Chương 1366: Miễn Cưỡng
Chương 1366: Miễn CưỡngChương 1366: Miễn Cưỡng
Ninh Tiên Bình ở một bên oán thầm, truyền thừa của Nhân Hoàng và văn tâm võ gan không phải không thể xây dựng trật tự, chưa bao giờ có một từ khóa hỗn loạn nào lại xây dựng trật tự!
"Làm sao để đối phó với hắn đây?"
Hiển Hữu Chân Quân hỏi.
Ninh Tây Bình im lặng một lúc rồi nói:
"Chân Quân, sau khi nghe hắn nói xong mọi người đều bị mê hoặc. Ta nghĩ tốt nhất là nên phong ấn thính giác, đừng nghe những gì hắn nói, vừa thấy mặt thì phải hạ sát thủ đối với hắn. Chỉ cần giết được hắn, bất luận hắn là Thiên Ma hay là Thiên Đạo, mọi chuyện đều sẽ rõ ràng."
Phùng Hiên lén lút liếc nhìn Ninh Tiên Bình, trong lòng âm thầm khen ngợi Đỗ Cách là người dám tính toán, quá bản lĩnh.
Ninh Tiên Bình cũng tỏ vẻ bất lực, Đỗ Cách quá quỷ dị, nhưng đối phương lại là Đại La Kim Tiên, nếu không phản bội Đỗ Cách, e là lúc đó hắn sẽ chết mất.
Hiện giờ hắn chỉ có thể hy vọng Hiển Hữu Chân Quân thật sự có thể đánh chết Đỗ Cách, mặc dù hy vọng này rất mong manh.
"Phùng Hiên, ngươi có ý kiến khác sao?"
Hiển Hữu Chân Quân tâm tư tỉ mỉ, chú ý đến động tác nhỏ của hai người, bèn hỏi, hắn là tay chân số một dưới trướng Tiên Đế, nhưng cũng không phải là một người liều lĩnh.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Đỗ Cách đã làm ra động tĩnh lớn đến mức ngay cả Đông Hoa Đế Quân cũng bị kéo vào.
Hắn cũng không muốn giẫm lên vết xe đổ.
"Hồi bẩm Chân Quân, ta thấy Ninh Tiên Bình nói đúng đấy."
Phùng Hiên vội vàng nói:
"Ninh Tiên Bình đã thức tỉnh kỹ năng ngươi kéo ta kéo, ta thấy Chân Quân nên dẫn theo hắn, cưỡng ép để Đỗ Cách giằng co với ngào, để hắn muốn chạy trốn cũng chạy không thoát..."
Ninh Tiên Bình sững sờ một lát, trừng mắt nhìn Phùng Hiên, vẻ mặt tức giận tựa như là sắp ăn thịt hắn.
"Đương nhiên, ta phải dẫn hắn đi."
Hiển Hữu Chân Quân liếc mắt nhìn hắn:
"Không chỉ có hắn, ngươi cũng phải đi."
Phùng Hiên nghẹn họng, cười khổ nói:
"Chân Quân, thực lực của ta yếu kém, nếu đi cũng chỉ làm cản trở, ngài đừng miễn cưỡng ta."
Một câu nói khiến Hiển Hữu Chân Quân hơi khựng lại:
"Cũng được, ngươi ở lại đi!"
Mẹ kiếp!
Miễn cưỡng? Ánh mắt Ninh Tiên Bình mở to, tên này cũng thức tỉnh kỹ năng rồi?
Từ đầu đến cuối, các đệ tử của Đông Hoa Đế Quân không nói lời nào, bọn họ chỉ lạnh lùng nhìn Hiển Hữu Chân Quân, bọn họ đã chính mắt nhìn thấy quá trình Đỗ Cách độ kiếp, cho nên đương nhiên biết Đỗ Cách còn lâu mới đơn giả là một yêu tà như thế?
Bọn họ cũng muốn xem thử, Hiển Hữu Chân Quân làm sao để hạ gục Đỗ Cách?
