Chương 1194: Người Tốt
Chương 1194: Người TốtChương 1194: Người Tốt
May mà lúc đó hắn nghĩ muốn lướt ra được nhiều thuộc tính hung tàn nên chỉ rút ruột của hắn, nếu còn muốn giống như thế giới trước động một tí là cắt cổ đâm tim thì e rằng lúc này hắn đã bị lộ rồi.
Quả nhiên người tốt thì có báo đáp tốt!
Nhưng hung tàn còn chưa thể giết người, phải có thêm điều kiện tiên quyết, hình như độ khó của sinh tồn càng cao hơn.
Xem ra buộc phải học tập tiên thuật thật sớm cần được đưa vào lịch trình.
Ít nhất phải học trước khi xử lý linh hồn như thế nào, sau khi lướt được hung tàn thì buộc phải đánh cho bọn hắn hồn phi phách tán mới được!
Tại thế giới tiên hiệp, có vẻ như có thể làm được một Chiêu Hồn Phiên, đem giam cầm linh hồn của bọn hắn, không để cho bọn hắn đến Địa phủ báo tin;
Còn có cái gì mà Phệ Hồn Bổng, Diệt Hồn Cung...
Đột nhiên Đỗ Cách hơi ngây người, cái quái gì thế, hóa ra có từ khóa hung tàn này thì bất tri bất giác đi về con đường tà đạo al
Nghiền xương thành tro, pháp khí câu hồn đoạt phách, không có liên quan gì đến con đường chính đạo cả!
Đỗ Cách nhìn lên mặt trăng trên bầu trời, chằng lẽ đã định trước hắn phải trở thành một ma đầu của thế giới này Sao?
Nhưng khi là ma đầu có nghĩa là hắn sẽ trở thành kẻ thù của tất cả mọi người trong thiên hạ...
Thật là đáng sợ!
Không.
Không thể đi con đường ma đầu được, cho dù có diệc hồn xiêu phách cũng phải giữ lấy khuôn mặt chính đạo, động một tí là Lâm Chính Anh lại mang ác quỷ ra đánh cho hồn phi phách tán nhưng vẫn là người tốt như thường!...
ôi!
Nhìn vào thứ hạng thứ sáu trăm ba mươi sáu trên bảng cá nhân, Đỗ Cách thở dài một tiếng.
Chỉ giải quyết xong mấy tên lưu manh và một đám ăn mày nên lực ảnh hưởng của hắn lên thế giới này rất ít, xếp hạng đếm ngược tỉnh khiết, cứ giữ trạng thái như bây giờ và tiếp tục phát triển, hoàn toàn không cần lo lắng về việc một tháng nữa sẽ công bố bảng xếp hạng.
Những điều này cũng mang ý nghĩa là thực lực cá nhân của hắn rất thấp, đột nhiên gặp được tình huống đột phá thì rất có thể ngay cả sức đánh trả hắn cũng không có.
Lướt ra thực lực có nghĩa là hắn sẽ bại lộ mà không lướt ra thực lực thì không có cảm giác an toàn...
Nhân sinh thật khó, lựa chọn lại càng khó!
Vì sao hết lần này đến lần khác cho hắn từ khóa hung tàn chứ?
Thân thể của trẻ con, cho hắn sự ngây thơ, hồn nhiên, những từ khóa phù hợp với sự trong sáng hồn nhiên của trẻ con, lướt ra ẩn náu hay an toàn thì tốt biết bao!
Nhưng mà Đỗ Cách hiếm khi oán trời trách đất.
Chung quy thì oán hận cũng không giải quyết được vấn đề, ngược lại sẽ khiến hắn tạo ra rất nhiều hao tổn bên trong, chẳng bằng cứ tích cực đối mặt, bất tri bất giác có thể mở ra con đường. Giống như chủ kiến đánh đám người Ngưu Tam Bảo, còn không phải đã biến thành chất dinh dưỡng cho hắn sao.
Trên đời không có việc khó, chỉ sợ người có quyết tâm!
Càng nghĩ, Đỗ Cách vẫn quyết định chủ động tấn công.
Cơ hội là phải tìm đến chứ không phải là đợi đến.
Hai kỹ năng hung tàn con chưa lướt ra được!
Thực lực mới là cảm giác an toàn.
Hạ quyết tâm, Đỗ Cách xuyên qua cửa sổ đi ra ngoài, hắn quyết định đi tìm phiền phức ở Long Liễu sơn trang, xem trẻ con như công cụ cho người khác hưởng lạc thì cái sơn trang đó cũng không phải thứ tốt đẹp gì, có thể yên tâm thoải mái dùng thuộc tính hung tàn trên người bọn hắn......
Phiền Thành có lệnh cấm đi lại vào ban đêm.
Nhưng lệnh giới nghiêm này chỉ dùng với thường dân bách tính, các đại quan quý nhân vẫn thường có cuộc sống về đêm của riêng mình cho nên làng chơi vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Phần lớn mọi nơi trong thành đều im lặng và tăm tối.
Cơ bản với quy mô của Phiền Thành thì bách tính hiếm khi ra ngoài vào ban đêm, cho nên vệ binh đi tuần tra cũng thường đi hai vòng trên đường, chỉ đi ngang qua rồi cũng quay về uống rượu hưởng lạc, sau đó ngủ một giấc ngon lành.
Bóng dáng nhỏ bé của Đỗ Cách đi trên phố, cơ bản không có người nào phát hiện ra.
Long Liễu sơn trang ở ngoại thành, muốn đi được đến đó thì buộc phải ra khỏi thành.
Nhưng thuộc tính của Đỗ Cách không cao, tốc độ di chuyển không quá nhanh, ngay cả khi trèo tường để nhảy ra khỏi thành thì cũng phải nhờ cậy vào thần lực Hắc Ám, bằng không với tường thành cao hơn sáu mét mà hắn không có nội lực, không biết dùng khinh công dưới tình huống này thì thật sự khó mà leo lên được.
Ban đêm dùng thần lực Hắc Ám thì thần không biết quỷ không hay, bám vào lòng bàn tay, chỉ cần làm ra dáng vẻ đang cố gắng trèo lên thì khán giả của Vũ Trụ Giải Trí bên ngoài sẽ không phát giác...
Cái này cũng củng cố thêm ý nghĩ phải nhanh chóng nâng cao thực lực của Đỗ Cách.
Ngay cả một bức tường thành cũng không đối phó được, nếu gặp phải kẻ thù, lẽ nào thật sự phải sử dụng thần lực cứng rắn sao?