Chương 1691: Đại Kết Cục
Chương 1691: Đại Kết CụcChương 1691: Đại Kết Cục
Trong lúc này, Đỗ Cách đã tập trung tất cả linh hồn trong trường mô phỏng lại, khi thấy đám Lạc Sương một lần nữa, hắn cũng nói cho bọn họ biết tình huống hiện tại. Ngoài một số ít BOSS tà ác, phần lớn mọi người đều nhất trí rằng bọn họ đồng ý sinh sống ở trong trường mô phỏng, không dùng phương thức đoạt xác người khác để sống lại.
Nếu như có một ngày, Đỗ Cách có được năng lực tái tạo lại thân thể cho bọn họ thì lại thả bọn họ ra cũng không muộn.
Đỗ Cách tôn trọng ý kiến của bọn họ, vì không trông cậy vào bộ phận kỹ thuật của nền văn minh Phiếm Vũ Trụ, nên hắn đã dồn hết tâm tư sức lực vào việc tu hành của bản thân ở trên chiến trường dị tỉnh, cảm ngộ của hắn đối với chân lý vũ trụ vẫn còn đó.
Đó là một phương thức đột phá khác của hắn...
Tỉnh thần lực mạnh mẽ hỗ trợ Đỗ Cách tu hành, sau một tháng thì hẳn lại tiếp xúc với hàng rào vũ trụ lần thứ hai, nhưng sức chịu đựng của thân thể vẫn chưa theo kịp;
Nếu chỉ dựa vào tỉnh thần lực và thần lực để cải tạo thân thể mà không có từ khóa mà, có lẽ hắn mãi mãi không thể đạt được sức chống đỡ như thân thể ở chiến trường dị tỉnh...
Nhưng thật sự không cam lòng mà!
Vì sao hắn cố gắng chịu trăm cay nghìn đắng, cuối cùng lại để người khác hưởng lợi?
Đục nước béo cò, đáng nhẽ hắn nên là người được lợi nhất mới đúng chứ.
Ngày hôm đó, khi Đỗ Cách đang khoanh chân ngồi trong không trung và nhìn chăm chú vào nơi xa xăm trong vũ trụ.
Bỗng nhiên không gian chợt dao động, một định vị chợt xuất hiện trong đầu hắn cùng với một đường nối không gian nhỏ hẹp.
Ý thức của Đỗ Cách thử do thám đường hầm không gian.
Hắn nhìn thấy thân thể quen thuộc của chính mình cùng với quan chấp chính ở phần cuối của đường hầm không gian, chỉ thấy hắn đang chè chén no say còn quan chấp chính thì hèn mọn dâng đồ ăn và rượu cho hắn, tựa như một nô tài đang hầu hạ chủ nhân...
Tình hình gì thế này?
Tại sao hắn có thể nhìn thấy thân thể của chính mình?
Trong lòng Đỗ Cách tràn đầy nghỉ hoặc, nhưng chỉ chốc lát sau thì đường hầm không gian nhỏ bé kia đã bắt đầu rung chuyển, đây là biểu hiện của không gian không ổn định...
Cơ duyên!
Bỏ qua thì không có lần sau!
Trực giác nhạy bén lại xuất hiện!
Đỗ Cách nghiến răng một cái, tỉnh thần lực lập tức tách khỏi thân thể và vọt thẳng vào đường hầm không gian.
Tựa như chỉ mới chớp mắt mà cũng như đã trải qua cả vạn năm.
Trước mắt Đỗ Cách bỗng nhiên sáng ngời, tỉnh thần lực hoàn toàn xông ra khỏi đường hầm không gian. Nó trực tiếp đâm vào thân thể từng thuộc về mình trong vẻ mặt khiếp sợ của Thương Hiệt Chi Tâm.
Lực cản mạnh mẽ truyền đến từ thân thể.
Trong thời gian một tháng, tỉnh thần lực của Thương Hiệt Chi Tâm đã tăng lên rất nhiều nhờ lợi dụng sức mạnh tín ngưỡng của Đỗ Cách. Nhưng hẳn đã bị giam cầm mấy chục ngàn năm, một lòng chỉ ham muốn hưởng lạc, căn bản không dốc lòng tu hành, cho dù tỉnh thần lực tăng lên thì cũng không sánh kịp với Đỗ Cách quy tụ tỉnh thần lực của toàn bộ nền văn minh Phiếm Vũ Trụ.
Hơn nữa, vì thân thể là do chính Đỗ Cách tạo ra nên hiển nhiên có lực tương tác đối với hắn, còn có ý chí toàn bộ vũ trụ cũng như đang trợ giúp Đỗ Cách.
Phốc!
Thương Hiệt Chỉ Tâm chỉ cản Đỗ Cách được chốc lát, sau khi một âm thanh giòn giã vang lên thì nó đã bị Đỗ Cách loại bỏ ra khỏi thân thể, hóa thành một chùm hào quang bảy màu.
Khi Đỗ Cách mở mắt ra lần nữa thì sức mạnh to lớn từng thuộc về hắn đã quay trở lại, trước mắt của hắn không còn bảng cá nhân gì hết, sự ràng buộc cuối cùng cũng biến mất. Đỗ Cách kiểm tra kỹ thân thể một lần nữa, chỉ thấy trong đầu hắn có thêm một đoạn ký ức, những ký ức ấy là từng mảng từng mảng bản đồ sao.