Đúng lúc này, các thiên tướng cấp dưới của Hiển Hữu Chân Quân vội vàng xông vào điện Kim Loan, vẻ mặt bọn họ hoảng loạn, cũng không quan tâm đến việc hành lễ mà nói ngay:
"Chân Quân, tai họa ập đến rồi. Trường Sinh Đế Quân đã tuyên bố lập giáo ở Nam Thiện Bộ Châu, quyết tâm đối địch với Tiên Đình..."
"Cái gì?"
Hiển Hữu Chân Quân đột nhiên đứng dậy.
Trên điện Kim Loan, trong nháy mắt yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, trên mặt mỗi người đều có biểu cảm khác nhau.
Ánh mắt Ninh Tiên Bình tối sầm lại, xong rồi!
"Nói chỉ tiết."
Hiển Hữu Chân Quân kìm nén sự hoảng loạn trong lòng, giả vờ bình tĩnh nói.
Trường Sinh Đế Quân khác với Đông Hoa Đế Quân, Đông Hoa Đế Quân đã trấn thủ Nam Thiện Bộ Châu nhiều năm, dưới trướng còn có bốn vị Đại La Kim Tiên, nếu Đông Hoa Đế Quân thật sự tạo phản.
Đó không phải là chuyện hắn có thể áp chết...
Thiên tướng kể lại tất cả những chuyện mà bọn họ đã tra ra.
Trong đầu Hiển Hữu Chân Quân kêu ong ong, đột nhiên sung to lên một vòng, thẩm họa đến rồi!
Tính chất của Trường Sinh Đế Quân và Đông Hoa Đế Quân hoàn toàn khác nhau, ngay cả Đông Hoa Đế Quân còn có thể bị một yêu tà mê hoặc, Trường Sinh Đế Quân lại công khai tuyên bố lập giáo, tự mình chọn cũng chọn không ra, chắc chắn Thiên Đình cũng không chứa nổi hắn.
Đệ tử Đông Hoa Đế Quân nhìn Nhân Hoàng ngồi trên ghế không biết làm thế nào với Hiển Hữu Chân Quân, rất nhiều người tỏ ra vẻ mặt giễu cợt.
Thật sự xem Đông Hoa Đế Quân là kẻ ngốc sao?
Không có cái gì đáng kể thì sao có thể tuỳ tiện bị kẻ khác mê hoặc?
Còn lên trời thỉnh tội sao?
Phi!
Làm sao ngươi có thể kết thúc chuyện này?
"Về Thiên Đình."
Cũng là do Hiển Hữu Chân Nhân quả quyết, ngay lúc ấy đã đưa ra quyết định.
Linh Hữu Chân Quân sững sờ.
"Bọn họ đâu?"
"Cùng đưa theo đi."
Hiển Hữu Chân Quân lạnh lùng nói:
"Yêu tà càn rỡ, ta sẽ tự chờ lệnh của Tiên Đế đem binh đi trấn áp yêu tà và hai tên phản nghịch Đông Hoa và Trường Sinh."
Lời vừa nói ra đã khiến điện Kim Loan xôn xao một phen.
"Chân Quân, chúng ta bị yêu tà lừa, kính xin Chân Quân tha cho một mạng."
Trung Nhạc Đại Đế nói.
"Ta chỉ phụng mệnh tra án, những lời này ngươi tự giữ lại mà giải thích với Tiên Đế đi!"
Hiển Hữu Chân Quân hừ lạnh, hắn đảo mắt nhìn đám người sau đó lên tiếng dặn dò:
"Hứa Thiên Sư, Trương Thiên Sư, hai người các ngươi tạm thời ở lại thế gian quản lý các lộ Âm Thần, việc diệt trừ Nhân Hoàng gây ra rất nhiều ảnh hưởng, nhất định phải chặt đứt khí vận của Nhân Hoàng."
"Dạ."
Hai vị Thiên Sư là Trương Thanh và Hứa Văn An cùng đứng dậy lĩnh mệnh, trên khuôn mặt của hai người có nét vui mừng thoáng qua, trong lòng hưng phấn, Đông Hoa Đế Quân là kẻ phản nghịch nên nếu bọn họ có thể xử lý tốt chuyện ở Đông Cực Thần Châu, e rằng sẽ có thể chạm đến thực quyền rồi.