Chương 1473: Uy Tín
Chương 1473: Uy TínChương 1473: Uy Tín
Hơn nữa, Tiên Đế đã là đỉnh cao của thế giới, Hủy Nhân Bất Quyện gây xích mích cũng không có tác dụng với hắn, lẽ nào có thể khơi gợi tà niệm của Tiên Đế để hắn đối địch với Đạo Tổ hay sao?
Chuẩn Thánh đã khó đối phó như vậy, lỡ như chọc giận Đạo Tổ mà hắn còn miễn dịch với kỹ năng, có trời mới biết hắn có thể làm ra chuyện gì?
Thái Huyền Đế Quân cũng quăng ánh mắt về phía Tiên Đế mà vô thức liếm môi dưới, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ đến việc hấp thụ khí huyết của Tiên Đế, khó trách Đỗ Cách không nhìn lọt mắt đám thiên binh thiên tướng kia. Khẩu vị của hắn lớn như vậy, hắn mới là tà ma thật sự!
Tuy nhiên, mặc dù biết Tiên Đế đại bổ nhưng Thái Huyền Đế Quân cũng không dám cướp với Đỗ Cách.
Hắn sợ chọc giận Đỗ Cách thì mình cũng trở thành vật đại bổ.
Mối quan hệ giữa hắn và Đỗ Cách không thân thiết đến vậy, để hắn hấp thụ một hai Thiên Tôn thì hắn đã biết đủ rồi.....
HíI
Đám Thủy Quan Đại Đế hít sâu một hơi.
Thủy Quan Đại Đế cả giận nói:
"Tặc tử, ngươi dám, chúng thiên tướng..."
Mới nói được một nửa thì lại vị Ân Nhị Xuyên chặn họng, Đỗ Cách vất vả lắm mới khống chế được thế cuộc, sao hắn có thể để những người này phá hỏng được.
Hắn là cộng tác uy tín biết bao nhiêu năm của Đỗ Cách, đương nhiên là phối hợp ăn ý rồi.
Thủy Quan Đại Đế chỉ nói được vài chữ, nhưng các thiên binh thiên tướng cũng biết ý của hắn.
Đơn giản là tiếp tục tiến công, trợ giúp Tiên Đế thoát vòng vây. Nhưng Đỗ Cách vất vả lắm mới kêu Thủy Quan Đại Đế dừng lại, lúc này mà kích thích hắn thì chẳng phải là muốn chết sao?
Nếu như hắn chưa hề công bố mệnh lệnh hoàn chỉnh, vậy các thiên binh thiên tướng cũng vui vẻ giả vờ ngây ngốc, nếu Đỗ Cách thật sự giết chết Tiên Đế thì bọn họ cũng coi như được giải thoát...
Nói là làm liền.
Đỗ Cách lắc mình đi tới bên cạnh Tiên Đế, sau đó phát động huyết pháp với hắn không chút do dự.
Có lẽ do năm đạo long mạch của nhân tộc che chở, có lẽ do sức mạnh công đức của Đỗ Cách, có lẽ do lúc Đỗ Cách ra tay không hề nổi sát tâm, nên khi hắn nuốt chửng khí huyết của Tiên Đế lại không khơi dậy sự phản kích của Tiên Thiên Kiến Mộc.
Khí huyết đồi dào lập tức tràn vào kinh mạch, thực lực của Đỗ Cách lại được nâng cao lần nữa.
Việc tu hành Thiên Đạo Minh Vực Công ở Địa Phủ giúp thần hồn của hắn lớn mạnh, kỹ năng của Cao Minh có thể giúp hắn bổ sung linh lực, huyết pháp giúp cường tráng thân thể.
Trong cuộc chiến đấu này, Đỗ Cách đã bù đắp từng chỗ thiếu hụt của mình, còn đạo vận về pháp thuật cũng đang dần được chữa trị tự động.
Theo sự tuôn ra của khí huyết, sắc mặt của Tiên Đế cũng dần trở nên trắng bệch, nhưng vì vẫn trong trạng thái ý loạn tình mê nên hắn không hề hay biết bản thân gặp chuyện gì.
Thái Huyền Đế Quân không kìm lòng được mà nhấp môi dưới khi cảm nhận được rằng Đỗ Cách càng ngày càng lớn mạnh, hắn nhìn chằm chằm vào Thủy Quan Đại Đế đang kéo co, bỗng chốc một đoàn huyết khí phủ về phía người kia. "Tặc tử, ngươi dám."
Thủy Quan Đại Đế giận dữ kéo đứt dây thừng, nhanh chóng điều khiển Nhược Thủy phản kích, nhưng Nhược Thủy không còn nghe lời hắn từ lâu rồi.
Hắn không còn cách nào khác chỉ đành lắc mình né tránh, cũng may Địa Quan Đại Đế ra tay đúng lúc, giúp hắn ngăn cản Thái Huyền Đế Quân.
Nhưng cũng chỉ ngăn cản được chốc lát, sau đó hai người lại bị một sợi dây thừng gắn kết lại.
Huyết khí của Thái Huyền Đế Quân cuốn qua thân thể hai người, lập tức cướp đi lượng lớn khí huyết của hai người chỉ trong phút chốc...
Cao thủ đánh nhau có thể phân chia thắng bại trong gang tấc, mặc dù thực lực hai người bọn họ gộp lại vượt xa Thái Huyền Đế Quân, nhưng thỉnh thoảng lại bị ép kéo co thì dù thực lực mạnh hơn cũng vô ích.
Trong nháy mắt, hại bị đại đế đều nảy sinh suy nghĩ toi mạng rồi!
Đúng vào lúc này, một tiếng quát chợt truyền đến từ giữa bầu trời:
"Tặc tử, ngươi dám!"
Một cơn cuồng phong chợt càn quét từ trên trời xuống cùng với giọng nói kia, chớp mắt một cái đã cuốn tới mỗi một góc trong chiến trường.
Dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, mọi người ở trên chiến trường đều bị thổi bay tứ tung.
Dù thực lực của Đỗ Cách đã tăng vọt nhưng hắn vẫn không thể ổn định thân thể, may mà hắn phản ứng nhanh, khi cuồng phong kéo tới thì hắn đã điều khiển Nhược Thủy bảo vệ đám Cao Minh.
Mặc dù Trương Đức Thắng được bảo vệ nhưng vẫn bị thổi lảo đảo, ánh mắt cũng rời khỏi Tiên Đế.
Tiên Đế lập tức thoát vòng vây trong nháy mắt.
Chuyện vừa xảy ra hiện lên trong đầu hắn tựa như đèn kéo quân, hắn thẹn quá hóa giận, khiến cho ảo ảnh Kiến Mộc đột nhiên biến mất rồi hóa thành một thanh kiếm gỗ màu xanh.
Chỉ thấy hắn cầm kiếm gỗ quét ngang Trương Đức Thắng.
Kiếm khí màu xanh tung hoành, không gian như bị đóng băng, kiếm khí đi qua chỗ nào là chỗ đó như khuấy động càn khôn, Nhược Thủy bảo vệ Trương Đức Thắng cũng bốc hơi tan tác...
Giây phút này, Tiên Đế mới để lộ uy phong Chuẩn Thánh.