Chương 1192: Ghi Chép Trong Dân Gian
Chương 1192: Ghi Chép Trong Dân GianChương 1192: Ghi Chép Trong Dân Gian
Mỗi một thần linh đều có chức trách của mình, liên quan đến mọi mặt trong đời sống của con người.
Có các loại hình thần linh tại nhà như thần giữ cửa, ông Công ông Táo.
Chẳng qua, bình thường những thần linh này cũng không quản lý chuyện gì giống như ở Địa Cầu vậy, cho dù cũng có truyền thuyết "lên trời báo cáo chuyện tốt", nhưng về cơ bản thì mấy vị thần kiểu như thần giữ cửa và ông Táo cũng chỉ là trang trí.
Có thần tiên quỷ quái sẽ ngầm chiếm đoạt gia đình, những vị thần tại nhà này căn bản chẳng được tác dụng gì, còn phải mời đạo sĩ hoặc hòa thượng đến để trừ tà.
Đương nhiên, tu sĩ xuống núi giao du dân gian càng thành thạo việc bắt yêu bắt quỷ.
Nhưng việc tình cờ gặp bọn họ quá khó, còn đệ tử tiên môn thì dành phần lớn thời gian để tu hành.
Trừ phi là một khoảng thời gian đặc biệt, nếu không thì họ rất ít khi xuống dân gian ngao du.
Nói tóm lại, ở trong ghi chép dân gian thì những tu sĩ thần linh này là một khái niệm rất mơ hồ, chính là kiểu từng nghe nói qua và cũng tin là có nhưng rất ít người nhìn thấy.
Về chuyện cầu được ước thấy thì càng không thể.
Mấy loại miếu thờ thần tiên bồ tát càng như là một loại gửi gắm tâm linh, cầu bọn họ còn không bằng cầu một vài yêu quái hoang dã. Những yêu quái vô cùng khát vọng hương hỏa công đức kia càng dễ dàng làm việc cho người khác.
Không sai, thế giới này có yêu quái, hơn nữa còn cho phép sự tồn tại của yêu quái.
Thậm chí trên thiên đình còn có rất nhiều yêu tiên đứng hàng tiên ban.
Có một số yêu tiên đứng hàng tiên ban là những đệ tử tiên môn, sau khi tu hành thành công ở dân gian, vượt qua lôi kiếp thì phi thăng... Nhưng lại không nói cụ thể chỉ tiết như nào.
Có lẽ ghi chép chỉ tiết nhất trong dân gian là về các chức quan và thần vị trên thiên đình.
Thiên Đình do Hạo Thiên đại đế quản lý, nữ tiên cho Vương Mẫu nương nương quản lý, còn ngũ phương đại lục thì do năm vị Thiên Tôn quản lí...
Phiền Thành nơi Đỗ Cách đang ở thuộc một quốc gia tên là Tân Nguyệt, phân chia trên mặt địa lý thì thuộc về Đông Cực Thần Châu, do Đông Hoa đế quân quản lý.
Trong ghi chép, Đông Hoa đế quân có tiên đảo ở bên ngoài, có tới ba ngàn môn hạ đệ tử và vô số thiên binh thiên tướng.
Cứ mười năm là Đông Hoa đế quân sẽ dò xét Đông Cực Thần Châu một lần, phô bày thần tích, trừng phạt yêu ma, phù hộ cho trăm họ trên Đông Cực thần châu được mưa thuận gió hòa...
Đôi lúc, Đông Hoa đế quân cũng sẽ biến thành phàm nhân, trà trộn vào nhân gian trải nghiệm sự khó khăn của thế gian. Trong dân gian có lưu giữ không ít truyền thuyết liên quan đến hắn, tương tự như sự tích kiếm chém Hắc Giao Long hay ba vở kịch với Bạch Tiên Cô;
Chẳng qua, địa điểm và thời gian của những chuyện xưa này đều không rõ ràng, trông có vẻ giống như tiên sinh kể chuyện tự biên soạn ra để làm phong phú hình tượng của Đông Hoa đế quân hơn. ...
Những thứ được ghi chép trong sách vở dân gian có thật có giả, tạm thời Đỗ Cách không phân biệt được, nhưng hắn vẫn nhìn nhận rõ một vài thứ từ những dấu vết để lại ở trong này.
Thần tiên ở thế giới này có Chân Tiên Thuật, tiên thuật ở nơi này hoàn toàn khác so với tiên thuật mà hắn sử dụng linh lực mô phỏng theo ở trong chiến trường dị tỉnh đầu tiên, tiên thuật nơi đây có thể hô mưa gọi gió, dời non lấp biển, phi thiên độn địa, trường sinh bất tử...
Có thể nói không gì không làm được.
Nơi này là một thế giới thần thoại chân chính.
Chiến sĩ dị tỉnh muốn sinh tồn ở thế giới này thì sớm muộn gì cũng phải đối đầu với những thần tiên đại năng - những người có năng lực tiên thuật cũng không kém chiến sĩ dị tỉnh là bao, muốn giành được thắng lợi sau cùng trên chiến trường dị tỉnh thì không thể không học tiên thuật căn bản.
Mà cũng không thể hiểu rõ tiên giới dựa vào cách suy đoán ở nhân gian, chỉ khi đến gần bọn họ thì mới thật sự hiểu rõ bọn họ.
Sau khi đọc nhiều sách như vậy, điều duy nhất Đỗ Cách xác định là các thành hoàng thổ địa thật sự không làm gì, chỉ cần không đặc biệt làm ầm ï gay gắt, thu hút sự chú ý của bọn họ thì cơ bản sẽ không có nguy hiểm gì. ...
Đỗ Cách bế quan hai ngày để tìm hiểu về thế giới này.
Số lượng chiến sĩ dị tỉnh lại giảm lần nữa, cuối cùng ổn định ở con số sáu trăm sáu mươi bảy.
Mới bắt đầu chưa được mười ngày mà quân số đã giảm hơn hai ngàn ba trăm người, còn thảm hơn lần đào thải sáu phần mười ban đầu.
Đỗ Cách suy tư một lát, khả năng cao là vì chiến sĩ mà Giải trí Phiếm Vũ Trụ lựa chọn quá quái dị, hơn nữa vì có tỉnh thần lực siêu cao nên bọn họ nóng lòng thể hiện, ngược lại bị người của thế giới này lấy làm mục tiêu sống mà đánh.
Thế giới này có địa phủ, cũng không biết sau khi những chiến sĩ dị tỉnh này chết thì hồn phách có thể bị câu đi hay không.
#8 ĐẠI THÁNH TRUYỆN: Hài hước, nhân sinh, tiên hiệp... ö