Chương 1277: Ngữ Đại Châu
Chương 1277: Ngữ Đại ChâuChương 1277: Ngữ Đại Châu
Chẳng qua, tuy diện tích của ngũ đại châu lớn nhưng hầu hết các nơi đều là vùng hoang dã, yêu ma rải rác khắp nơi, tụ tập thành một quần thể, cũng không phù hợp để con người sinh sống.
Nghe nói thực lực của yêu đế ngang ngửa với đạo tổ và tiên đế, thỉnh thoảng giữa tiên và yêu sẽ có xung đột, nhưng đại đa số thời gian đều không dính líu tới nhau.
Quốc gia to lớn nhất ở trên Đông Cực Thần Châu có tên là Đại Sở, số dân lên tới hơn một tỉ người.
Tiên đảo hải ngoại của Đông Hoa đế quân nằm ở Đông Hải, cách Đại Sở gần nhất.
Đại Sở Quốc mới là chiến trường chính mà rất nhiều thần tiên tranh cướp hương khói, náo nhiệt hơn Tân Nguyệt Quốc biết bao nhiêu lần.
Nếu phân chia bình quân ba ngàn chiến sĩ dị tỉnh vào ngũ đại châu, vậy thì mỗi châu cũng có tới sáu trăm người.
Theo lý thuyết, sáu trăm người được phân bố trên lục địa có diện tích lớn như vậy thì chẳng thể dấy lên nổi bọt nước gì mới đúng, thế nhưng lại bị tiêu diệt còn dư lại hơn sáu trăm người chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi.
Điều này đủ để chứng minh năng lực thực thi của đám thần tiên từ trên xuống dưới ở thế giới này thật sự vô cùng mạnh.
Vẫn tính dựa trên tiêu chuẩn bình quân, hiện tại trên mỗi đại châu chỉ còn khoảng hơn một trăm chiến sĩ dị tỉnh.
Nếu như không phải cực kỳ mạnh, khả năng gặp bọn họ ở giai đoạn đầu nhỏ bé đến mức không đáng kể.
Sau khi biết được thế giới này lớn bao nhiêu, Đỗ Cách đã không còn nghĩ đến chuyện tập hợp với bọn họ.
Ở giai đoạn đầu, kẻ thù của hắn chỉ có thể là thổ dân.
Nếu như các chiến sĩ dị tỉnh khác không vùng dậy nổi, vậy kẻ thù của hắn trong giai đoạn giữa và cuối cùng vẫn là thổ dân......
Vất vả lắm mới thiết lập được một thế cục, tạm thời Đỗ Cách không định rời khỏi Tân Nguyệt Quốc, ít nhất hắn cũng muốn cà triệt để thực lực ở nơi này, vậy mới có tư cách xen vào đấu trường lớn khác nhau của thần tiên ở Đại Sở Quốc.
Sau khi hiểu rõ cấu trúc của thế giới này, Đỗ Cách đã rõ vì sao Hứa Thiên Sư lại đặt đạo trường ở Tân Nguyệt Quốc.
E rằng không chỉ vì hắn lưu luyến chốn cũ, mà do thực lực của hắn vốn không đủ để chống đỡ cho hắn thành lập đạo trường tại một quốc gia lớn hơn.
Nói cho cùng, cảnh giới của Hứa Văn An cũng mới là Thiên Tiên mà thôi, thậm chí còn không phải Kim Tiên.
Gốc gác không đủ dày.
E rằng danh tiếng Thiên Sư kia của hắn cũng chỉ dọa được quốc gia nhỏ như Tân Nguyệt Quốc thôi. ...
Từ sau khi ra khỏi Long Hổ Sơn, Đỗ Cách đã sử dụng độn thuật để đi thằng đến Vô U Phái, muốn cà hung tàn thì trước tiên phải cà trên người kẻ địch, đã đắc tội Vô U Phái rồi, không nhổ cỏ tận gốc thì chẳng lẽ còn giữ lại ăn tết?
Với hơn năm mươi triệu tỉnh thần lực, phạm vi cảm nhận của Đỗ Cách đã trực tiếp bao trùm chu vi hơn một trăm kilomet.
Dịch chuyển tức thời của Thái Dương Thần có chút liên quan đến phạm vi cảm nhận, tốc độ di chuyển của Ngũ hành Độn Thuật của Long Hổ Sơn cũng rất nhanh. Nhưng độn thuật cần tiêu hao linh lực, kém xa dịch chuyển tức thời ở dưới ánh mặt trời không cần tiêu hao gì.
Vô U Phái cách Long Hổ Sơn mấy ngàn dặm, Đỗ Cách dịch chuyển tức thời mấy chục lần cộng thêm cảm nhận phương hướng, cuối cùng chỉ mất thời gian một nén nhang để tới được bầu trời bên trên Vô U Phái. Vô U Phái cũng được trận pháp bao phủ giống như Long Hổ Sơn, nếu là ngày hôm qua thì Đỗ Cách còn không phá được trận pháp như vậy, nhưng hiện tại trận pháp đều của Vô U Phái chẳng khác gì tờ giấy ở trong mắt hắn.
Đỗ Cách tùy ý tìm một sơ hở của trận pháp rồi xông vào Vô U Sơn.
Không nói hai lời đã nâng Huyền Quy Châu lên, giết sạch từ trên xuống dưới Vô U Sơn, thậm chí không để lại một sinh hồn nào cho bọn họ.
Môn phái vì lợi ích riêng của bản thân mà dùng sinh mệnh hài đồng để tế luyện pháp bảo thì không cần tồn tại trên đời này.
Vô U Phái có ba lão tổ Hợp Đảo Kỳ, nhưng bọn họ cũng chỉ giãy giụa được thêm vài lần, sau đó cúng tuyệt vọng cất bước theo gót chân của mọi người, cuối cùng liều mạng tự bạo nguyên thần cũng không thể gây chút xíu tổn thương nào cho Đỗ Cách.
Gốc gác của Long Hổ Sơn mỏng, nhưng so Long Hổ Sơn với Vô U Phái thì còn chẳng cần bàn đến nội tình, chỉ riêng của cải cũng đã khiến Đỗ Cách chẳng muốn vơ vét rồi.
Giết người xong, Đỗ Cách cũng không quay lại mà đi thẳng tới Phiền Thành.
Lúc này, mới được hai ngày kể từ khi hắn giết Đoan Vương, trong thời gian này đã xảy ra quá nhiều chuyện, hắn muốn xem thử xem mình đã bại lộ bao nhiêu, nếu như chưa bại lộ thì có thể làm một vài biện pháp để khắc phục.
Nhưng còn chưa tới gần Phiền Thành thì Đỗ Cách đã biết hắn không cần đi nữa.
Cảm nhận phạm vi hơn một trăm kilomet đủ để hắn dù ở xa mà vẫn biết được tất cả.
Đám Ngưu Tam Bảo tiếp xúc trước nhất với hắn ở Phiền Thanh đã bị dẫn tới huyện nha để giam giữ, bên ngoài huyện nha đầy Âm thần và Luyện Khí Sĩ.