Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1318 - Chương 1349: Chiến Sĩ Dị Tỉnh

Chương 1349: Chiến Sĩ Dị Tỉnh Chương 1349: Chiến Sĩ Dị TỉnhChương 1349: Chiến Sĩ Dị Tỉnh

Trong lúc cả đoàn người đang bối rối thì đột nhiên cảm thấy hoa mắt, sau đó Đông Hoa Đế Quân và Đỗ Cách xuất hiện.

Đạo vận quấn quanh cơ thể của Đỗ Cách còn Đông Hoa Đế Quân cung kính đứng phía sau lưng hắn, hoàn toàn không có chút uy nghiêm nào, nhìn hắn giống như một đệ tử đi cùng vậy.

Trung Nhạc Đại Đế kinh ngạc.

Trong lòng Tây Nhạc Đại Đế là cảm xúc lẫn lộn, mặt mũi của Lâm Khiếu Thiên thì vô cùng vui mừng, hắn dùng sức siết chặt nắm đấm, hắn cược đúng rồi, quả nhiên Truyền thừa của Nhân Hoàng không dễ cắt đứt mà!

Ninh Tiên Bình và Phùng Hiên liếc nhìn nhau một cái, sau đó ảm đạm thở dài một tiếng rồi không nhìn Đông Hoa Đế Quân nữa mà nhìn về hướng Đỗ Cách rồi lần lượt nói:

"Chiến sĩ dị tỉnh Ninh Tiên Bình của Trung Thiên Tinh bái kiến Nhân Hoàng."

"Chiến sĩ dị tỉnh Phùng Hiên của Tử Anh Tinh bái kiến Nhân Hoàng."

Hai chiến sĩ dị tỉnh đã nhận định Đỗ Cách là Nhân Hoàng Thanh Thịnh từ lâu rồi.

Khi nhìn thấy Đông Hoa Đế Quân đứng cùng với hắn thì sao lại không biết chuyện gì xảy ra chứ, lúc này đương nhiên là phải chọn ôm đùi rồi.

Các chiến sĩ dị tỉnh khác không dám đánh cược nhưng lương tâm của Đỗ Cách có thể bị đánh cược.

Thời điểm Đỗ Cách đối mặt với Đông Hoa Đế Quân thì không để lộ thân phận nên bọn họ vui mừng diễn kịch theo Đỗ Cách, đây cơ bản là do chiến sĩ dị tỉnh dày công tu dưỡng.

"Từ khóa của các ngươi là gì?"

Đỗ Cách liếc nhìn bọn họ rồi hỏi.

"Bẩm Nhân Hoàng, từ khóa của ta là lôi kéo."

Ninh Tiên Bình nói.

Lôi kéo sao?

Trong đầu của Đỗ Cách lóe lên sự giải thích về lôi kéo: Lôi kéo theo hướng của mình; nuôi dưỡng; trợ giúp; cấu kết; liên lụy. Từ này ít nhất có năm loại hàm nghĩa, có ý nghĩa vật lý, có ý nghĩa kéo dài, chẳng trách tên này có tư cách tiến vào top mười, trở thành tù binh của Đông Hoa Đế Quân.

"Đã thức tỉnh được kỹ năng gì rồi?"

Đỗ Cách lại hỏi.

"Nói nhăng nói cuội."

Ninh Tiên Bình phá lệ trả lời trung thực:

"Vào lúc nói chuyện, ta có thể lôi kéo những người ban đầu không có liên quan vào, khiến cho họ phát sinh những chủ đề có liên quan."

Cái quái gì thế này?

Loại kỹ năng nhân quả à?

Đỗ Cách kinh ngạc hỏi:

"Bây giờ ngươi nói chuyện này ra với Đông Nhạc Đại Đế sẽ có tác dụng gì?"

"Ta cảm thấy chắc hẳn Đông Nhạc Đại Đế cũng có hứng thú với truyền thừa của Nhân Hoàng." Ninh Tiên Bình nhìn Đỗ Cách rồi ngượng ngùng cười.

"Có bội thư của Đông Hoa Đế Quân, đương nhiên hắn không thể nào tách khỏi mối quan hệ với truyền thừa của Nhân Hoàng."

Đỗ Cách vô thức tiếp lời hắn.

"Giống như Đông Nhạc Đại Đế cũng ủng hộ truyền thừa của Nhân Hoàng, Nhân Hoàng chiếm vị trí thứ tư dưới Ñgũ Nhạc."

