Chương 1427: Trương Đức Lộc
Chương 1427: Trương Đức LộcChương 1427: Trương Đức Lộc
Đỗ Cách nói đúng, nếu có cơ hội được làm người thì ai lại muốn làm chó!
"Đồ ngốc, tất cả đều là đồ ngốc."
Hiển Hữu Chân Quân nhìn chúng tướng Lôi Bộ không ngừng rời đi, hắn tức giận đến toàn thân run rẩy, ngay cả động tác cũng loạn bị Hắc Hùng Vương đánh hắn một cái vào phía bên hông, hắn đau đớn hét lên một tiếng.
Ngũ Lôi Sứ Quan Thiên Quân nhìn các thuộc hạ đang do dự bên cạnh, thở dài:
"Đi thôi, đi qua hết đi!"
Nói xong, hắn lách mình đến trước mặt Đỗ Cách, chào hắn một cái, đứng ở phía sau lưng hẳn.
Chúng tướng Lôi Bộ không còn gánh nặng nữa, lần lượt làm theo.
Trường Sinh Đế Quân cùng Bách Đát nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy bọn họ chiến đấu thật vô nghĩa.
Trường Sinh Đế Quân nhìn bóng lưng của Đỗ Cách, ánh mắt lóe lên, như có điều suy nghĩ.
"Ngươi tên là gì?"
Đỗ Cách nhìn một vị Thiên tướng hỏi.
"Trương Đức Lộc."
Vị Thiên tướng kia chần chừ một lát, rồi nói.
"Tiên Đình đã định sẽ thất bại, ngươi có tình nguyện chiến đấu vì chính mình một lần không?"
Đỗ Cách cười hỏi.
Trương Đức Lộc im lặng.
"Trương Đức Lộc, trước mặt hai đội quân, ta đã gọi tên ngươi, giờ đây tất cả mọi người đều biết đến ngươi."
Đỗ Cách lắc đầu, nói tiếp:
"Ngươi đã bao giờ nghĩ rằng, một ngày nào đó, không cần đến ta, tên tuổi của ngươi vẫn có thể vang dội thiên hạ, chứ không phải chỉ là một tiếng hô 'chúng thiên binh' của ta, đã gọi chung tất cả các ngươi."
Lời nói của Đỗ Cách như mũi tên sắc nhọn, xuyên thằng vào tim Trương Đức Lộc, đôi mắt hắn đỏ bừng, hai tay ôm quyền hành lễ với Đỗ Cách, lớn tiếng nói:
"Nhân Hoàng, Trương Đức Lộc tình nguyện đi theo ngài."
"Không phải đi theo ta, mà là sống cho chính mình, sống một cách có tôn nghiêm, có tư tưởng."
Đỗ Cách cười động viên, nói:
"Và vì một phần vạn, một phần triệu cơ hội được xuất hiện như một vị Thánh trước mặt mọi người."
"Hối các huynh đệ, ta phản rồi, ai tình nguyện đi theo ta không?"
Trương Đức Lộc hít một hơi thật sâu, giơ cánh tay lên cao và hô to.
"Ta tình nguyện."
Phó tướng của hắn bước lên một bước, đứng đằng sau lưng hắn.
"Nói ra tên của ngươi đi."
Đỗ Cách nhìn phó tướng nói. "Vương Xuân."
Phó tướng đỏ mặt nói.
"Còn ai tình nguyện nữa, ngay trong trận chiến này hãy nói to tên của ngươi, để cho tất cả mọi người biết rằng, các ngươi không phải là thiên binh giáp hay thiên binh ất không có tên không?"
Đỗ Cách gật đầu khẳng định với hắn, rồi nhìn quanh mọi người nói.
"Quách Trường Phong tình nguyện."
"Lưu Liên Sơn sẵn lòng."...
Trên các tầng mây, những cái tên liên tục vang lên, nối tiếp nhau thành một dãy âm thanh.
Đỗ Cách im lặng chờ đợi, không hề lên tiếng cắt ngang, hành động của hắn thể hiện sự tôn trọng dành cho tất cả mọi người.
"Sao lại thế này? Sao lại thế này? Yêu tà, yêu tà làm loạn thế gian..."
Trong âm thanh báo tên, Hiển Hữu Chân Quân vô cùng bối rối, hoàn toàn mất đi phương hướng, hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao tình hình trước đó rõ ràng đang tốt đẹp, nhưng lại thất bại chỉ trong một nháy mắt.
Hơn nữa, còn thất bại triệt để đến vậy, toàn bộ binh lính dưới trướng không một ai ở lại, đều đã đầu hàng kẻ địch.........
Đại thế đã mất.
Hiển Hữu Chân Quân gắt gao trừng mắt nhìn Đỗ Cách, dùng thực lực toàn thân để ép lui mấy vị Yêu Vương, lập tức muốn thi triển độn thuật để chạy trốn.
Nhưng Đỗ Cách và đám người Trường Sinh Đế Quân đã có đề phòng từ trước, hắn ta vừa ra tay thì một đạo hỏa quang và một đạo thiên hà đồng thời ngăn cản đường đi của hắn ta.
Bạch Đát Yêu Vương thậm chí còn ném tú cầu trong tay đập về phía hắn.
Cùng lúc đó, chúng tướng của Lôi Bộ và hơn hai mươi vạn thiên binh đồng thời tấn công hắn ta, mưa tên và lôi đình ngập trời bao trùm tất cả các hướng mà Hiển Hữu Chân Quân có thể chạy trốn.
Thiên Đình thế mạnh, tất cả mọi người có mặt ở đây đều phản bội Thiên Đình, ai dám để hắn trở về báo tin chứ?
Có thể kéo dài ngày nào hay ngày đấy.
Đối mặt với công kích như vũ bão, con ngươi của Hiển Hữu Chân Quân đột ngột co rụt lại, hắn ta cuống quít tế lên Linh Châu hộ thân.
Linh Châu tỏa ra hào quang rồi bao bọc hắn ta ở giữa.
Nhưng những người tấn công hắn ta không chỉ có thiên binh mà còn có Trường Sinh Đế Quân và Bạch Đát có cùng cấp bậc với hắn ta.
Ly Địa Diễm Quang Kỳ và tú cầu còn là Linh Bảo Tiên Thiên, chỉ cần một kích là Linh Châu của hắn ta đã bị đánh nát bấy.
Mưa tên lôi đình đều rơi vào trên người hắn ta.
Hiển Hữu Chân Quân không hổ là chiến thần trong Thiên Đình, trên người hắn ta chợt tỏa ra linh quang, pháp thân ba đầu sáu tay vung vẩy sáu món binh khí, cứ thế chống đỡ một kích lôi đình này, ngoại trừ áo giáp trên người bị đánh nát thì lông tóc không hề hãn gì.
Thấy mình không thể chạy thoát, Hiển Hữu Chân Quân dứt khoát không chạy trốn nữa.
Hắn ta thu lại pháp thân ba đầu sáu tay, hắn ta quay sang Đỗ Cách, thân thể khẽ động, thân thể cao tám thước đột nhiên phình to thành một người khổng lồ cao ngàn trượng. Đội trời đạp đất, trong mắt lóe lên kim quang.