Có một số cái là chiến trường dị tỉnh mà hắn từng đến, có một vài cái là chiến trường dị tỉnh mà hắn chưa từng đến...
Chốc lát sau, Đỗ Cách đã hiểu mấy thứ mới xuất hiện thêm ở trong đầu mình này là gì, chắc hẳn đó là số liệu mà nền văn minh Phiếm Vũ Trụ đã thu thập trong nhiều năm qua.
Có những bản đồ sao được thắng sáng này, vũ trụ sẽ không còn xa lạ với hắn nữa! Có những thứ này rồi thì cũng có thể đưa đám Lạc Sương trở về, với năng lực hiện tại của hắn thì việc tái tạo thân thể cho đám Lạc Sương cũng không phải chuyện khó.
Ở trong những địa đồ này, Đỗ Cách còn thấy rõ tỉnh cầu màu xanh lam quen thuộc kia - đó là Địa Cầu. Địa Cầu mà nền văn minh Phiếm Vũ Trụ vẫn luôn tìm kiếm nhưng chưa tìm được, vậy mà nó lại xuất hiện trong kho số liệu của Thương Hiệt Chi Tâm, chắc chắn là nó đã bị che giấu rồi.
Thương Hiệt Chỉ Tâm bị ép ra khỏi thân thể vừa sợ lại vừa hoảng:
"Không thể, sao ngươi tới đây được?"
"Ta dẫn hắn tới đây đấy."
Một giọng nói vang lên từ bên cạnh, chỉ thấy Đệ Nhất Thánh Nhân của Rad Thần Tộc đột nhiên xuất hiện.
"Ngươi là tên phản đồ."
Thương Hiệt Chi Tâm cả giận nói.
"Kẻ phản bội?"
Đệ Nhất Thánh Nhân nở nụ cười:
"Tại sao ta không được lợi dụng ngươi trong lúc ngươi lợi dụng ta chứ! Không có ai thích bị người khác trù tính cuộc đời hết, càng chẳng có ai thích làm nô bộc cho người khác. Khi ngươi muốn lợi dụng tất cả mọi người để thống trị tất cả thì cũng không còn đường lui nữa rồi. Đỗ đạo hữu, lại gặp rồi."
Đệ Nhất Thánh Nhân liếc mắt nhìn Thương Hiệt Chi Tâm rồi hành lễ với Đỗ Cách.
"Chào thánh nhân."
Đỗ Cách vừa đáp lễ vừa vươn một tay chộp lấy Thương Hiệt Chi Tâm đang định chạy trốn.
Thương Hiệt Chỉ Tâm vốn đã mở ra đường hầm không gian, nhưng đường nối ở trước mặt nó chợt vỡ vụn thành từng mảnh, cho dù nó cực lực giãy giụa nhưng cuối cùng vẫn rơi vào lòng bàn tay của Đỗ Cách.
Khi Thương Hiệt Chi Tâm mất đi thân thể thì không có chút lực công kích nào, cũng khó trách lúc trước Giải trí Phiếm Vũ Trụ lại bắt được nó. Thần khí vẫn là thần khí, cho dù có ý thức thì cũng chỉ là một công cụ.
"Đỗ Cách, chúng ta đồng căn đồng nguyên, ta cũng đã giúp ngươi trở thành đấng chí tôn của vũ trụ..."
Thương Hiệt Chỉ Tâm hóa thành một chùm hào quang bảy máu lấp lánh, nhưng mới nói được một nửa thì đã bị Đỗ Cách nắm trong lòng bàn tay rồi thu vào trong thân thể.
Với thực lực hiện tại thì Đỗ Cách không cần phí lời với nó nữa.
"Cảm ơn thánh nhân."
Đỗ Cách thu phục Thương Hiệt Chi Tâm xong thì hành lễ với Đệ Nhất Thánh Nhân lần nữa.
"Đỗ đạo hữu, không cần cảm ơn."
Đệ Nhất Thánh Nhân mỉm cười:
"Nếu không có Thương Hiệt Chi Tâm thì cũng không có ta của ngày hôm nay, nhưng có Thương Hiệt Chi Tâm thì sẽ không có ta của tương lai. Ta làm tất cả mọi chuyện cũng vì bản thân thôi."
"Thánh nhân chứng được Hỗn Nguyên Đạo Quả rồi sao?"
Đỗ Cách mỉm cười, nhìn về phía Đệ Nhất Thánh Nhân và hỏi.
"Sau khi dung hợp tất cả bản ngã của đa vũ trụ thì đạo quả tự hình thành."
Đệ Nhất Thánh Nhân cười nói. Hắn lắc tay một cái, trong không gian bỗng xuất hiện thân thể các chiến sĩ dị tỉnh do Rad thánh nhân của vũ trụ chính mang đi:
"Những thân thể này không có tác dụng gì đối với ta, có lẽ đạo hữu cần dùng đến. Ta muốn đi tìm tòi bên ngoài vũ trụ một phen, Đỗ đạo hữu đồng ý đi cùng ta chứ?"
"Đạo hữu tự mình đi thôi, ta muốn về thăm quê nhà."
Đỗ Cách mỉm cười lắc đầu, sau khi thu hồi mấy thân thể chiến sĩ dị tỉnh kia xong thì nhìn về phía bầu trời sao vô hạn, nhẹ nhàng nói:
"Ta nhận ra hình như cố hương của ta không còn giống với ẩn tượng của ta lắm, nên ta muốn tìm ra một vài chân tướng...".HOÀN THÀNH