Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 142 - Chương 142: Không Phải Đối Thủ

Chương 142: Không Phải Đối Thủ Chương 142: Không Phải Đối ThủChương 142: Không Phải Đối Thủ

Quan trọng nhất chính là tố chất của các đệ tử Hoa Sơn hơn xa đám bang chủ lộn xộn của Thiết Chưởng Bang, hơn nữa trong trận chiến ở Hoa Sơn này, họ đã bị tra tấn quá nhiều, hận Thiên Ma đến tận xương tủy, gần như không thể tha thứ cho Thiên Ma.

Đỗ Cách không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để đâm sau lưng các tuyển thủ trong khu mô phỏng, vô cùng tri kỷ mà trang bị cho những đệ tử Hoa Sơn đầy đủ kinh nghiệm để đối phó với Thiên Ma.

Có điều tra, có tấn công từ xa, có viện binh, có cả người đánh đột kích...

Lỡ như gặp được loại thần thông không nói lý như Đàm Hồng Sinh, cũng không đến mức tất cả mọi người đều bị nhốt, đến cả người báo tin cũng không trốn thoát được.

Đồng Thế Hoành bị thương nặng, buộc phải ở lại phái Hoa Sơn để dưỡng thương.

Nhưng mà ông ta lo lắng rằng sau khi chuyện trên phái Hoa Sơn bị lan truyền ra ngoài, các đệ tử Thần Quyền Môn ở Lư Dương Thành sẽ kiếm chuyện chọc Phùng Thất, cho nên đã gửi thư cho đệ tử Thần Quyền Môn ở Lư Dương Thành từ trước, kể lại cẩn thận những gì diễn ra trong trận chiến trên Hoa Sơn, hơn nữa cũng hạ lệnh cho họ điều tra Thiên Ma trong môn phái, giữ gìn xã hội ổn định.

Đau khổ làm con người trưởng thành.

Đồng Thế Hoành bị Phùng Thất chơi đến sợ luôn rồi, hiện tại không có chút ý định muốn kiếm chuyện gì nữa. ...

Sắp xếp tất cả mọi thứ xong xuôi.

Ba người Đỗ Cách lại bước lên hành trình, đi đến Thái Sơn trước, nhưng mà lần này người đi cùng họ đã đổi thành Tông Quý của phái Hoa Sơn.

Trải qua cuộc chiến trên Hoa Sơn, thuộc tính của ba người Đỗ Cách đều đã tăng trưởng một cách rõ rệt, nhờ đó càng có thêm lòng tin đối với con đường tiếp theo.

Tông Quý cố gắng hết sức để xúc tiến chuyện Phùng Thất trở thành minh chủ võ lâm, Đỗ Cách muốn cái gì, ông ta sẽ cung cấp cái đó, không nói hai lời.

Cho nên.

Kim Hà Kiếm của Tông chưởng môn trở thành vũ khí mới của Đỗ Cách, hẳn cũng có được tâm pháp nội công thuộc riêng của hắn - Đại tĩnh tâm pháp của phái Hoa Sơn.

Thuộc tính tăng cao đã thay đổi tư chất của Đỗ Cách, tu hành Đại tĩnh tâm pháp tiến bộ cực nhanh, nhưng cuộc đời kỳ lạ như thế đó, có công pháp, cố tình lại không có thời gian tu hành, Đỗ Cách cần phải dùng tất cả thời gian vào việc đi đường và tổng hợp các thế lực trên giang hồ.

Nhưng lúc này Đỗ Cách cũng không quá để ý đến võ công, bởi vì hắn phát hiện, chỉ cần thuộc tính đủ cao thì trong lúc chiến đấu khinh công cũng không phát huy quá nhiều tác dụng.

Phần lớn người khi gặp được hắn đều không kịp bay đã bị hắn đâm sau lưng rồi.

Nếu khinh công tốt thì có lẽ có thể nhảy lên được nửa thước, nhưng như thế thì thanh kiếm đang đâm về phía sau lưng sẽ có khả năng đâm trúng hoa cúc, chẳng tốt hơn chết ngay tại chỗ bao nhiêu. ...

Lư Dương Thành nằm ở vị trí chính giữa của các môn phái.

Từ Lư Dương Thành đến Hoa Sơn cần tốn hai ngày, mà từ Hoa Sơn đến Thái Sơn thì cần từ ba đến bốn ngày.

Có các du hiệp giúp đố, tin tức lan truyền nhanh hơn Đỗ Cách tưởng tượng rất nhiều.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, tình cảnh thê tảm của phái Hoa Sơn đã truyền khắp tam giang ngũ hồ, còn nhanh chóng lan ra bên ngoài, tạo thành sóng to gió lớn trong chốn giang hồ.

Thiên Ma chỉ là thứ yếu, điều khiến họ khiếp sợ chính là một môn phái to lớn như phái Hoa Sơn, lại còn được Thiên Ma giúp đỡ, nhưng vẫn thua thảm dưới tay ba người Phùng Thất, còn bị bắt gia nhập vào liên minh Duy Hòa.

Sự thật đáng sợ này buộc tất cả các môn phái còn lại phải đánh giá lại thực lực cá nhân của Phùng Thất và thái độ khi đối mặt với Thiên Ma.

Đúng như những gì Đỗ Cách nghĩ, trên giang hồ này, nắm tay ai lớn thì lời nói của người đó mới có trọng lượng.

Đỗ Cách cưỡng chế yêu cầu các môn phái lớn điều tra, tìm kiếm các Thiên Ma trong môn phái, tuy rằng những môn phái đó đều rất tức giận, nhưng lại không cảm thấy có cái gì không đúng.

Dù sao thì vết xe đổ phái Hoa Sơn còn rành rành ra đó.

Ba người Phùng Thất có thể chọn phái Hoa Sơn, hiện tại lại có thêm Hoa Sơn, Thần Quyền Môn trợ giúp, giống như hổ thêm cánh, những môn phái đơn lẽ hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.

Đương nhiên không có ai tin rằng Phùng Thất làm thế là vì muốn giữ gìn thiên hạ, họ càng muốn tin rằng hắn lấy Thiên Ma làm cớ, mượn cơ hội để thâu tóm những môn phái họ, hoặc cũng có thể nói là mượn tay họ để tiêu diệt những Thiên Ma trên đời, cuối cùng chỉ còn một mình hắn một mình một cõi.

Bức thư mời tuyển cử minh chủ võ lâm đã đủ để nói lên tất cả mọi thứ.

Cho dù là ở phương diện nào thì đều có lợi cho Phùng Thất và Duy Hòa Bang.

Có lẽ những môn phái còn lại hợp tác với nhau sẽ có đủ sức để chiến một trận với Duy Hòa Bang.

Nhưng Phùng Thất không cho họ có thời gian để hợp tác.
Bình Luận (0)
Comment