Chương 1253: Lĩnh Ngộ
Chương 1253: Lĩnh NgộChương 1253: Lĩnh Ngộ
"Muốn lấy đương nhiên phải lấy tất cả công pháp, yên tâm đi, lão phu không phải người keo kiệt, những thứ ta lĩnh ngộ được đều là của các ngươi..."
"Tàng Kinh Các."
Liêu Cửu Long hít sâu một hơi, nét mặt của hắn như kiểu có sá gì.
"Tàng Kinh Các ở phía sau chính điện của Thiên Sư, bên trong có tất cả công pháp tu hành của Long Hổ Môn. Đệ tử của Ngũ Phong tu hành đến cảnh giới nhất định đều sẽ chọn từ trong đó một môn thần thông phù hợp với mình, hoặc là thuật pháp phụ trợ tu hành. Nghe nói Tổ Sư gia tu hành "Hỗn Độn Vô Cực Công" cũng là ở Tàng Kinh Các..."
Tàng Kinh Các sao?
Đỗ Cách vô thức nhìn về hướng Thiên Sư phong rồi hỏi:
"Việc canh gác ở đó thế nào?"
"Ngày thường có Đạo Minh trưởng lão canh giữ Tàng Kinh Các, tu vi của hắn là đỉnh cao của hợp đạo, vì khi tu hành đã tổn thương căn cơ mà không thể nào phi thăng được, nên hắn ở lại Long Hổ Môn là Thái Thượng trưởng lão. Không ai biết hắn đã sống bao lâu, chỉ biết thỉnh thoảng Thiên Sư phái người đến giao tiên đan thì chắc chắn sẽ có phần cho Đạo Minh trưởng lão."
Liêu Cửu Long nói:
"Nghe nói Đạo Minh trưởng lão nắm giữ rất nhiều đạo pháp thần thông, trong tay lại có pháp bảo Huyền Quy Châu mà Thiên Sư ban cho, có thể nói hắn là thần bảo hộ chân chính của Long Hổ Sơn. Nếu tiền bối không nắm chắc vậy đừng đến Tàng Kinh Các thì tốt hơn..."
Lão tăng quét rác sao?
Đỗ Cách trầm ngâm trong chốc lát rồi hỏi:
"Pháp bảo của Long Hổ Sơn có nhiều không?"
"Pháp bảo mạnh nhất là Thiên Cương Kiếm được truyền lại cho chưởng môn các đời, các phong chủ ở các đỉnh núi thì có Trấn Sơn Kiếm trong tay."
Sau khi Liêu Cửu Long nhận ra được hắn và Đỗ Cách bị ràng buộc cùng một chỗ thì không còn băn khoăn nữa, hỏi gì đáp nấy.
"Thiên Cương Kiếm và các Trấn Sơn Kiếm trên các đỉnh núi đều là pháp bảo mà Thiên Sư truyền thừa lại, một khi Long Hổ Sơn gặp phải kẻ địch mạnh thì năm chuôi kiếm sẽ tạo thành một trận pháp mạnh nhất, có thể giết chết cả Chân Tiên."
"Còn gì nữa không?"
Đỗ Cách mặt không biến sắc hỏi.
"Ngoại trừ những pháp bảo đó ra thì có vài Linh Bảo do Long Hổ Sơn luyện chế và các phi kiếm có cấp độ như nhau, chỉ sợ là không lọt được vào mắt của tiền bối."
Liêu Cửu Long lắc đầu nói.
"Tu vi của chưởng môn ngươi là gì?"
Đỗ Cách hỏi.
"Cũng giống như của Sư Tôn, là cảnh giới Hợp Đạo."
Liêu Cửu Long nói. "Chưởng môn cùng tất cả chủ nhân của các đỉnh núi khác đều lo liệu công việc của Tông môn trong thời gian dài nên tu vi cũng không tính là cao nhất."
"Ừm, ta biết rồi."
Đỗ Cách gật đầu, mắt nhìn ra bầu trời vẫn còn sáng ở bên ngoài rồi nói với ba người Liêu Cửu Long:
"Tử Minh, Tử Vân, hai người các ngươi đi tu hành riêng phần của mình đi, không được để người khác sinh nghi. Liêu đạo hữu, ngươi kể thêm cho ta nghe trên đỉnh núi này có những nhân vật nổi danh nào đi..."
Hai người Liễu Tử Vân đáp lại một tiếng rồi quay người rời đi.
Còn Liêu Cửu Long thì ngồi xuống, hắn tỉ mỉ kể cho Đỗ Cách nghe tất cả tình hình trên núi mà hắn biết.
Nói một hồi đã nói đến tận đêm khuya.
Đến lúc này Đỗ Cách mới chính thức hiểu chỉ tiết về Long Hổ Sơn, thật sự phải coi đạo thống của Hứa Thiên Sư là đại gia đại nghiệp.
Chỉ riêng trưởng lão của hợp đạo kỳ cũng không biết đã giấu bao nhiêu, không chỉ có thế hệ trước mà còn có thế hệ tốt nhất, người không năm chắc có thể phi thăng hay không sẽ chọn cách bế quan trong thời gian dài.
So với tu vi của hợp đạo kỳ thì tu vi của cảnh giới Nguyên Anh chỉ là số ít, tất cả những người đạt được cảnh giới Nguyên Anh trên đỉnh núi này cộng lại cũng không quá trăm người, có rất nhiều tu sĩ có tu vi Nguyên Anh còn đang ngao du ở bên ngoài.
Số người nhiều nhất chính là Luyện Khí sĩ và những ngoại môn đệ tử chưa nhập môn tu hành, hoặc là vừa mới nhập môn đang Luyện Khí sĩ cấp thấp...
Nói tóm lại.
Nghĩ đến công pháp tu hành tại Long Hổ Sơn, thật sự nguy hiểm vô cùng cao. ...
Trong tiểu thuyết, trong quá trình trưởng thành của nhân vật chính, nhân vật phản diện sẽ giúp nhân vật chính gia tăng từng bậc kinh nghiệm, mãi đến tận khi nhân vật chính hữu kinh vô hiểm trưởng thành và trở thành lão đại một phương...
Thực tế thì làm gì có nhiều chuyện vừa khéo như vậy?
Giống như việc hắn tới thế giới này, chỉ muốn nâng cao thực lực mà vô tình bị cuốn vào tranh chấp trong triều đình, thực lực còn chưa tăng mà kẻ địch đã tích lũy đến cả thần tiên.
Chỉ cần động tới Long Hổ sơn thì nhất định sẽ trêu chọc đến Hứa Thiên Sư, trêu chọc đến Hứa Thiên Sư thì nói không chừng sẽ trêu chọc đến thiên đình...
Lúc trước, khi Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung thì cũng đã học nghệ thành tài, nhưng hiện tại hắn có gì chứ?
Được rồi!
Hắn có thần lực.
Chất lượng của thần lực vô cùng cao, xét từ một mức độ nào đó thì có thể nghiền ép linh lực ở trong cơ thể của người tu hành, thứ duy nhất không đủ chính là số lượng quá ít.