Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1411 - Chương 1442: Đến Vì Hoàng Hôn Kiếp

Chương 1442: Đến Vì Hoàng Hôn Kiếp Chương 1442: Đến Vì Hoàng Hôn KiếpChương 1442: Đến Vì Hoàng Hôn Kiếp

"Nhân Hoàng."

Minh Đế gật đầu nhẹ với đám Phổ Hóa Thiên Tôn, chỉ ôm quyền trả lễ với Đỗ Cách.

Hắn mang đến cho Đỗ Cách cảm giác mờ mịt, trong khi cảm giác mà Đỗ Cách mang lại cho hắn lại là bất động như núi, toàn bộ thân thể liên quan chặt chẽ đến số mệnh nhân tộc, tựa như ra tay với hắn thì sẽ lập tức dẫn tới số mệnh toàn bộ nhân tộc phản phê.

Điều đáng sợ nhất chính là, Minh Đế còn nhìn thấy công đức dày đặc ở trên người Đỗ Cách. Một kẻ sắp khơi ra tai họa lớn cho tam giới mà trên thân thể lại gánh vác sức mạnh công đức, điều này khác gì đang nói mọi việc hắn làm đều là đúng, quả thực là chuyện cười lớn trong thiên hạ.

Mục đích Minh Đế đến tìm Đỗ Cách vốn là để hưng binh vấn tội, nhưng hiện tại không thể không đè nén lửa giận trong lòng.

"Nhân Hoàng, nhân cơ hội nói chuyện luôn nhỉ."

Minh Đế nói.

"Minh Đế đến vì Hoàng Hôn Kiếp?"

Đỗ Cách cũng không nhúc nhích, còn cười hỏi ngược lại.

Lời vừa dứt, mọi người đều thay đổi sắc mặt.

"Không sai, ta thật sự đến vì Hoàng Hôn Kiếp."

Trong đôi mắt của Minh Đế lóe lên tia giận dữ:

"Ta và Nhân Hoàng không thù không oán, cớ gì Nhân Hoàng lại hại ta?"

"Không phá thì không xây được."

Đỗ Cách nhìn Minh Đế bằng ánh mắt sáng quắc, cười nói:

"Nếu như trên người không có nguy cơ, làm sao Minh Đế chịu ra khỏi Địa Phủ?"

Minh Đế sửng sốt.

"Minh Đế, ở thế giới của ta có ba ngàn phương pháp thành Thánh, tính riêng đệ tử của ta đã có sáu người thành Thánh, Chuẩn Thánh nhiều vô số kể."

Đỗ Cách cười nói:

"Vì sao thế giới này chỉ có mình Đạo Tổ thành Thánh? Minh Đế có từng nghĩ tới nguyên do của việc này chưa?"

"Không có kiếp nạn?"

Minh Đế nói.

"Đúng vậy."

Đỗ Cách vỗ tay, nói:

"Nếu như không có Hoàng Hôn Kiếp, e rằng giờ phút này Minh Đế vẫn còn ở trong Địa Phù tọa sơn quan hổ đấu, làm ngư ông đắc lợi ngồi chờ thu hoạch nhỉ! Mất chí tiến thủ thì làm sao thành Thánh?"

"Hoàng Hôn Kiếp làm suy yếu thực lực của ta thì có thể thành Thánh hay sao?"

Minh Đế hỏi. "Nếu như không thành Thánh thì chính là tiêu vong, sao Minh Đế dám không tiến bộ?"

Đỗ Cách cười nói.

"Mặc dù thánh Thánh vẫn không thoát được Hoàng Hôn Kiếp như thường."

Minh Đế nói.

"Thế thì học theo ta, đột phá Thánh nhân, thân hợp thiên đạo."

Đỗ Cách nói.

"Thiên đạo chỉ có một."

Minh Đế đáp.

"Vì sao ngươi đó không thể là ngươi chứ?"

Đỗ Cách nở nụ cười, hắn nhìn thẳng Minh Đế:

"Đạo hữu, phải tỉnh ngộ thôi."

