Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1176 - Chương 1207: Long Liễu Sơn Trang

Chương 1207: Long Liễu Sơn Trang Chương 1207: Long Liễu Sơn TrangChương 1207: Long Liễu Sơn Trang

Sau khi nghe được câu hỏi này, Long Nghĩa Thần xác định Đỗ Cách thật sự không biết gì về thế giới này, hắn gật gù:

"Từ cổ chí kim, hoàng thất vốn là nơi giao tranh của tiên môn chính đạo. Môn phái tu hành tham gia chọn Thái tử vốn là chuyện thường.

Trên người Hoàng đế gánh vác long mạch, nghe theo thiên mệnh, có thể trực tiếp sắc phong chư thần dân gian như sơn thần thổ địa, trực tiếp ảnh hưởng rất lớn đến số mệnh của môn phái tu hành, xưa nay tranh đoạt hoàng vị đều có sự tham gia của tu sĩ các phái."

Đỗ Cách hơi sửng sốt, nhớ tới thần thoại truyền thuyết trên Đại Cầu, có vẻ như thật sự có rất nhiều thần tiên là do Hoàng đế ở thế gian trực tiếp sắc phong.

Nói như thế, Hoàng đế có quyền lực rất lớn ở thế giới này.

"Đã là nghe theo thiên mệnh? Vậy chẳng phải chuyện ai làm Hoàng đế đã được xác định rồi sao?"

Đỗ Cách hỏi.

"Hoàng tử sinh ra đã có thiên mệnh, chưa từng có chuyện được xác định trước."

Long Nghĩa Thần khinh bỉ nhìn Đỗ Cách, nói:

"Trừ phi có đại năng ở trên trời xuống nhân gian độ kiếp, có khí vận âm thầm hộ thể, bằng không ai cướp được vị trí Hoàng đế thì nó là của người đó. Nếu không, chẳng phải mọi người đều trở thành đào kép ở trên sân khấu, cứ diễn theo kịch bản có săn là được. Vậy sống sót còn có ý nghĩa gì?"

"Hoàng đế có thể tu hành không?"

Đỗ Cách hỏi,

"Hoàng đế tu võ đạo, không thể tu tiên đạo."

Long Nghĩa Thần nói:

"Nhưng Hoàng đế có long mạch hộ thể, nhân sĩ tu hành không thể ra tay với Hoàng đế, nếu không sẽ gây ra long khí phản phệ, nhẹ thì mất hết tu vi, nặng thì hồn phi phách tán."

Hắn nhíu mày lại, nói:

"Tiêu Dao Tử, nói những thứ này cũng vô dụng. Người của Mã tổng quản đã rời đi, cùng lắm ba ngày, hoặc ít nhất hai ngày là Đoan Vương sẽ biết chuyện của Long Liễu sơn trang. Việc này không thể bị bại lộ, để đảm bảo bí mật về Bách Tử Trấn Hồn Bình thì Đoan Vương sẽ không để cho người của Long Liễu sơn trang sống sót, chuyện cấp bách bây giờ là chúng ta phải rời khỏi Long Liễu sơn trang trước."

"Vì thế, ngươi định làm như thế nào?"

Đỗ Cách hỏi.

"Mang theo Bách Tử Trấn Hồn Bình, đi nhờ vả Túc Vương."

Long Nghĩa Thần nói:

"Triệt để đồn Đoan Vương vào chỗ chết. Dùng tà thuật hại huynh đệ vốn là chuyện trời đất không dung tha, chỉ cần việc này bị tiết lộ thì đừng ai ở Tân Nguyệt Quyết này hòng bảo vệ được hắn."

"Tại sao không trực tiếp đi tìm Thái tử?"

Đỗ Cách cười hỏi.

"Lần này mà đi kinh thành thì chắc chắn ngàn khó vạn hiểm, chỉ cần có tu sĩ ra tay ở trên đường thì chúng ta căn bản không thể sống sót đến kinh thành."

Long Nghĩa Thần nói:

"Túc Vương ở biên quan, chỉ cần có thể hội họp với Túc Vương, có hắn bảo vệ thì không lo không đến được kinh thành."

"Long trang chủ, có bao nhiêu người biết chuyện của Bách Tử Trấn Hồn Bình?"

Đỗ Cách hỏi.

"Ngoài ta và Mã tổng quản thì những người khác đều không biết gì về chuyện này."

Long Nghĩa Thần nói:

"Ở trong mắt người khác, Long Liễu sơn trang chính là một nơi không có tình người, là nơi Đoan Vương vơ vét của cải che giấu chuyện xấu."

Ngươi cũng biết không có tình người cơ đấy?

Đỗ Cách liếc xéo hắn một cái, hỏi:

"§o sánh bản lĩnh của Long trang chủ với tu sĩ thì như thế nào?"

Long Nghĩa Thần khựng lại một lát, nói:

"Ở trong giới võ giả thì ta có thể được coi là cao thủ hàng đầu. Khi gặp phải tông sư, dù không thể đánh lại nhưng chạy trốn thì không thành vấn đề. Nhưng nếu gặp phải Luyện Khí Sĩ, dù có mười kẻ như ta thì cũng không đủ để giết đối phương."

Đỗ Cách thay đổi sắc mặt, hỏi:

"Ngươi từng chứng kiến bản lĩnh của Luyện Khí Sĩ sao?"

Con ngươi của Long Nghĩa Thần hơi rung rung, tựa như đang nhớ lại sự khủng bố của Luyện Khí Sĩ, sau khi trầm mặc một lát thì mới nói:

"Thân cứng như sắt, lòng bàn tay bắn ra sấm sét, miệng phả ra sương mù, ngự kiếm mà đi, phi kiếm trong tay có thể lấy đầu người ở ngoài trăm thước."

Một Luyện Khí Sĩ đã có thể lấy đầu người ở ngoài trăm thước, suy ra đẳng cấp của thế giới này rất cao, những chiến sĩ dị tỉnh kia chết cũng không oan...

"Trên Luyện Khí Sĩ thì sao?"

Đỗ Cách hỏi.

"Bên trên Luyện Khí Sĩ chính là Kim Đan chân nhân."

Long Nghĩa Thần nói:

"Nghe nói Kim Đan chân nhân không ăn ngũ cốc, có thể đi trăm dặm trong chớp mắt nhờ vào độn thuật, có khả năng hô mưa gọi gió và ngự quỷ thông thần. Tuy nhiên ta chưa từng thấy Kim Đan chân nhân ra tay bao giờ."

Vai

Khóe miệng Đỗ Cách co rút một hồi, càng ngày càng cảm thấy thật khó để lăn lộn ở thế giới này, hắn cũng được gọi là người tu hành ở trong chiến trường dị tỉnh đầu tiên, nhưng so với tu sĩ ở thế giới này thì thật là quá low!

"Phía trên Kim Đan thì sao?"

Đỗ Cách hỏi lại.

"Tiêu Dao Tử." Long Nghĩa Thần cau mày, cả giận nói: "Chúng ta còn chẳng ứng phó nổi Luyện Khí Sĩ, ngươi thậm chí còn không đánh lại ra, vậy hỏi những thứ này thì có ích gì? Chẳng lẽ ngươi còn muốn tiêu diệt Kim Đan chân nhân hay sao?"
Bình Luận (0)
Comment