Chương 1272: Hạ Phàm
Chương 1272: Hạ PhàmChương 1272: Hạ Phàm
Hứa Thiên Sư hận nhất chính là phản bội, nếu như Hứa Thiên Sư biết được chuyện hôm nay thì tên nghiệt kia có thể bảo vệ được các ngươi sao? Nếu muốn cảm ngộ đạo vận, vậy cũng phải có mạng để hưởng thụ những lợi ích mà đạo vận mang đến chứ..."
Lời vừa dứt, mấy Hợp Đạo chân nhân đứng cạnh Đỗ Cách chợt thay đổi sắc mặt. Bọn họ bị lợi ích che mắt, mà không để ý rằng Long Hổ Sơn là đạo trường của Hứa Thiên Sư, hành động của bọn họ như thể trực tiếp tuyên chiến với thiên sư.
Hứa Thiên Sư phi thăng vào tiên giới đã mấy ngàn năm, Thiên Sư Phủ có không biết bao nhiêu là thiên binh thiên tướng...
Thiên Sư mà hạ phàm trấn áp bọn họ thì ai có thể đỡ được?
"Hóa ra Hứa chưởng môn đang lo lắng chuyện này."
Đỗ Cách nhìn Hứa Kim Khuê, nở nụ cười:
"Chúng ta không cho Hứa Thiên Sư biết là được rồi mà."
Khuôn mặt Hứa Kim Khuê tối sầm, ý của ta là như này hả? Nói như thể ta cũng muốn đạo vận, chỉ là sợ Hứa Thiên Sư biết ấy.
Chẳng qua lời hắn nói thật sự không sai, mình cũng thật sự muốn đạo vận, nếu không thì đã tung một chiêu kiếm chém chết hắn rồi.
"Hứa chưởng môn, chỉ cần quản lý chặt chẽ việc bàn luận trong Long Hổ Sơn là xong, một khi Hứa chưởng môn muốn che giấu thì sao Thiên Sư Phủ biết được chuyện đạo vận?"
Đỗ Cách nhìn Hứa Kim Khuê, nói:
"Tất cả các đạo hữu cùng tham dự cũng có lợi, như thế thì sẽ không bị lộ chuyện ra ngoài, chờ khi phi thăng Tiên giới thì ngược lại còn nhận một ân huệ của chưởng môn..."
Hứa Kim Khuê sửng sốt.
"Ngươi không nói, ta không nói, ai biết đệ tử của Long Hổ Sơn đều từng cảm ngộ đạo vận chứ?
Đỗ Cách nở nụ cười, tiếp tục nói:
"Có nền tảng đạo vận, đệ tử Long Hổ Sơn đời này chính thế hệ mạnh nhất. Đến lúc đó, dựa vào tài nguyên của Thiên Sư Phủ để trưởng thành ở tiên giới thì có thể tự lập môn hộ bất cứ khi nào, nên bây giờ chúng ta chỉ cần giữ miệng kín như bưng là đủ rồi."
Ừng ực!
Yết hầu của Hứa Kim Khuê hơi nhúc nhích.
Giọng nói không khác nào ma quỷ của Đỗ Cách tiếp tục vang lên:
"Nếu như Hứa chưởng môn có thể lừa dối bên trên, đàn áp bên dưới', có đạo vận này của ta giúp đỡ thì chưa chắc không thể dứt ra khỏi đạo thống của Hứa Thiên Sư, thành lập môn hộ khác ở thiên đình.
Một quần thể cùng hưởng thụ lợi ích và cùng giữ kín một bí mật mới có sự liên kết mạnh nhất, có nhục cùng nhục, có vinh cùng vinh. Ai quy định thiên đình chỉ có thể có một Hứa Thiên Sư chứ?
Hủy Nhân Bất Quyện khơi dậy tà niệm ở trong lòng Hứa Kim Khuê, khiến hắn vô thức bị lời của Đỗ Cách dẫn dắt. bắt đầu ảo tưởng về tương lai.
"Thời hoàng kim của Long Hổ Sơn chỉ có năm sư huynh đệ, vậy mà đã có thể thành lập Thiên Sư Phủ ở tiên đình."
Đỗ Cách nhìn Hứa Kim Khuê, giọng nói xa xăm:
"Hứa chưởng môn không ngại thì đếm thử xem, xem hiện tại Long Hổ Sơn có bao nhiêu đệ tử, có bao nhiêu người có thể tìm hiểu đạo vận. Ngươi thật sự cam tâm dâng phú quý đầy trời này cho Hứa Thiên Sư sao?"
Hứa Kim Khuê chấn động mãnh liệt, đôi mắt hổ trợn trừng nhìn về phía Đỗ Cách.
"Giấu đi, tất cả mọi người cùng tìm hiểu đạo vận, như vậy chưởng môn sẽ nắm giữ một thế lực có thể sánh với Thiên Sư Phủ, hoặc cũng có thể vượt xa Thiên Sư Phủ. Từ đó có thể khai tông lập phái, thành danh tổ sư."
Đỗ Cách đi sâu vào phân tích mối quan hệ lợi hại đối với Hứa Kim Khuê:
"Nhưng nếu hôm nay Hứa chưởng môn đại khai sát giới vì ta, Long Hổ Sơn gặp phải trận tai bay vạ gió này thì sẽ có rất nhiều Hợp Đạo chân nhân mất mạng, ngươi cho rằng Hứa Thiên Sư sẽ quở trách ngươi không?
Lùi một bước nghĩ theo hướng tốt, dù ngươi giết ta mà không làm một đệ tử nào của Long Hổ Sơn bị thương, nhưng ngươi cũng chặt đứt cơ duyên lĩnh ngộ đạo vận của bọn họ. Ngươi cho rằng nếu sau này bọn họ phi thăng thành tiên thì sẽ căm hận ngươi, hay là căm hận Hứa Thiên Sư?
Hứa Kim Khuê lại chấn động, nhìn những Hợp Đạo đệ tử đang nhìn hắn bằng ánh mắt bất thiện ở xung quanh. Dù hắn đã Tích Cốc từ lâu, nhưng giờ này vẫn cảm thấy sau lưng toát một lớp mồ hôi hột.
Một bân là đại đạo quang minh, một bên là chúng bạn xa lánh.
Xem ra hai con đường này cũng không khó chọn, chỉ cần phản bội tổ tông...
"Nhưng..."
Cánh tay cầm Thiên Cương Kiếm của Hứa Kim Khuê đang run rẩy.
"Chưởng môn, đừng do dự nữa."
Ánh mắt của Đỗ Cách càng ngày càng lóe sáng:
"Độ cao địa vị của người ta liên quan đến thực lực, khi thực lực của ngươi đủ mạnh, ngay cả khi tiên đế liếc mắt một cái cũng sẽ coi trọng ngươi. Chung quy, có ai không hi vọng dưới trướng của mình có thêm binh mạnh tướng giỏi chứ?
Tiên đế có thể thành lập bốn Thiên Sư Phủ, vậy cũng có thể thành mười Thiên Sư Phủ.
Hứa chưởng môn để tay lên ngực mà xem, ngươi muốn làm thiên sư trên tiên giới hay là làm một con chó của Thiên Sư Phủ chứ? Nói không chừng đến lúc đó, có khi Hứa Thiên Sư còn qua lại thân thiết với vãn bối ngươi ấy chứ!"
"Chưởng môn sư huynh, đạo hữu nói đúng đó."