Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1092 - Chương 1123: Hắn Nói Không Sai

Chương 1123: Hắn Nói Không Sai Chương 1123: Hắn Nói Không SaiChương 1123: Hắn Nói Không Sai

Khi nàng cất bước đi lần nữa thì đột nhiên tốc độ chậm lại, nhưng sau khi Đỗ Cách đến chiến trường thì nàng bị ảnh hưởng của thiết hán nhu tình nên tốc độ đã tăng lên gấp đôi, dù tốc độ có giảm đi nhưng vẫn nhanh hơn trước.

Rất nhanh, nàng lại xử lý xong người thứ hai.

"Hiểu lầm rồi, chúng ta bị người khác khống chế."

Một giọng nữ từ bên phía đối phương vang lên:

"Hắn nói không sai, chúng ta không nên tự giết lẫn nhau, phải cùng nhau giết kẻ đã khống chế chúng ta mới đúng."

Hồ trung nhật nguyệt của Quý Mạt cũng đã giúp đối phương giải phóng bản thân khỏi kỹ năng khống chế.

Hướng Kiều Kiều không nói lời nào mà vẫn tiếp tục giết người.

Đỗ Cách quét mắt nhìn kẻ địch rồi nhấp nháy di chuyển qua đám đông, ai cũng bị hắn đánh, thuận tay xử lý mấy người đàn ông rồi sau đó mới chỉ tay vào cổ họng mình.

Đối phương chợt hiểu, cuống quýt hủy bỏ hiệu ứng trầm mặc.

"Kiều Kiều, bên này để ta đối phó, ngươi đi cứu mấy người Dư Ba đi."

Sau khi có thể mở miệng nói chuyện, Đỗ Cách nhanh chóng hét lên ra lệnh cho Hướng Kiều Kiều.

Tổng cộng có mười hai người đang bao vây họ, bảy nam và năm nữ. Hiện tại chỉ còn một nam, nếu tiếp tục để nàng giết thì sẽ giết chính người của mình.

Hương Kiều Kiều nghe vậy thì dừng tay, lạnh lùng quét mắt nhìn những người còn sống bên phía đối phương, sau đó nàng lách người dùng tốc độ nhanh như chớp lao về phía biệt thự.

Hiển nhiên kẻ có kỹ năng làm chậm đã bị giết nên hiệu quả của kỹ năng cũng được giải trừ.

Những người đối diện cảnh giác nhìn Đỗ Cách, không ai dám động đậy.

Hiển nhiên sức mạnh của đối phương vượt xa so với tưởng tượng của bọn hắn, trong tình huống chậm chạp thì người chết vẫn là bọn hắn, vì vậy chứng minh một chuyện, chạy trốn là điều không thể.

Mà sau khi bọn hắn bị Đỗ Cách làm cho kinh ngạc thì Hồng Tín đã nhanh chóng vẽ một cái lồng giam dưới chân bọn hắn.

"Các người là người của tỉnh cầu nào?"

Đôi mắt của Đỗ Cách lần lượt đảo qua từng người rồi hỏi.

"Phùng Tĩnh Hà của Hiệp hội nhân ái."

Người đầu tiên lên tiếng.

"Thạch San của Hiệp hội thương mại."

Một người khác nói.

"Đào Tuệ của Hiệp hội thương mại."

"Bạch Nhã Khôn của Tập đoàn quân số ba."...

Trước khi mấy người khác giới thiệu xong thì đột nhiên có giọng nói của Nạp Lan Ly phát ra từ bên trong chiếc xe:

"Lâm Hồng, La Diễm đưa theo người của hắn xuất hiện ở Phủ tổng thống."

Nghe vậy, Đỗ Cách lập tức lánh người quay trở về xe.

Trên màn hình giám sát. La Diễm mang theo hơn mười người, quang minh chính đại bước vào Phủ tổng thống từ cửa chính.

"Mạnh Lan Vân, Triệu Mai, đến lượt các ngươi ra tay rồi..."

Đỗ Cách xoay người nhìn hai người phụ nữ ngồi phía sau rồi ra lệnh.

Hai người họ gật đầu.

Triệu Mai không có bất kỳ động tác gì, chỉ liếc nhìn lên màn hình rồi đột nhiên hai người tách khỏi đội của La Diễm, lao ra khỏi Phủ tổng thống như bay, nói chuyện thân mật của nàng có thể khống chế tối đa hai người.

Mạnh Lan Vân nhấc micro trong xe lên, dùng âm thanh nũng nịu hét lên với những người còn lại:

"Các quý ông, đến chơi à!”

Sau khi nói ra câu này trước mặt mọi người, mặt nàng đã đỏ bừng như sắp nhỏ ra máu.

Trên màn hình giám sát, tiếng của Mạnh Lan Vân vang lên trên loa của Phủ tổng thống và truyền đến mọi ngóc ngách của Phủ Tổng thống, sau khi hai chiến hữu đồng hành rời đội một cách khó hiểu thì những chiến sĩ dị tỉnh còn lại cũng đã rời đội, ban đầu họ cảnh giác và lên kế hoạch bỏ trốn.

Nhưng mà sau khi câu này được phát ra thì những người còn lại bất luận là nam hay nữ, trên mặt đều lộ ra ánh sáng dâm tà, họ lần lượt quay người rời khỏi Phủ tổng thống, chớp mắt đã biến mất khỏi màn hình giám sát. ....

Trong chớp mắt, trên hành lang của phủ Tổng Thống chỉ còn lại một mình La Diễm.

Đội trưởng đội hộ vệ Tổng Thống đang phụ trách phiên trực nhìn chiến sĩ dị tỉnh bay ra ngoài để trốn tựa như mũi tên, kinh ngạc hỏi:

"La cục trưởng, tình hình thế nào rồi? Đám thuộc hạ kia của ngươi sao đấy?"

Cục phòng thủ quốc thổ không phải là bí mật, mọi người đều biết rằng thuộc hạ của La Diễm là một đám chiến sĩ đị tỉnh.

"Ta cũng không biết, ta tới dẫn bọn họ đi gặp Tổng Thống..."

La Diễm bối rối, bỗng hắn chợt bừng tỉnh:

"Không được, có kẻ địch âm thầm ra tay. Lưu đội trưởng, các ngươi hãy bảo vệ sự an toàn cho phủ Tổng Thống thật cẩn thận, chia cho ta một đội nhân lực để ta đuổi theo bọn họ."

Lưu đội trưởng của đội hộ vệ đáp một tiếng, vội vã triệu tập đội viên tăng cường phòng ngự cho phủ Tổng Thống.

La Diễm thì dẫn một nhóm người vội vã đuổi theo, tiện thể liên hệ với chiến hạm tuần tra ở trên trời, yêu cầu bọn họ không phát động tấn công với chiến sĩ dị tỉnh, nhân tiện lần theo kịp thời và báo cáo lộ trình của chiến sĩ dị tỉnh...
Bình Luận (0)
Comment