Chương 1153: Nguồn Tài Nguyên
Chương 1153: Nguồn Tài NguyênChương 1153: Nguồn Tài Nguyên
Cho nên, khi Long gia và Âu Viễn Thành xuất hiện trên mẫu hạm của Thủy Lam Tỉnh thì cơ bản không có ai nghỉ ngờ thân phận của bọn hắn, suy cho cùng tình huống hiện tại thì Thủy Lam Tỉnh không còn nhiều giá trị lợi dụng nữa.
"Long gia, ngươi nghĩ rằng những người ở tình cầu khác sẽ nghe theo sự sắp xếp của chúng ta sao?"
Âu Viễn Thành hỏi.
"Sẽ nghe."
Long gia khẳng định nói:
"Cho dù bọn họ không nghe thì chỉ cần người ở Cửu Long Tỉnh và Bell Tỉnh nổi dậy, bọn họ cũng không thể không đối đầu với Đỗ Cách. Trong trò chơi này, không ai có thể chỉ lo cho thân mình."
Đang nói thì Long gia quay đầu nhìn về phía mấy người Chương Nguyệt Như và phân phó:
"Trong kế hoạch của ta không có sắp xếp người của Thủy Lam Tỉnh, trong lúc chiến loạn, nhiệm vụ của chúng ta là tồn tại cho đến cuối cùng.
Nếu không có gì ngoài ý muốn thì những người mạnh nhất kia cũng sẽ bị tiêu hao hết trong trận chiến này, bọn hắn chết rồi mới là lúc chúng ta thu hoạch.
Bọn hắn không chết thì Chương Nguyệt Như vẫn là lãnh tụ của Thủy Lam Tỉnh, cho dù ngươi không tham gia vào trận chiến cũng có thể sẽ không bị Đỗ Cách nhắm đến, nhưng bất luận phát sinh chuyện gì cũng không được vạch trần sự tồn tại của chúng ta, như thế Thủy Lam Tinh sẽ không có tia hy vọng nào cả..."
"Ta hiểu rồi."
Chương Nguyệt Như khẽ gật đầu.
Lúc này, một chiến sĩ dị tỉnh bước vào, hắn nhìn Chương Nguyệt Như rồi ánh mắt lại rơi trên người Long gia:
"Long gia, Đỗ Cách gọi đến băng tần công cộng, ngươi muốn nghe không?"
"Nghe."
Long gia hơi do dự rồi nhẹ gật đầu:
"Giữ nguyên tiết tấu giống nhau của tỉnh cầu khác."
Tiếp theo đó.
Giọng của Đỗ Cách phát ra từ loa phóng thanh băng tần công cộng, giọng nói ôn hòa:
"Các vị, nửa giờ nữa chúng ta sẽ hạ cánh xuống căn cứ của Địa Vệ thứ nhất. Ta biết, có rất nhiều người không tán đồng quan điểm của ta, cho rằng ta dùng cách này để đối đầu với Vũ Trụ Giải Trí là rất buồn cười, thật sự không có công dụng gì.
Hơn nữa vì nguồn tài nguyên nên có người muốn tranh một trận. Nhưng ta vẫn hy vọng mọi người có thể bình tĩnh lại rồi nói chuyện vui vẻ tử tế với nhau, tại sao chúng ta không thể liên thủ lại cùng nhau chống lại Vũ Trụ Giải Trí, mọi người thấy thế nào?
Thường Quyên, Đào Tuệ... còn có nhiều người khác, khi ở Đế Đô ta đã từng tha cho các ngươi một lần, ta còn nhớ các ngươi từng cam kết nếu gặp nhau trên chiến trường sẽ tha cho ta một lần giống như vậy, không biết các ngươi có thực hiện cam kết này hay không?
Đương nhiên cho Đỗ Cáchc ngươi không thực hiện cũng không quan trọng, chỉ cần các ngươi không quá đáng thì có lẽ ta còn có thể tha cho các ngươi một lần. Đây là lời hứa của ta, ta nói được thì sẽ làm được. Suy cho cùng thì ta hy vọng chúng ta có thể cùng nhau định ra quy tắc trong trò chơi... Còn có Trung Thiên Tỉnh, Lam Thần Tinh cùng các chiến sĩ dị tỉnh của Thiên Lang Tinh, nhắc mới nhớ, các ngươi là người cuối cùng không nên động thủ với ta, Ứng Phỉ, Phiền Liệt và Từ Uyển đều là người của tỉnh cầu các ngươi, bọn hắn đã được ta cà lên thứ hạng trước nhất, nếu như các ngươi chết trong trận chiến này thì từ này về sau mỗi lần người thân bạn bè nhìn thấy kết quả này chắc hẳn sẽ rất đau lòng..."
"Long gia, thằng nhóc này đang làm gì thế? Lúc này còn châm ngòi ly gián sao?"
Âu Viễn Thành nhíu mày nhìn chăm chú:
"Những gì hắn nói đều là nói nhảm thôi, sao ta càng ngày càng không thể hiểu hắn!"
Long gia nhíu mày, nghi ngờ nhìn về phía Chương Nguyệt Như và Tô Miêu. .......
"Long gia, ngươi sẽ không nghỉ ngờ ta đang thông đồng với Đỗ Cách chứ?"
Chương Nguyệt Như vô thức lùi lại một bước, đứng bên cạnh Tô Miêu, cau mày nói:
"Đỗ Cách đã từng nói hắn muốn khống chế trò chơi, mà muốn khống chế trò chơi thì cần phải kêu gọi nhiều người hợp tác với hắn hơn, đến lúc đó, hắn sẽ tha cho rất nhiều người, bởi vì vài câu nói của hắn mà ngươi nghỉ ngờ ta, mục đích của hắn thật sự sẽ đạt được đấy."
"Nguyệt như, chỉ là ta cảm thấy hành vi của Đỗ Cách là không hợp lý, ta không hề nghỉ ngờ ý định của người, cứ hành động theo kế hoạch ban đầu đi."
Long gia không nhìn thấy bất cứ điều gì bất thường từ Chương Nguyệt Như, hắn thu hồi ánh mắt và nở nụ cười, nhưng trong lòng lại không giấu được sự lo lắng.
Theo lý thuyết thì dưới sự giám sát của Âu Viễn Thành, bọn họ tương đương với việc chơi bài, không có chiến sĩ dị tỉnh nào có thể tránh được sự giám sát trong vòng một tháng.
Mà nếu muốn phát triển, muốn làm lung lay lòng người thì hoàn toàn không thể che giấu từ khóa và kỹ năng.
Nhưng Đỗ Cách lại luôn luôn xảo trá khó đoán giống như một con cá chạch vậy, trong toàn bộ quá trình dưới sự giám sát của bọn họ, hắn luôn bao phủ cơ thể mình một lớp sương mù dày để không ai có thể nhìn rõ hắn, muốn đoán cũng không đoán ra được...
Hắn rất ghét đối thủ như vậy!