Chương 1285: Phản Loạn
Chương 1285: Phản LoạnChương 1285: Phản Loạn
Bằng không, trạng thái này cứ tiếp diễn thì hắn có thể biến mình thành Phật sống mất.
Chẳng qua, hiện tại Đỗ Cách cũng không còn xoắn xuýt về kỹ năng thứ hai của hung tàn nữa, hắn định cứ thuận theo tự nhiên, thật ra tình huống bây giờ rất có lợi cho hắn.
Cứ cố chấp cà hùng tàn thì rất có thể sẽ đẩy cục diện ổn định này của hắn trở lại trạng thái bị động.
Điều khiến Đỗ Cách cảm thấy hơi buồn bực là vẫn chưa đạt được kỹ năng thứ hai của khuyên bảo. Theo lý thuyết, hắn đã khuyên tu sĩ cả một môn phái trở thành phản loạn, động tĩnh lớn như vậy thì nên đạt được kỹ năng thứ hai rồi mới phải!
Không hiểu nổi!
Nếu đã không nghĩ ra, Đỗ Cách cũng chẳng buồn nghĩ nữa. Dựa vào bản đồ địa lý mà Hứa Thiên Sư để lại, hắn đã đến thăm tất cả đạo trường của thần tiên ở trời năm biển bắc xung quanh Long Hổ Sơn, còn chạy đi quan sát phía bên ngoài sào huyệt của Nam Nhạc đại đế...
Nam Nhạc nằm trong lãnh thổ của Đại Sở Quốc, được gọi là Huyền Sơn, cao hơn hai ngàn mét, hương hỏa dồi dào, có một cung điện được xây dựng cho Nam Nhạc đại đế, bên trong điện thờ cúng Nam Nhạc đại đế, tín đồ đến đây dâng hương nườm nượp không dứt.
Trong màn sương mù ở ngay phía trên Huyền Sơn, tại nơi mà các tín đồ không nhìn thấy, Nhật Du Thần và Dạ Du Thần ra ra vào vào không ngừng, hiển nhiên nơi đó mới là vị trí đạo trường chân chính của Nam Nhạc đại đế.
Đỗ Cách không nhìn thấu được các trận pháp ở bên ngoài đạo trường của Nam Nhạc đại đế, nên không dám tùy tiện xông vào, chỉ ở xa xa đạo một vòng quanh Huyền Sơn rồi rời khỏi.
Hai Nhật Du Thần trở về được hai ngày rồi, vậy mà Nam Nhạc đại đế không có chút động tĩnh nào, hiển nhiên không định lo chuyện của Long Hổ Sơn.
Nam Nhạc đại đế đã mặc kệ, vậy chỉ có thể để Thiên Sư Phủ tự mình đến lo liệu. ....
Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Đỗ Cách.
Đầu ngày thứ ba, khi Đỗ Cách đang biểu diễn đạo vận với đám đệ tử của Long Hổ Sơn, đột nhiên có một tia sáng màu trắng hiện lên.
Bên trong Thiên Sư Điện chợt có thêm hai người mặc áo bào xanh xuất hiện.
Sau khi hai người xuất hiện, tất cả mọi người đều sửng sốt tại chỗ, bao gồm cả hai người vừa xuất hiện kia.
"Đạo vận?”
Một người trong số họ nhìn chằm chằm vào Đỗ Cách rồi bật thốt.
"§ư tổ?"
Hứa Kim Khuê nhận ra người đến nên lập tức đứng phắt dậy, sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, vô thức nắm chặt Thiên Cương Kiếm.
"Ngươi là ai?"
Người được Hứa Kim Khuê gọi là sư tổ chưa từng rời ánh mắt khỏi người Đỗ Cách, còn hỏi với vẻ mặt thận trọng.
Hắn hạ phàm để điều tra chuyện yêu tà, hoàn toàn không ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trên dưới Long Hổ Sơn đều đang quan sát một hài đồng với thân thể tràn ngập đạo vận quấn quan, để cảm ngộ đạo vận.
Hắn cũng chỉ nhìn thân thể tràn ngập đạo vận kia một lần mà cũng có cảm ngộ, nếu kẻ tràn đầy đạo vận quấn thân kia là yêu ta, vậy hắn ước gì trên Long Hổ Sơn có thêm vài yêu tà như vậy! "Ta là lão tổ vừa mới được Long Hổ Sơn thừa nhận."
Đỗ Cách trừng mắt nhìn hắn, nói:
"Tiểu bối, nếu đã nhìn thấy đạo vận trên người lão tổ rồi, còn không mau qua đây cúi chào lão tổ ư?"
"Lão tổ?"
Ấn đường của sư tổ Hứa Kim Khuê nảy lên một cái, nhìn về phía Hứa Kim Khuê rồi hỏi:
"Hứa Kim Khuê, chuyện gì đã xảy ra?"
Hứa Kim Khuê giật mình, quay đầu nhìn về phía Đỗ Cách rồi hỏi:
"Lão tổ, nói ra được không?"
"Nói cái gì mà nói, ngươi không muốn khai tông lập môn à, mở đại trận hộ sơn, trị bọn họ đi."
Đỗ Cách quát một tiếng, Hắc Ám thần lực che trời ngợp đất xoáy về phía hai vị thần tiên mờ ảo kia, đồng thời hắn cũng dâng Huyền Quy Châu lên, ép về phía hai bọn họ.
Hắn lãng phí ba ngày ở Long Hổ Sơn không phải là vì chờ hai người này sao?
Liên mỉnh được xây dựng dựa trên mỗi trói buộc về lợi ích và sự dao động thì có thể đổ nát bất cứ lúc nào, hiện nay Đỗ Cách vẫn chưa thật sự kìm hãm thủ đoạn của bọn họ.
Khi gặp phải kẻ mạnh hơn, đám Hứa Kim Khuê có thể phản bội bất cứ lúc nào, thế thì những việc mà hắn làm trong suốt mấy ngày quá đều thành công cốc.
Chỉ khi khiến đám Hứa Kim Khuê gây ra tai họa chân chính, nhờ vào kéo toàn bộ Long Hổ §ơn xuống nước thì khi ấy bọn họ mới một lòng với mình.
Đến lúc đó lại giúp bọn họ cải thiện tư chất, chuyển hóa tất cả mọi người thành thần sứ, lúc này Đỗ Cách mới coi như nắm giữ một nhóm thuộc hạ chân thính thuộc về mình.
Chỉ còn mười hai ngày nữa là đến cuối tháng, không thể đợi thêm nữa.
Vả lại, vừa khéo mượn hai người nay để thử trình độ và phẩm chất của thần tiền một lần xem sao... ...
Ầm!
Hắc Ám thần lực vừa mới bảo phủ lên hai tiên nhân hạ phàm thì đã bị bọn họ đẩy ra ngoài một cách dễ dàng.
Sư tổ của Hứa Kim Khuê nhìn Đỗ Cách đầy tức giận, loáng một cái mà trong lòng bàn tay đã có thêm một thanh trường kiếm, nói:
"Khí tức âm tà như vậy, quả nhiên là một đạo tà ma, hôm nay lão phu không tiêu diệt ngươi không được..."
"Tiểu bối, ta có một thân đạo vận, ngươi cam lòng giết ta sao?"