Chương 1295: Đại Trận Hộ Sơn
Chương 1295: Đại Trận Hộ SơnChương 1295: Đại Trận Hộ Sơn
Tỷ lệ thời gian là 1:100 cũng là một sơ hở để có thể lợi dụng được.
Từ Nhật Du Thần về chỗ Nam Nhạc đại đế báo cáo tin tức rồi Hứa Cảnh Huy hạ phàm xuống Long Hổ Sơn cũng chỉ mất hai ngày, phản ứng như thế cũng coi như là nhanh, nếu như cũng tương tự thế mà điều động đại quân, chỉnh phạt trần gian thì ít nhất cũng phải chậm trễ từ mười ngày đến mấy tháng.
Lúc này, cuối cùng Đỗ Cách cũng hiểu tại sao lại có Ngũ Nhạc đại đế toạ trấn nhân gian, tại sao Đông Hoa đế quân lại chuyên hạ phàm để xử những chuyện liên quan đến yêu tà.
Điều mà Thiên Đình lo lắng chắc là sợ phản ứng không kịp, để các chiến sĩ dị tỉnh huỷ mất nhân gian!...
Ngay cả Long Hổ Sơn cũng có đại trận hộ sơn do Hứa Thiên Sư để lại, Nam Nhạc đại đế thường trú ở nhân gian, đạo tràng phòng ngự chắc chắn sẽ chỉ mạnh hơn Long Hổ Sơn chứ không yếu hơn Long Hổ Sơn.
Theo lý thì Đỗ Cách nên từ từ mưu tính, trước tiên là ở nhân gian cà ra kỹ năng, làm loạn thế gian, dẫn dụ Nam Nhạc đại đế ra là ổn thoả nhất.
Nhưng lúc này, chỉ còn chín ngày nữa là đến cuối tháng để công bố bảng xếp hạng, Đỗ Cách đã không còn thời gian nữa.
Hơn nữa, hắn cũng lo lắng một khi làm loạn thế gian, chưa chắc đã dẫn dụ được Nam Nhạc đại đế ra mặt, đến lúc đó càng không có cách nào kết thúc.
Trong chiến trường dị tỉnh trước đó, Đỗ Cách đã chiến thắng trong hỗn loạn là bởi vì hắn có đủ khả năng kiểm soát và tự vệ, nhưng ở thế giới này, đánh tan từng cái một thì thích hợp hơn...
Nam Nhạc Huyền Sơn.
Đỗ Cách và Hứa Cảnh Huy đứng bên ngoài đạo tràng của Nam Nhạc đại đế, chờ đợi lệnh triệu tập của Nam Nhạc đại đế.
"Lão tổ, chúng ta làm như vậy không phải quá mạo hiểm sao?"
Hứa Cảnh Huy liếm liếm môi, truyền âm cho Đỗ Cách:
"Lỡ như không thuyết phục được Nam Nhạc đại đế, chúng ta..."
"Ta không hoảng sợ mà ngươi vội cái gì?"
Đỗ Cách liếc hắn ta một cái rồi trả lời:
"Cứ hành động theo kế hoạch là được, hạt giống sẽ nở rộ khắp năm châu, bên phía chúng ta không được để bị bỏ lại phía sau, nếu không, lỡ như chúng ta làm lỡ việc lớn của chúa thượng thì không ai có thể gánh nổi trách nhiệm này đâu, đã muốn cầu phú quý thì làm sao chúng ta có thể không mạo hiểm một chút?"
Hứa Cảnh Huy nuốt nước bọt, đành im lặng.
"Đương nhiên, ngươi tới đây là để cầu phú quý chứ không phải đi tìm cái chết."
Đỗ Cách nhìn về phía sau lưng hai người, khẽ cau mày:
"Càng thả lỏng thì càng không chết được. Nam Nhạc đại đế đã hoạt động trên nhân gian nhiều năm, với bộ dạng hiện tại của các ngươi thì vừa nhìn đã biết trong lòng có ý nghĩ xấu rồi."
"Lão tổ, ta không nhịn được!"
Hứa Cảnh Huy nói với vẻ mặt u ám. "Ở Long Hổ Sơn không phải đã tập luyện rất tốt sao?"
Đỗ Cách trừng mắt liếc hắn ta một cái rồi nói:
"Đến lôi kiếp ngươi cũng vượt qua rồi, cũng đã trải qua sự khuất nhục của Long Hổ Sơn, trên đời này còn có cái gì đau khổ hơn hai thứ này chứ? Nếu ngươi không kiềm chế được nỗi sợ hãi của mình thì hãy nghĩ đến nỗi đau đớn và sự khuất nhục lúc bị vạn kiếm xuyên thân đi. Ngươi đã bị giẫãm vào thung lũng sâu thẳm rồi, nếu không tìm cơ hội xoay người thì còn chần chờ cái gì nữa, chẳng lẽ cứ thế sống cả đời giống như bùn nhão ư?"
Nói tới cũng kỳ lạ.
Đỗ Cách vừa nói như thế, sự căng thằng trong lòng Hứa Cảnh Huy thật sự biến mất trong nháy mắt.
Chưa đầy một lát, sương mù bên ngoài sườn núi đã tản đi, hai vị Nhật Du Thần đi tới trước mặt Hứa Cảnh Huy, liếc mắt nhìn Đỗ Cách quấn áo choàng đen, giữ vẻ cung kính nói:
"Hai vị thượng tiên, đại đế cho mời."
"Làm phiền thần sứ dẫn đường."
Hứa Cảnh Huy mỉm cười, đưa tay ra hiệu.
Nhật Du Thần xoay người và dẫn ba người tiến thằng vào đạo tràng của Nam Nhạc đại đế.
Đạo tràng của Nam Nhạc đại đế cũng giống như Long Hổ Sơn, cũng có phong cảnh hoa lệ, vài ngọn núi lơ lửng giữa không trung và được che phủ bởi mây mù.
Nhưng điểm khác biệt với Long Hổ Sơn chính là linh khí ở đây cực kỳ dồi dào, ít nhất phải gấp ba lần Long Hổ Sơn.
Hơn nữa, ngoài các đệ tử tu hành trên mỗi ngọn núi còn có các Âm thần âm binh đang hộ vệ như Nhật Du Thần, Dạ Du Thần.
Cung điện của Nam Nhạc đại đế nằm trên ngọn núi cao nhất, âm binh hộ vệ ở hai bên, tỉnh kỳ phấp phới, trước chính điện có một cây cột cờ được dựng thẳng tắp, còn có viết hai chữ to là Nam Nhạc.
Nhật Du Thần dẫn Hứa Cảnh Huy đến trước đại điện thì được một thanh niên nho nhã lễ độ tiếp đó, cả người thanh niên này đội mũ trắng và mặc giáp trắng, khắp toàn thân toát lên vẻ xuất trần, tu vi của hắn ta cũng là Chân Tiên giống như Hứa Cảnh Huy.
ỏ ngoài đại điện của Nam Nhạc đại đế, có ít nhất mười Chân Tiên giống như thanh niên này.