Tây Nhạc Đại Đế mỉm cười nhìn Trung Nhạc Đại Đế rồi nói.

"Nếu hắn không chịu, ta sẽ dẫn đại quân Yêu tộc đi tiêu diệt hắn."

Lâm Khiếu Thiên nói.

"Hắn không dám đâu."

Đông Hoa Đế Quân nói.

Sau khi nói xong, mấy người họ đều ngân ngẩn cả người.

Ninh Tiên Bình ngượng ngùng cười rồi nói:

"Nhân Hoàng, đây chính là hiệu quả của nói nhăng nói cuội. Không biết điều kiện tiên quyết của hiệu quả kỹ năng thì chủ đề bất tri bất giác bị ta làm lệch hướng, sẽ không có ai phát giác ra, chỉ cần ta muốn thì ta có thể thay đổi phương hướng của chủ đề bất cứ lúc nào. Nhưng khi biết hiệu quả của kỹ năng rồi thì liền có cách đề phòng."

Loại kỹ năng dẫn dắt gián tiếp, ở một mức độ nào đó có thể thay đổi hướng đi của vài chuyện, có thể phá được Ẩn Thân Thuật, cũng có thể thông qua chủ đề để gia tăng sức ảnh hưởng của bản thân mình, tăng cường thuộc tính, chắc chắn có tác dụng ở thế giới tiên hiệp nhưng không nhiều, có thể xem là một kỹ năng vô dụng.

Đỗ Cách gật đầu rồi hỏi:

"Còn có gì nữa không?”

"Không."

Ninh Tiên Bình liếc nhìn Đông Hoa Đế Quân rồi nói:

"Sau này ta bị Đế Quân giam giữ bên cạnh nên cơ bản không có chỗ sử dụng kỹ năng."

"Có thể cố gắng phát triển theo phương diện vật lý hơn."

Đỗ Cách suy nghĩ chốc lát rồi nói:

"Không phải, về cơ bản thì từ khóa của ngươi không có tác dụng gì."

"Ta có thể ở lại sao?"

Ninh Tiên Bình vui mừng quá đỗi hỏi.

"Đương nhiên."

Đỗ Cách gật đầu:

"Các ngươi hiểu rõ cách làm của ta, thành tâm giúp ta, đương nhiên ta sẽ để các ngươi sống đến cuối cùng rồi, về phần tài nguyên thì phải xem vận khí của các ngươi."

"Đa tạ Đỗ... Nhân Hoàng bệ hạ."

Ninh Tiên Bình cuống quýt nói cảm tạ với Đỗ Cách.

"Còn ngươi, từ khóa của ngươi là gì?"

Đỗ Cách chuyển hướng sang hỏi Phùng Hiên. "Miễn cưỡng."

Phùng Hiên nói.

"Miễn cưỡng nào?"

Đỗ Cách hỏi.

"Chính là miễn cưỡng mà mọi người đều biết."

Phùng Hiên cười khổ rồi nói:

"Nhân Hoàng, ta vẫn chưa thức tỉnh kỹ năng."

"Không cần miễn cưỡng bản thân, còn sống là tốt rồi!"

Đỗ Cách nhìn hắn rồi suy nghĩ, cảm thấy mình vẫn không nên đả kích lòng tự tin của hắn rồi nói:

"Ngươi cũng có thể ở lại, ở Tân Nguyệt Quốc thức tỉnh chút Văn Tâm Võ Gan gì đó đi, chờ khi nào thực lực của ngươi mạnh rồi, nói không chừng còn có thể miễn cưỡng người khác. Không nên nản chí, trời sinh ta tài tất có ích, nói không chừng đến lúc nào đó ngươi sẽ tìm ra cách sử dụng từ khóa chính xác thôi."

"Đa tạ Nhân Hoàng."

Phùng Hiên lại cười khổ lần nữa sau đó nói đa tạ hắn, mặc kệ thế nào chỉ cần Đỗ Cách có thể giữ hắn lại thì coi như đã cứu hắn ra khỏi bể khổ rồi.

Ít ra ở thế gian hắn có thể thỏa thích lướt ra từ khóa, Hải Ngoại Tiên Sơn của Đông Hoa Đế Quân, cảnh giới thấp nhất của người ta cũng là Chân Tiên, ngoại trừ hắn miễn cưỡng bản thân thì còn dám miễn cưỡng ai?
Bình Luận (0)
Comment