Chương 1622: Vây Công
Chương 1622: Vây CôngChương 1622: Vây Công
Ánh mắt của chư thần đều sắc bén, bọn họ đã thấy rõ trong tay hắn cầm lá phổi của Thiên Thần Vương vào giây phút hắn bị đánh bay.
Việc Thiên Thần Vương đánh bay Đỗ Cách nằm trong dự đoán của bọn họ.
Nhưng việc Đỗ Cách có thể lấy được một lá phổi của Thiên Thần Vương trong chớp mắt khi bị đánh bay lại khiến bọn họ không thể hiểu được.
Mặc dù Thiên Thần Vương không chỉ dựa vào lĩnh vực mới có thể trở thành Thần Vương, mà hắn còn có sức mạnh và tốc độ siêu cường, cùng với năng lực phòng ngự vô địch.
Cho dù bị pháo hạt nhân bắn trúng chính diện thì hắn cũng không đến nỗi bị thương.
Vậy mà Đỗ Cách lại moi được nội tạng của hắn trong tình huống không đánh tan tầng phòng ngự của hắn ư, tên kia đã làm kiểu gì vậy?
Một kẻ chỉ bị đánh bay, còn một kẻ lại bị moi mất nội tạng, sự chênh lệch giữa hai người lớn như vậy sao?
Đám Hỏa Thần đang vây công nhóm Bác Minh Hàn, bọn họ nhiều người vốn nên chiếm thế thượng phong, nhưng thấy cảnh này thì trái tim của mỗi người đều nguội lạnh một nửa......
Thiên Thần Vương cũng kinh ngạc đến ngây người.
Bởi vì chính hắn cũng không phát hiện lá phối của mình bị lấy đi như thế nào.
Hắn có năng lực tự lành.
Đừng nói là mất một bộ phận, cho dù chỉ còn dư lại một cái đầu thì vẫn có thể hồi sinh một lần nữa như thường.
Trong chốc lát này, lá phổi mà hắn bị mất đã mọc lại.
Điều mà Thiên Thần Vương không thể chấp nhận là hắn không biết đối phương dùng thủ đoạn gì để lấy mất lá phổi của hắn, còn có tóc và khôi giáp của hắn nữa, quá trình bị lấy đi yên lặng không một tiếng động.
Lẽ nào thực lực của Đỗ Cách vượt xa hắn sao?
Vừa nãy hắn chỉ đang đùa bỡn chính mình?
Vẻ mặt của Thiên Thần Vương biến đổi thất thường, nhìn Đỗ Cách ở đối diện mà không dám mạo muội ra tay nữa.
Những tia chớp giật liên tục giáng xuống ở bên cạnh hai người, dưới chân bọn họ là ngọn lửa màu xanh lam cháy hừng hực.
Chỉ có điều tốc độ của chớp giật và hỏa diễm vô cùng chầm chậm, trông cũng giống bối cảnh chiến đấu.
Đỗ Cách nắm giữ Thái Dương thần lực và Lôi Điện thần lực, tất nhiên miễn dịch với hai phương thức công kích này, cho dù bị chớp giật bắn trúng thì cũng không mất một sợi tóc nào.
Hai người nhìn nhau.
Thiên Thần Vương bất động, Đỗ Cách cũng không dám động.
Nhạn Qua Rút Mao có thể chỉ định đối tượng bị lấy xuống khi tiếp xúc được, ví dụ như cánh tay cẳng chân gì đó, nhưng nếu không tiếp xúc được thì sẽ lấy ngẫu nhiên.
Lần này, vận may của Đỗ Cách không tốt lắm, chỉ lấy ngẫu nhiên được một lá phổi, nếu như là trái tim thì có lẽ còn có thể khiến Thiên Thần Vương bị thương nặng, nhưng lá phổi thì thôi không còn gì để nói!
Với vết thương nhỏ ở trình độ như thế này, ngay cả hắn cũng dễ dàng tự lành lại chứ đừng nói là Thiên Thần Vương! Khi chiến sĩ dị tỉnh bị mất tứ chỉ, dưới ảnh hưởng của từ khóa thì vết thương cũng chỉ khép lại, chứ không thể mọc ra tứ chỉ mới. Nhưng Đỗ Cách đã đạt được năng lực tái sinh tứ chỉ từ chỗ người chủng nguyên, nên từ lâu không còn sợ khuyết mất tứ chỉ.
Khi đã đạt đến cảnh giới này của bọn họ, trừ khi bị đánh vỡ vụn, lột da tróc thịt, bằng không thì muốn chết cũng khó!
Chẳng qua Đỗ Cách vẫn ôm tâm lý may mắn, hắn dùng thần lực khắc một chữ 'ngư' nhỏ ở trên lá phổi của Thiên Thần Vương, sau đó quăng lá phổi qua:
"Thần Vương, lá phổi của ngươi."
Âm.
Thiên Thần Vương tự tay đánh nát lá phổi của chính mình.
Quả nhiên con hàng này sẽ không lắp lá phổi đã bị lấy đi trở lại vị trí ban đầu. ...
Cọng rơm đánh soi, hai con đều sợ!
(
) Hai bên đối đầu đều cảnh giác, không dám hành động.
Thiên Thần Vương không xoay người, để lộ phần mông nên Đỗ Cách không dám hành động.
Thiên Thần Vương bị Đỗ Cách đuổi theo đánh, vất vả lắm mới bất chấp đối kháng trực diện, mà kết quả lại bị người ta lấy mất lá phổi, nên hắn không đoán được năng lực của Đỗ Cách mạnh đến nhường nào.
Địa vị càng cao càng sợ chết, Thiên Thần Vương muốn thắng chứ không muốn chết, vì thế hắn cũng không dám hành động.
Nhưng cứ đứng im mãi cũng không phải là cách, Thiên Thần Vương nhìn Đỗ Cách, lạnh lùng nói:
"Đỗ Cách, ở trong lĩnh vực của ta thì ngươi không đánh lại được ta đâu."
"Khôi giáp của ngươi đã bị ta lột sạch, vừa nãy lá phổi của ngươi cũng bị ta móc mất."
Đỗ Cách biết Thiên Thần Vương bị mình dọa nên cũng không vội vã, cứ từ từ nghĩ cách đối phó với hắn vậy.
"Vài vết thương linh ta mà thôi."
Thiên Thần Vương cười hờ hững một tiếng, mái tóc màu vàng óng cũng đã mọc trở lại trên cái đầu vừa bị Đỗ Cách cạo trọc:
"Có lẽ thực lực của ngươi tương đương với ta, nhưng bọn họ thì sao?"
Thiên Thần Vương giơ tay chỉ về phía đám Bác Minh Hàn.
Lúc này.
Đám Bác Minh Hàn lại rơi vào thế yếu lần nữa.
"Chờ bọn họ chết rồi thì một mình ngươi cũng khó mà làm nên chuyện gì, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết."
Thiên Thần Vương nhìn Đỗ Cách, nói:
"Đỗ Cách, ngươi chỉ là một chiến sĩ dị tỉnh, thực lực và sức ảnh hưởng hiện tại đủ để ngươi giữ vững vị trí thứ nhất, cuối cùng sau này ngươi cũng phải rời đi, cần gì quyết đấu sống chết để cho một đám khán giả xem trò vui chứ?"
Khi vũ lực không giải quyết được vấn đề, chính là lúc phải sử dụng đến mưu kế chiến thuật.