Chương 1503: Kỹ Năng Đã Phát Huy Tác Dụng Rồi Sao?
Chương 1503: Kỹ Năng Đã Phát Huy Tác Dụng Rồi Sao?Chương 1503: Kỹ Năng Đã Phát Huy Tác Dụng Rồi Sao?
Tổng thống nhìn quan viên vừa xông vào, cau mày và nói:
"Haas, chuyện ngươi muốn báo cáo tốt nhất phải là chuyện rất quan trọng..."
"Thưa ngài Tổng thống, các đại sứ của Bạch Quốc, Anh Quốc, Tuyết Quốc và rất nhiều quốc gia khác đã yêu cầu được nói chuyện với ngài, bọn họ yêu cầu được tham gia cuộc đối thoại với ngài và Khấu Nam. Bọn họ nói, sự xuất hiện của thần linh là vấn đề của toàn thế giới, không thể để đế quốc Thôi Xán hưởng lợi một mình..."
Haas nhìn Đỗ Cách và nói:
"Nếu như ngài không đồng ý yêu cầu này, bọn họ sẽ không ngần ngại phát động chiến tranh."
Tổng thống sửng sốt, giận dữ nói:
"Bọn hắn đang uy hiếp ta sao?"
"Ngài Tổng thống, bọn họ làm vậy có thể không phải là đang uy hiếp."
Haas nói:
"Bên phía Bộ Quốc phòng vừa nhận được thông tin tàu ngầm hạt nhân của Bạch Quốc đã biến mất khỏi sự giám sát của vệ tỉnh, mẫu hạm hàng không của Tuyết Quốc cũng đã nhanh chóng đi rời khỏi bờ biển..."
Mới đó mà kỹ năng đã phát huy tác dụng rồi sao?
Đỗ Cách thầm nghĩ.
Quả nhiên, một khi thế giới bắt đầu hỗn loạn, nếu muốn khôi phục trật tự thật sự rất khó khăn, hiện giờ chắc là mỗi một quốc gia đều đang lo lắng về việc mình sẽ hợp tác với đế quốc Thôi Xán.
Lãnh đạo của tất cả các quốc gia đều không ngu ngốc, lúc bình thường thì có thể ta chào ngươi, ngươi chào ta, nhưng một khi dính đến vấn đề sống còn, bọn họ sẽ ngay lập tức bày ra tư thế liều mạng.
Bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép đế quốc Thôi Xán chiếm lấy một đại sát khí như hắn...
Ngay cả thế giới tu luyện mạnh mẽ cũng không theo kịp tiết tấu của hắn, quốc gia người phàm mà muốn duy trì sự tỉnh táo dưới sự quấy rối của hắn là điều hoàn toàn không thể.
Trong vòng nửa giờ đưa ra quyết định, chắc chắn sẽ gây ra vô số sai lầm.
Tiến công chớp nhoáng không hổ là chiến thuật hạng nhất, đủ để khiến tất cả mọi người trở tay không kịp.
Hỗn loạn thực sự là từ khóa thích hợp nhất với hắn.
Tất nhiên, cũng chính vì lúc hắn có được từ khoá hỗn loạn thì đồng thời cũng có được thần lực.
Nếu không, lúc hắn cũng phải chịu sự vây công từ các chiến sĩ dị tỉnh khác rồi.
Sắc mặt của Tổng thống lập tức trở nên rất khó coi, hắn ta cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Đám người Ngoại trưởng thì xì xào bàn tán.
Cuối cùng, Tổng thống không dám coi trời bằng vung mà tiếp tục trò chuyện với Đỗ Cách, hắn ta nhìn Đỗ Cách, tỏ vẻ áy náy nói:
"Ngài Khấu Nam, cuộc trò chuyện của chúng ta có thể tạm thời phải cắt ngang rồi, ta cần giải quyết..."
"Không cần đâu, ngài Tổng thống, ngài có thể thông báo cho lãnh đạo của các quốc gia khác rằng chúng ta có thể tổ chức một cuộc họp video." Đỗ Cách mỉm cười ngắt lời hắn ta:
"Đúng lúc ta cũng có một số chuyện muốn cho mọi người biết, đỡ mất công ta để nhà từng người một để mời bọn họ."
"Ngài Khấu Nam, thật ra ta cũng không nhất thiết phải đi xử lý chuyện của những quốc gia kia."
Tổng thống dừng lại một lát, ngồi xuống rồi đưa tay ra hiệu:
"Chúng ta có thể tiếp tục vấn đề vừa rồi."
"Ngài Tổng thống, ta cũng không phải là muốn thương lượng với ngươi."
Đỗ Cách nhìn Tổng thống bằng ánh mắt khó hiểu.
Một chùm khí đen từ phía sau hắn tản ra, quấn quanh cổ của Tổng thống phía đối diện rồi nhấc hắn ta lên, khí đen kèm theo sự rét buốt, khí tức âm tà, nhiệt độ trong phòng dường như đã giảm hơn mười độ.
Tổng thống giãy giụa kịch liệt.
Đám người Ngoại trưởng kinh ngạc hoảng sợ, lần lượt đứng dậy muốn thoát khỏi phòng họp này.
Nhưng bọn họ vừa mới đứng dậy, một tảng băng nhũ đã nhắm ngay cổ họng của bọn họ, chính Zhan Sini đã ra tay, nàng và Đỗ Cách phối hợp rất ăn ý. Hơn nữa, nàng là thần linh thiên nhiên, trong thế giới của nàng cũng không có lý thuyết gì gọi là nhân quả báo ứng, người phàm trong mắt nàng không khác gì sâu kiến cả.
Tất cả mọi người đều đông cứng tại chỗ.
Có mùi khai của nước tiểu thoang thoảng trong không khí, đám nghị trưởng bị biến cố bất ngờ xuất hiện dọa cho sợ đến nỗi tiểu ra quần.
Đỗ Cách nhẹ nhàng vung tay lên, một quả bóng nước xuất hiện, xuyên qua đáy quần của đám nghị trưởng rồi bay ra ngoài cửa sổ mang theo nước tiểu của hắn ta, không khí cũng theo đó trở nên tươi mát.
Tạch tạch!
Bọn cảnh vệ kịp phản ứng lại, đồng thời móc súng ra nhắm thẳng vào Đỗ Cách.
Nhưng trong giây tiếp theo, những khẩu súng trong tay bọn họ lập tức biến thành từng mảnh linh kiện rồi rơi xuống đất, Gordon đứng hình tại chỗ, như thể từ đầu đến cuối hắn ta chưa từng di chuyển, nhưng trong tay của hẳn lại có thêm một viên đạn màu vàng óng.
Sau đó, những tên cảnh vệ kia bị một sức mạnh khủng bố ném lên rồi lần lượt rơi mạnh xuống đất, bọn họ rên rỉ, muốn đứng cũng đứng không nổi nữa.
Edward vỗ vỗ tay, mỉm cười nói:
"Ngài Khấu Nam, những kẻ yếu đuối này ngay từ đầu đã không đủ tư cách ngồi vào bàn đàm phán với chúng ta rồi, bọn họ đã bị thế giới đào thải."
Mọi chuyển xảy ra chỉ trong chớp mắt.
Đùng đùng đùng!
Mấy tiếng súng vang lên.
Tấm kính trong phòng họp vỡ vụn, trên tường xuất hiện thêm mấy vết đạn bắn, nhưng đám người Đỗ Cách vẫn không hề hấn gì.