Chương 1256: Hỗn Nguyên Vô Cực Công
Chương 1256: Hỗn Nguyên Vô Cực CôngChương 1256: Hỗn Nguyên Vô Cực Công
Hắn nhìn vị trí Đỗ Cách biến mất mà lắc đầu, bấm quyết niệm chú, mấy đạo hồng quang biến mất rồi tiến vào trong sàn nhà. Hắn nhìn một vũng nước ở trên mặt sàn, nói:
"Hóa ra là một con yêu quái hệ thủy, có thể đột phá cấm chế của Thiên Sư thì tu vi cũng phải tới Hợp Đạo Cảnh rồi, đến Long Hổ Sơn của ta làm một con thần thú hộ sơn tốt biết bao nhiêu, vậy mà lại muốn đến trộm công pháp để rồi nhận được kết cục thân thể và linh hồn đều tiêu vong, tội gì phải vậy?"
Sau khi trận pháp biến mất thì tầng ba của Tàng Kinh Các lại khôi phục trạng thái ban đầu.
Năm quyển sách cổ được những tỉa sáng dịu nhẹ nâng lên, lằng lặng lơ lửng ở giữa Tàng Kinh Các, quyển ở chính giữa là Hỗn Nguyên Vô Cực Công.
Bốn quyển khác lần lượt là Cửu Chuyển Càn Khôn Công, Quy Nguyên đạo pháp, Tử Tiêu tâm pháp và Vạn Tượng tâm pháp. Năm bộ công pháp này vừa khép tương ứng với tâm pháp của năm phong thuộc Long Hổ Sơn.
Dám đặt bản gốc ở Long Hổ Sơn, Hứa Thiên Sư cũng coi như khá tự tin đấy.
Đỗ Cách liếc nhìn vị trí của năm quyển công pháp, khi Đạo Minh trưởng lão vừa cảm khái vừa tiến gần đến hắn và định thu hồi bãi nước do hắn biến ảo thành, Đỗ Cách đột nhiên nhô lên, điều khiển Hắc Ám thần lực phá bỏ tầng ánh sáng dịu nhẹ nâng năm quyển công pháp, một mẻ hốt gọn năm quyển công pháp.
Sau đó, hắn chợt lách qua bên cạnh Đạo Minh trưởng lão rồi phi thẳng xuống tầng hai.
Đạo Minh trưởng lão hoàn toàn không có phản ứng gì trong toàn bộ quá trình, chờ khi hắn bừng tỉnh thì năm quyển công pháp đã biến mất tăm hơi, khiến hắn tức đến nổ phổi:
"Tặc tử khá lắm!"
Thân hình Đạo Minh trưởng lão biến mất, lúc xuất hiện lại thì đã ở tầng hai, nhưng khi ánh mắt của hắn lướt tới thì mới thấy tầng hai đã trống rỗng, tất cả công pháp bí tịch đều biến mất không còn tăm hơi.
Đạo Minh trưởng lão vừa sợ vừa hoảng, vội vàng lắc mình đi tới tầng một, sau đó lập tức thấy cảnh khắp nơi hoang tàn giống như tầng hai, không để lại một quyển công pháp nào cho hắn.
"Tặc tử, tặc tử!"
Đạo Minh trưởng lão liên tục giậm chân, suýt chút nữa phun một ngụm máu ra ngoài. Hắn lắc mình lao ra khỏi Tàng Kinh Các, phất tay ném một hạt châu trong suốt lên bầu trời.
Hạt châu kia tỏa ra vạn đạo hào quang, chiếu rọi toàn bộ Thiên Sư Phong.
Tiên hạc ở phía trước Tàng Kinh Các vốn đang nuốt ánh trăng, nhưng vào khoảnh khắc hào quang của hạt châu rơi xuống thì chân nó hơi cong cong, phù một tiếng nằm nhoài trên mặt đất.
Cá chép ở trong ao cũng như thế, bị trọng lực ép xuống đáy áo.
