"Lâm Hồng, cuối cùng ngươi sẽ không hi sinh chúng ta chứ?"
Cảnh Ái Trân nhìn Đỗ Cách, vẻ mặt hơi phức tạp.
"Nếu như muốn hi sinh thì vừa nãy ngươi đã chết rồi, trừ phi ngươi chết ở trong chiến loạn do năng lực của bản thân không đủ, bằng không thì Lam Thần Tỉnh sẽ không có thêm một ai phải chết."
Đỗ Cách nghiêm túc nói, trong lúc nói chuyện thì hẳn cũng quay đầu sang, bắt chuyện với Viên Hiểu Diễm để chuyển chủ đề khác:
"Tiểu Viên, tính cho mấy người Cảnh Ái Trân một quẻ, xem tương lai của các nàng ra sao?"
Sau khi phát hiện quẻ bói của Viên Hiểu Diễm có thể giải thích bằng nhiều cách, Đỗ Cách lập tức thích phương thức khích lệ lòng quân này, dù sao giải thích như thế nào cũng do hắn.
"Tìm đường sống trong chỗ chết."
Viên Hiểu Diễm im lặng một lát rồi nói.
Được đấy! Lần này còn chẳng cần giải thích!
Đỗ Cách mỉm cười:
"Hiện tại ngươi yên tâm rồi chứ?"
Cảnh Ái Trân lặng lẽ gật đầu, nhìn Đỗ Cách mà hỏi:
"Lúc nãy, Quách Hữu Quý vừa mới hỏi ngươi là ai trong hiện thực thì ngươi lập tức ra xuống tay giết hắn, ta có thể biết tên của ngươi ở trên Lam Thần Tinh không?"
"Cảnh Tình."
Đỗ Cách liếc nhìn nàng, mượn tên trọng hiện thực của Từ Uyển. Hắn là một người làm việc tỉ mỉ, nên đã hỏi dò rất nhiều chỉ tiết nhỏ về Lam Thần Tỉnh từ miệng Từ Uyển lâu rồi, mục đích là để ứng phó với cục diện trước mắt.
Cũng may tình huống bên Lam Thần Tinh cũng giống Khải Nguyên Tinh, biết tên đã tính là không tệ rồi, ngược lại cũng không thám thính lẫn nhau.
Sau khi hỏi tên của Đỗ Cách thì Cảnh Ái Trân không truy hỏi thêm thông tin nữa, mọi người trao đổi phương thức liên lạc xong thì nàng vội vã dẫn thuộc hạ ngày trước và những người còn lại rời đi.