Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1417 - Chương 1448: Lợi Ích Ở Đâu

Chương 1448: Lợi Ích Ở Đâu Chương 1448: Lợi Ích Ở ĐâuChương 1448: Lợi Ích Ở Đâu

"Lợi ích? Lợi ích chỗ nào? Nói không được lý do thì có liều mạng đến chết lão phu cũng phải tiêu diệt tên giả danh lừa bịp nhà ngươi."

Yêu Đế vô thức có ác cảm đối với Đỗ Cách, giọng điệu cực kỳ gay gắt.

Không giống như những người khác, hắn không hề nhận được bất kỳ lợi ích gì từ Đỗ Cách.

Ngay cả Yêu tộc mà hắn quản lý cũng bị lợi dụng, một khi thua cuộc chiến này, hắn sẽ không còn gì nữa.

Ngoại trừ Minh Đế, sắc mặt của những người còn lại cũng khó coi.

Có một số việc thật ra không thể nghĩ đến, lúc chuyện phát triển theo chiều hướng tốt thì làm sao cũng không đáng kể, nhưng một khi bắt đầu chuyển hướng sẽ càng suy nghĩ càng cảm thấy không đúng.

Nhất là bây giờ thực lực của Đỗ Cách càng ngày càng cao, hắn dẫn dắt Nhân tộc càng ngày càng thịnh vượng.

Những người khác hoặc là trì trệ không tiến hoặc là chỉ đạt tiến triển chút ít một, thậm chí còn có thể bị liên luy...

Dường như tất cả chỗ tốt đều đã bị Đỗ Cách cướp hết.

Hai người đối lập.

Đương nhiên, trong lòng bọn họ có cảm giác khó chịu.

"Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, con đường ta đưa ra là đúng, chỉ là do các ngươi quá gấp thôi."

Đỗ Cách đảo mắt nhìn đám người rồi nói:

"Các ngươi mất bao nhiêu năm để đạt đến cảnh giới như hiện tại? Còn khi gặp được ta thì mất mấy ngày? Đừng cái gì cũng đều so sánh với ta, ta là hóa thân của Thiên Đạo, chỉ là ta đang đi lại một lượt con đường ban đầu một lần nữa thôi, các ngươi lấy cái gì để so sánh với ta chứ?"

Đám người rơi vào trầm mặc.

Đúng vậy!

Trước đây, tu hành một tí đã mất trăm vạn năm, con đường thành Thánh lại càng khó khăn và nguy hiểm hơn, từ khi nào bọn họ lại trở nên nóng lòng thế này chứ?

Là do Nhân tộc đang biến đổi từng ngày hay sao!

Cũng có thể là tốc độ tu hành của Đỗ Cách một ngày một bậc thang...

"Có ta ở đây, ít nhất ngươi cũng biết nên đi đường như thế nào, không đến mức để tiền đồ mơ màng giống như trước kia, biết đường đi như thế nào còn sợ không có một ngày đạt được mục tiêu sao?"

Đỗ Cách mỉm cười nói:

"Con đường thành Thánh tiền hàng theo chất lượng mới phù hợp với Thiên Đạo, bởi vì ta phải mưu tính pháp tắc từ khóa của Vũ Trụ Giải Trí mới miễn cưỡng đẩy nhanh tiến độ của thế giới, để các ngươi có cơ hội thành Thánh trong thời gian ngắn nhất. Có một câu nói là rút dây động rừng, miễn cưỡng thay đổi quy tắc của thế giới tất nhiên sẽ dẫn đến những hậu quả khó lường, chỉ có hạo kiếp mới có thể tổ chức lại trật tự một lần nữa, cho các ngươi gánh chịu nhân quả của việc thành Thánh Nhân. Đó chính là cái giá phải trả."

"Nhất tướng công thành vạn cốt khô, trong quá trình này, có người quật khởi cũng không tránh khỏi có người ngã xuống, làm sao có thể để các ngươi vô duyên vô cơ ngồi mát ăn bát vàng?"

Nhất tướng công thành vạn cốt khô: (Nghĩa đen) Mỗi một ông tướng khi thành công đều phải trả giá bằng cả vạn bộ xương binh lính chết khô. (Nghĩa bóng) Vinh quang của bậc vua chúa cũng đều phải trả giá bằng sinh mạng của hàng vạn dân thường. (*) Nhất tướng công thành vạn cốt khô: (Nghĩa đen) Mỗi một ông tướng khi thành công đều phải trả giá bằng cả vạn bộ xương binh lính chết khô. (Nghĩa bóng) Vinh quang của bậc vua chúa cũng đều phải trả giá bằng sinh mạng của hàng vạn dân thường.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Trường Sinh Đế Quân tự lẩm bẩm:

"Hạo kiếp là để tổ chức lại trật tự một lần nữa?"

"Đúng vậy, Nhân tộc có nhiều văn tâm võ gan như thế mà cam tâm bị Tiên Đế khống chế sao?"

Đỗ Cách nhìn Trường Sinh Đế Quân nói:

"Vẫn là câu như cũ, Phật giáo của ngươi làm sao có thể quật khởi mà không có hạo kiếp. Còn nhớ sự sắp xếp của ta đối với Địa Tạng Bồ Tát không? Hắn đã tuyên bố ước nguyện to lớn, Địa Ngục chưa rỗng, thề không thành Phật, chia lãi chẳng phải là quyền lợi của Minh Đế sao?"

Sắc mặt Trường Sinh Đế Quân đột nhiên thay đổi, hắn ngượng ngùng nhìn về phía Minh Đế.

Vẻ mặt của Trường Sinh Đế Quân vẫn ngạc nhiên, sau khi chứng kiến tốc độ tu hành đáng sợ của Đỗ Cách, mục tiêu của hắn đã không còn giới hạn ở địa phủ nhỏ bé nữa.

"Yêu Đế, ta biết trong lòng ngươi không phục ta, nhưng cho dù không có ta, Tiên Đế sẽ bỏ qua cho Yêu tộc phát triển sao? Ngươi cam tâm để Yêu tộc mãi mãi ở nhân gian chật hẹp này sao?"

Đỗ Cách nhìn Yêu Đế, kỹ năng huỷ diệt người không biết mệt mỏi đã lặng lẽ được kích hoạt:

"Chẳng qua ta chỉ để hạo kiếp đến trước thời hạn thôi, ngươi chưa chuẩn bị sẵn sàng, chẳng lẽ Tiên Đế đã chuẩn bị sẵn sàng rồi sao? Có Nhân tộc, Địa Phủ, Phật giáo, thậm chí có cả Thái Huyền Đế Quân liên hợp, hiện tại đã là thời cơ tốt nhất đối với Yêu tộc rồi."

Hừ!

Yêu Đế hừ lạnh, từ chối cho ý kiến.

Đỗ Cách chuyển đề tài câu chuyện, nói:

"Vẫn là câu nói đó, nhất tướng công thành vạn cốt khô. Chư quân, nếu có thể thành Thánh, các ngươi thật sự quan tâm đến những hi sinh đó sao?"

Trước đó chỉ là yên lặng, bây giờ lại là tĩnh mịch.

Hủy diệt người không biết mệt mỏi luôn kích thích những tà niệm lớn nhất trong lòng mọi người.

Mặt ngoài thì yên lặng nhưng câu hỏi của Đỗ Cách lại tiếng chuông chùa lớn gõ vang trong đầu bọn họ.

Đúng vậy!

Nếu có thể thành Thánh?

Bọn họ có thực sự quan tâm đến những hy sinh đó không?
Bình Luận (0)
Comment