Minh Đế chấn động, quay lại nhìn Đỗ Cách, hùng hổ dọa người:

"Ngươi truyền đạo trên thế giới, ai có thể tranh thắng nổi ngươi chứ?"

"Không tranh nổi thì không tranh sao?"

Đỗ Cách ngừng cười:

"Ngoài thiên đạo còn có Giải Trí Phiếm Vũ Trụ, họ vượt ra khỏi tam giới, không nằm trong ngũ hành. Không làm được thiên đạo thì không còn con đường nào khác sao?

Minh Đế, ta nói có ba ngàn con đường thành Thánh thì thật sự chỉ có ba ngàn sao?

Trên đời vốn dĩ không có đường, ta đã trở thành thiên đạo mà vẫn muốn tìm tòi tiến thêm một bước. Đạo hữu, ngươi không muốn tự mình tạo nên một con đường riêng hay sao?

Minh Đế ngơ ngác sững sờ, tựa như ngộ ra.

"Đạo hữu, cảnh giới của ngươi đã được rồi, chỉ thiếu mỗi tâm cảnh và cơ duyên mà thôi."

Đỗ Cách nói:

"Bây giờ, khắp nơi đều có phương pháp thành Thánh, mà còn tận mấy trăm chiến sĩ dị tỉnh, với khả năng của đạo hữu, không phải không thể bồi dưỡng họ một bước thành Thánh."

"Ta thiếu tâm cảnh gì?"

Minh Đế hỏi.

"Hẳn là tâm cảnh tột đỉnh."

Đỗ Cách chỉ về phía Trường Sinh đế quân, nói:

"Vô Lượng Thọ Phật lập giáo chính là nhân vật số một đương thời. Ta lập ra Nhân Hoàng đạo cũng là người đệ nhất nhân gian. Yêu Đế thống lĩnh yêu tộc đối đầu với Tiên Đế cũng là người đệ nhất yêu tộc. Minh Đế cai quản Địa Phủ cũng có lòng làm người đứng đầu chứ?"

"Vòng tới vòng lui, ngươi vẫn muốn hợp tác với ta đối đầu Tiên Đế."

Minh Đế bỗng nở nụ cười:

"Lúc trước ngươi nói thiên - nhân ngang hàng cũng là vì ôm ấp tâm tư này nhỉ!"

"Minh Đế bằng lòng hợp lực với ta, cùng chống lại Tiên giới chứ?"

Đỗ Cách mỉm cười, nói: "Nếu như Tiên Đế ngã xuống, Hoàng Hôn Kiếp lập tức tiêu tan."

"Ngươi muốn giết Tiên Đế?"

Minh Đế hoàn toàn chấn động.

Đám Phổ Hóa Thiên Tôn càng nín thở, không dám tin mà nhìn về phía Đỗ Cách.

"Đạo hữu, Yêu Đế, Vương Mẫu hay ĐT ngã xuống thì cũng vậy thôi."

Trong mắt Đỗ Cách chứa ý cười, tựa như đang tự thuật một việc nhỏ không quá quan trọng.

"Nếu như Nhân Hoàng ngã xuống thì sao?"

Minh Đế cười khẩy, một cảm giác lạnh lẽo ẩn chứa khí tức tĩnh mịch đột nhiên xông ra từ trên người hắn, bao phủ tất cả mọi người ở trong Đại Hùng bảo điện.

"Ta mới chỉ tu hành được hơn hai tháng ở thế giới này, hơn nữa còn là một hóa thân, ngươi nói xem giết ta có thì có ích hay không?"

Trên người Đỗ Cách tuôn ra Hắc Ám thần lực, trung hòa áp lực mà Minh Đế gây ra cho hắn, cũng không phản đối:

"Giết ta thì ai làm người dẫn đường cho các ngươi?"

"Nhân Hoàng thật giỏi tính toán."

Minh Đế nhìn Hắc Ám thần lực ở trên người Đỗ Cách, hừ một tiếng rồi thu lại khí tức.

"Minh Đế, ngươi tỉnh thông linh hồn thuật, vậy có thể dạy ta hay không?"

Đỗ Cách mỉm cười, bỗng nhiên chuyển đề tài.
Bình Luận (0)
Comment