Chương 1324: Hình Phạt Tàn Khốc
Chương 1324: Hình Phạt Tàn KhốcChương 1324: Hình Phạt Tàn Khốc
Đương nhiên còn có vật phẩm diễn sinh cũng đại diện cho một kỹ năng, Đỗ Cách cũng có dự định cà ra một cái.
Các vật phẩm diễn sinh trong sự định của hắn là Nhân Hoàng ấn, một cái khác là Nhân Hoàng kiếm.
Nhân Hoàng ấn đại diện cho pháp chỉ, Nhân Hoàng kiếm thì đại diện cho giết chóc.
Ở kinh thành Tân Nguyệt Quốc, hình tượng Nhân Hoàng chính là một tay cầm ấn, một tay cầm kiếm, đại diện cho quyền lực và võ dũng không gì sánh kịp của Nhân Hoàng.
Chẳng qua, để trở thành vật phẩm diễn sinh thì cần phải sử dụng thật nhiều, hơn nữa còn phải có được danh vọng đồi dào ở thế giới này, Đỗ Cách cũng không hi vọng có thể đạt được vật phẩm diễn sinh ngay lập tức.
Trong lúc lão hoàng đế của Tân Nguyệt Quốc chấp chính, tham ô hủ bại ở khắp nơi. Đỗ Cách vung đao chém xuống, đầu người lăn ào ào xuống đất, giết đến mức quan viên hung ác các nơi sợ mất mật...
Nhưng Đỗ Cách giết liên tục hai ngày mà cũng không thể cà ra được kỹ năng thứ hai, ngược lại lãi được danh tiếng thanh minh, người người ca tụng.
Dù sao, mặc dù sứ giả Nhân Hoàng sử dụng hình phạt tàn khốc, nhưng có Thành hoàng Âm thần làm chứng, gần như không có chuyện oan giả án sai.
Những viên quan và kẻ ác bị Đỗ Cách áp dụng cực hình đều là hạng người tội ác tày trời.
Vì thế, ngay cả khi tim run chân mềm lúc quan sát hành hình, dân chúng cũng vẫn phải hô một câu Nhân Hoàng anh minh.
Chỉ trong bốn ngày, độ nổi tiếng của Đỗ Cách đã đạt đến đỉnh cao ở Tân Nguyệt Quốc.
Thứ cần để cà từ khóa chính là độ phổ biến.
Có các tu sĩ giúp đỡ, sau khi cà hai từ khóa hung tàn và khuyên bảo thì tố chất thân thể của Đỗ Cách lại tăng một bậc.
Tốc độ hấp thụ tiên đan nhanh hơn ít nhất năm lần, một viên tiên đan vào bụng đã chuyển hóa thành linh lực của hắn chỉ trong tích tắc, hơn nữa còn không cần đả tọa vận công.
Mấy ngày nay, Đỗ Cách cơ bản coi tiên đan như kẹo mà ăn.
Dù sao, hắn cũng biết mình gây ra chuyện lớn nhường nào, cho dù hiện tại tất cả tu sĩ và Âm thần ở Tân Nguyệt Quốc đều đã bị hắn khống chế.
Nhưng giữa các quốc gia chưa bao giờ có bí mật, phong tỏa cũng không thể ngăn cản được nên Đỗ Cách cũng không muốn phong tỏa. Chẳng tới mấy ngày, chuyện về truyền thừa Nhân Hoàng sẽ được truyền tới những quốc gia khác, khi đó tất cả phiền phức sẽ kéo đến thôi.
Vì thế, hắn sẽ cố gắng gia tăng thực lực nhiều nhất có thể.
Từ sau khi cà từ khóa, phạm vi cảm nhận của Đỗ Cách cũng tăng mạnh, đủ trong khoảng cách mấy nghìn dặm.
Thuộc tính của Thái Dương thần lực đủ để bảo đảm hắn có thể dịch chuyển tức thời không gián đoạn trong khoảng cách này.
Có phạm vi cảm nhận rộng lớn như vậy, ít nhất lúc chạy trốn cũng khá là thuận lợi.
Chỉ cần dịch chuyển tức thời vài lần, cảm nhận của Đỗ Cách đã có thể bao trùm toàn bộ Tân Nguyệt Quốc. Ngoài nơi có trận pháp đặc thù bao trùm, không một ai có thể thoát khỏi kiếp bị hắn nghe lén.
Đỗ Cách có quyền trừ khử tất cả các trận pháp cản trở cảm nhận, nhưng sau khi cân nhắc một lúc lâu thì hắn vẫn giữ lại các trận pháp. Phạm vi cảm nhận của thần tiên cũng rất rộng lớn, mặc dù việc loại bỏ các trận pháp tiện cho hắn nghe lén, nhưng cũng giống như để lộ Tân Nguyệt Quốc ở dưới mi mắt của kẻ địch, cái được không bù cái mất.
Sau khi Túc Vương đóng giữ ở biên cảnh nghe về sự việc ở kinh thành thì vốn định cử binh đi cứu hộ, nhưng còn chưa xuất binh thì Đỗ Cách đã nhận được tin tức.
Cùng ngày hôm đó, Túc Vương đã bị Đỗ Cách chém đầu.
Một thảm họa chiến tranh đã được trừ khử trong vô hình.
Nếu phớt lờ long khí trên người hoàng tộc, đế vương và vương tử nhân gian chẳng khác nào cừu đợi làm thịt đối với thần thông giả, không gây ra nổi tí sóng gió nào. ...
Khi chỉ còn hai ngày là tới buổi công bố xếp hạng vào cuối tháng.
Tân Nguyệt Quốc lại xảy xảy ra một sự kiện lớn, văn tâm thứ hai đã được thức tỉnh rồi, nói chính xác thì là văn tâm đầu tiên được thức tỉnh.
Người thức tỉnh văn tâm chính là một tú tài mười sáu tuổi ở Tân Nguyệt Quốc, tên là Trương Ứng, người này là tài tử nổi tiếng ở Nam Giang thành thuộc Tân Nguyệt Quốc.
Hắn đã làm một bài thơ, tên là 'Tụng Nhân Tộc'.
"Hào quang Nhân Hoàng rọi thiên hạ, đức hạnh đế vương truyền muôn phương. Xưa có tiên hiền dư chí khí..."
Bài thơ xâu chuỗi lại các sự tích của tiên hiền cổ xưa do Đỗ Cách truyền bá, viết thành một bài thơ ca tụng về cuộc chiến đấu dũng cảm của nhân tộc...
Diệu bút sinh hoa, đối đáp tỉnh tế, lại có ngụ ý sâu sắc, gần như không tìm ra được một lỗi nào.
(
) Khả năng viết lách xuất sắc.
Dựa theo lời của những người có mặt lúc đó, vào giây phút Trương Ứng hoàn thành bài thơ, tờ giấy ở trước mặt hắn đột nhiên bắn ra một vệt sáng vàng.
Dường như mọi người nhìn thấy bóng dáng của tiên hiền ở trong tia sáng vàng kia, có Văn Thiên Trường vẩy mực viết 'Đời người tự thuở ai không chết; cũng có Cộng Công dũng mãnh va vào Kình Thiên Trụ; có Hậu Nghệ giương cung dũng cảm bắn mặt trời...