Ngoài ra các đệ tử Long Hổ Sơn đang tự mình tu hành cũng gặp nạn, trọng lực đột nhiên xuất hiện đè ép lên người bọn họ, không chỉ ép bọn họ nằm trên mặt đất mà còn cắt ngang quá trình tu hành của bọn họ, ai nấy cũng đều phun máu tươi, suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma.
Tốc độ của Đạo Minh trưởng lão không thể chậm hơn Đỗ Cách, khi hắn lao ra đuổi theo và lấy Huyền Quy Châu ra thì Đỗ Cách vẫn chưa chạy thoát khỏi Thiên Sư Phong, thế là lập tức bị trọng lực đè chặt trên mặt đất.
Chẳng qua chất lượng thần lực của hắn rất cao, nên đã nhanh chóng giúp hắn gắng sức đứng lên, nhưng tốc độ di chuyển cũng chậm lại.
Hơn nữa, Huyền Quy Châu không chỉ thay đổi trọng lực mà còn tỏa ra ánh sáng, phá tan khả năng ấp nấp của Hắc Ám thần lực, nếu tiếp tục chạy thì hắn sẽ bại lộ mất. Không còn cách nào khác, Đỗ Cách chỉ có thể tiến vào trong rừng cây, dựa vào bóng tối của rừng cây để tiếp tục ẩn nấp....
Việc Đạo Minh trưởng lão lấy Huyền Quy Châu ra đã nhanh chóng quấy rầy đến các phong chủ của Long Hổ Sơn.
Mấy bóng người cấp tốc hội họp bên cạnh Đạo Minh trưởng lão.
Chưởng giáo của Long Hổ Sơn đứng bên cạnh Đạo Minh trưởng lão, nghi ngờ hỏi:
"§ư thúc tổ, chuyện gì đã xảy ra vậy? Vì sao lại lấy Huyền Quy Châu ra?"
"Kim Khêu, mau chóng tìm kiếm ở Thiên Sư Phong, có tặc tử đánh cắp hết công pháp trong Tàng Kinh Các rồi."
Đạo Minh trưởng lão nhanh chóng nói:
"Nó là yêu quái hệ thủy, bị Huyền Quy Châu đè ép thì chắc chắn không trốn được khỏi Thiên Sư Phong, mau tìm đi
Chưởng giáo và mấy vị phong chủ hoảng sợ đến mức biến sắc, biết mức độ nghiêm trọng của sự việc nên cũng không phí lời nhiều, từng người lần lượt bay lên không trung, mắt vận thần quang, tìm kiếm mỗi một tấc ở xung quanh.
Tu vi của bọn họ rất cao, nên hoàn toàn không bị Huyền Quy Châu ảnh hưởng.
Trong lúc bọn họ đang tìm kiếm thì cũng có rất nhiều người bị động tĩnh của Huyền Quy Châu tác động, nên cũng lục tục lại đây và tham gia vào đội ngũ tìm kiếm.
Thấy đội tìm kiếm trên Thiên Sư Phong càng ngày càng nhiều, Đỗ Cách chỉ biết âm thầm kêu khổ, vậy mà vẫn không tránh được việc đả động tới những người này.
CMN!
Tiên thuật và pháp bảo quá gian lận rồi, nhiều người như vậy cùng nhau tìm kiếm, không biết còn có những pháp thuật khác hay không, còn tiếp tục nữa thì việc bị tìm ra thật sự chỉ là chuyện sớm hay muộn...
Lúc này, Đỗ Cách bỗng nhiên hối hận về việc đến đây vào buổi tối, nếu biết ở Tàng Kinh Các có nhiều sắp xếp như vậy thì hắn trực tiếp tới cướp vào ban ngày rồi, dựa vào dịch chuyển tức thời của Thái Dương thần lực thì đã ra khỏi Thiên Sư Phong từ lâu, kế hoạch lần này của hắn sai rồi.