Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1277 - Chương 1308: Sửng Sốt

Chương 1308: Sửng Sốt Chương 1308: Sửng SốtChương 1308: Sửng Sốt

"Tất cả mọi người trên dưới Long Hổ Sơn đã có một khoảng thời gian cảm ngộ đạo vận trên người ta, đợi bọn họ trưởng thành sẽ là thế hệ ưu tú nhất."

Đỗ Cách nhìn Thanh Loan nói:

"Nếu sư phụ muốn trở thành Kim Tiên và có chỗ đứng vững chắc trong Thiên Đình, hắn nhất định phải có thêm nhiều đồng minh của riêng mình, cho nên sư phụ đã đồng ý điều kiện của bọn họ."

Hết đợt tin tức này đến đợt tin tức khác khiến Thanh Loan hơi sững sờ, đầu óc vốn đã yên bình mấy ngàn năm đã có chút không kịp phản ứng, mờ mịt khẽ gật đầu:

"Nếu là một đám tu sĩ tìm hiểu đạo vận thì đích thật chúng ta nên đi một chuyến."

"§ư huynh, ngươi cũng đừng chán nản."

Đỗ Cách thấy Thanh Loan thất thần, khẽ mỉm cười, nói:

"Ta cũng có thể âm thầm cho ngươi cảm ngộ đạo vận, ngươi đừng nói với sư phụ, đến lúc đó chúng ta sẽ cho hắn một niềm vui bất ngờ. Nếu đã muốn trợ giúp sư phụ, làm sao người ngoài có thể đáng tin cậy hơn người một nhà chứ?"

Thanh Loan sửng sốt, hắn nhìn Đỗ Cách, nhịp tim đột nhiên đập nhanh hơn, lúc này, hắn dường như nhìn thấy cơ hội của chính mình.

Lại một người lên thuyền của ta rồi!

Trong thời đại mọi người đều theo đuổi sự tiến bộ, đạo vận là đòn sát thủ tốt nhất của Đỗ Cách, đánh là chuẩn, không một ai kháng cự được với sự mê hoặc to lớn này.

Đỗ Cách cũng không thu hồi đạo vận, cười nói:

"Sư huynh, để ta cưỡi mây bay đi! Đạo vận của ta vẫn có thể chống đỡ được một lúc nữa, ngươi nên tranh thủ thời gian mà cảm ngộ. Suy cho cùng thì ta cũng đang thí luyện, không thể ích kỉ vì bản ta được."

"Tiểu sư đệ..."

Thanh Loan thấy Đỗ Cách hiểu chuyện như thế thì bày ra vẻ mặt giãy giụa.

"Sư huynh."

Đỗ Cách lấy Thiên Cương Châu ra, cười nói:

"Dù gì thì nơi này cũng là địa bàn của sư phụ, lại có pháp bảo mà các vị sư huynh cho ta, có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì được?

Nếu như một Hợp Đạo Cảnh ra ngoài thí luyện mà có thể bỏ mạng dễ dàng, vậy thì tam giới đã rối loạn từ lâu rồi.

Vả lại, cái gì cũng cần sư huynh bảo vệ thì có khác gì em bé chớ? Đến cùng là ta đang thí luyện hay là sư huynh thí luyện?"

Hắn ngừng một lát, nghiêm túc nói:

"§ư huynh, tương lai ta phải trợ giúp sư phụ đăng đỉnh Kim Tiên, không thể để bản thân quá tụt lùi. Chuyện mà ta nên làm, mong sư huynh hãy buông tay để ta làm."

Đỗ Cách nhìn Thanh Loan, nói:

"Sư huynh, ngươi chỉ cần yên tâm tu hành. Tu vi của sư huynh mà tăng lên thì sẽ là sự trợ giúp to lớn hơn đối với Nam Nhạc nhất mạch." "Nói không sai, ta nông cạn rồi. Thôi được, ta quan sát đạo vận, sư đệ ngươi hãy chủ trì mọi chuyện, không phải sợ gặp rắc rối, tất cả mọi chuyện sẽ do ta gánh vác."

Trước giờ Đỗ Cách chỉ sử dụng một cách để thuyết phục người khác, cho nên tâm trạng của Thanh Loan đã được buông lỏng chỉ trong nháy mắt. Hắn truyền thụ thuật cưỡi mây cho Đỗ Cách, sau đó dồn hết sự chú ý vào việc quan sát đạo vận.

Đỗ Cách cưỡi mây bay thẳng đến Long Hổ Sơn, mây do hơi nước tạo thành, hắn sử dụng Hải Thần thần lực để khống chế mây, quá đơn giản chứ còn gì nữa. ....

Long Hổ Sơn đã biến thành địa bàn của Đỗ Cách.

Khi hắn cưỡi mây đáp xuống Thiên Sư Phong, đệ tử của Hứa Kim Khuê vừa thấy hắn thì lập tức kích động tiến lên đón:

"Lão tổ, ngài trở về rồi!"

Lão tổ?

Đỗ Cách đã thu hồi đạo vận vào trong thân thể từ lúc còn đang trên đường, chẳng qua tâm trí của Thanh Loan vẫn luôn xoay quanh đạo vận huyền ảo, luôn cảm thấy như sắp bắt được lại như sắp vụt mất thứ gì đó, cả người đều trong trạng thái không ổn.

Tiếng lão tổ' truyền đến từ đối diện lập tức lôi hắn ra khỏi loại trạng thái huyền diệu này, điều này khiến hắn vô cùng phiền muộn, nhíu chặt mày lại.

Đỗ Cách đã thấy rất nhiều vẻ mặt của Thanh Loan, dáng vẻ cảm ngộ đạo vận bị cắt đứt chính là như thế này.

Hắn quay đầu nhìn về phía Thanh Loan, cười giải thích:

"Sư huynh, bởi vì trên người ta có đạo vận nên bọn họ đã nâng thân phận của ta lên, cho nên mới gọi ta là lão tổ. Vai vế của ta ở Huyền Sơn cũng rất cao, đệ tử phía dưới thấy ta cũng phải gọi một tiếng lão tổ."

Một câu nói đã loại bỏ sự nghỉ ngờ của Thanh Loan.

Đúng rồi.

Đỗ Cách là đệ tử của đại đế, cho dù tuổi còn nhỏ nhưng người khác gọi một tiếng lão tổ cũng phải.

"Cửu Hưng, đây là Thanh Loan lão tổ, đệ tử của Nam Nhạc đại đế. Ngươi đi kiến tạo một gian mật thất bế quan giúp Thanh Loan lão tổ đi, lão tổ muốn bế quan ở Long Hổ Sơn."

Đỗ Cách nhìn đệ tử đứng phía trước, dặn dò.

"Tiểu sư đệ, ta bế quan ở Long Hổ Sơn sao?"

Thanh Loan nghỉ hoặc hỏi lại.

Đỗ Cách nhìn về phía Thanh Loan, cười nói:

"Sư huynh, ta thấy ngươi đã có cảm ngộ lúc trên đường đi, nên càng bế quan sớm thì hiệu quả càng tốt. Bởi vì làm lỡ dở chuyện tu hành của sư huynh chính là sai lầm của sư đệ. Long Hổ Sơn là đồng minh của chúng ta, sư huynh cứ yên tâm bế quan ở đây, không ai dám quấy rầy đâu."
Bình Luận (0)
Comment