Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 168 - Chương 168: Kỷ Lục Mới

Chương 168: Kỷ Lục Mới Chương 168: Kỷ Lục MớiChương 168: Kỷ Lục Mới

"Đúng là rác rưởi thật."

Quách Lương cố nhịn cười, nhìn về phía Đỗ Cách hỏi:

"Đỗ Cách, từ khóa của ngươi là gì thế?"

Đỗ Cách ngượng ngùng cười nói:

"Nếu ta nói từ khóa của ta là giữ gìn thì các ngươi có tin không?"

Quách Lương sửng sốt:

"Giữ gìn? Ngươi là Phùng Thất?"

"Nếu hắn là Phùng Thất, ta có thể cắn mẻ khoang kiểm tra."

Tề Nhụy vẫn cố chấp bảo vệ hình tượng Phùng Thất trong lòng nàng, nói:

"Phùng Thất hung dữ như thế, dùng gót chân nghĩ cũng biết từ khóa không thể nào là giữ gìn."

Nàng nhìn Đỗ Cách lắc đầu:

"Ngươi đáng thương thật mà, từ khóa bị Phùng Thất giả danh mượn dùng, kết quả còn không lú đầu lên được..."

Đỗ Cách cười cười không nói chuyện nữa.

Giờ phút này hắn đột nhiên cảm thấy thế giới này còn rất hài hòa, dường như không hề tệ như trong tưởng tượng. ....

"Ra, ra hết đi."

"Không cần nghĩ, chắc chắn toàn quân bị diệt."

"Chưa đến một tháng đã kết thúc trường mô phỏng, chắc là đã tạo nên kỷ lục mới rồi!"

"Đều do Phùng Thất, ai biết hắn lại lật bài, một khi để lộ từ khóa thì tất cả mọi người đều không chơi được nữa."...

Vừa đi ra khỏi trường sát hạch đã thấy một đám người vây quanh bên ngoài chỉ chỏ họ, chủ yếu nội dung thảo luận toàn xoay xung quanh chuyện lật bàn với Phùng Thất trước khi trường mô phỏng kết thúc.

Nhìn ra được, mọi người tràn đầy oán khí đối với chuyện Phùng Thất lật bàn.

Ngàn người chỉ chỏ, không bệnh mà chết.

Đỗ Cách không tự chủ được mà rụt hạ cổ, cảm giác phía sau lưng lạnh lẽo.

"Đỗ Cách, chỗ này."

Một tên đầu to tròn trịa thấy Đỗ Cách thì phấn khởi chạy về phía hắn, trực tiếp đánh một quyền lên vai hắn:

"Tiểu tử ngươi được đó, vậy mà chống đỡ được đến cuối cùng. Nói cho ta nghe, ngươi làm ổ ở ngóc ngách nào? Ngươi không biết trận quyết chiến cuối cùng đặc sắc nhường nào đâu, Triệu tiên sinh thiết kế hãm hại Phùng Thất, đại boss sau cùng cũng là người chơi đoạt xác, liên tiếp lục đục với nhau, quả thực tuyệt vời. Ngươi đoán cuối cùng Phùng Thất có đạt được hạng nhất hay không?"

"Đạt được."

Đỗ Cách nói.

Hắn đánh giá hoàn cảnh xung quanh, nơi này chính là một trường học bình thường.

Xung quanh đều là những học sinh tuổi xấp xỉ nhau, mặc đồng phục ngăn ngắn, trên đồng phục được in tên một trong bốn mươi hai trường học. Trời xanh mấy trắng, cây xanh râm mát, thỉnh thoảng lại có con chim nhỏ bay qua bầu trời, không nhìn ra chút dáng vẻ tận thế nào. Nhìn qua thì thấy vật liệu xây dựng nhà cửa cũng là một loại gạch đá, không nhìn ra trình độ khoa học kỹ thuật cao nhường nào.

"Đoán đúng rồi."

Tên đầu to võ tay ra tiếng, ôm lấy bả vai Đỗ Cách:

"Ngày mai mới có thể xem chiếu lại, có muốn ta nói trước cho ngươi nghe quá trình chiến đấu sau cùng hay không?"

"Được đấy, về ký túc xá rồi nói, ở đây nhiều người quá."

Đỗ Cách cười nói, tự nhiên lại lấy được tin tức, ít nhất phải biết rõ mạng lưới quan hệ nhân mạch của Đỗ Cách.

"Được, vừa đi vừa nói."

Đầu to hỏi:

"Đúng rồi, từ khóa của ngươi là gì?"

"Giữ gìn."

Đỗ Cách nói.

"Không phải chứ."

Tên đầu to mở to hai mắt nhìn, chợt cười:

"Cũng đúng, Phùng Thất mạnh như vậy, chắc chắn từ khóa không thể nào là giữ gìn. Chẳng qua, tiểu tử ngươi cũng quá xui xẻo, vậy mà có cùng từ khóa với Phùng Thất."

Quả nhiên không ai tin hắn chính là Phùng Thất, dường như thành tích của nguyên chủ thân thể không được tốt lắm!

Lần này đột nhiên có thành tích sáng chói như thế, cũng không biết có gây nên nghi ngờ hay không?

Đỗ Cách âm thầm suy tư:

"Ngươi thì sao, từ khóa của ngươi là gì?"

"Có thù tất báo."

Tên đầu to nói.

"Không tệ đấy."

Đỗ Cách hơi sửng sốt, hỏi:

"Từ khóa mạnh như vậy, sao lại bị đào thải?"

"Người ta đoạt xá là một kẻ khiếp nhược bị người ta ức hiếp một thời gian dài trong một sơn thôn nhỏ. Thân thể tên kia không tốt lắm, tính cách lại nhu nhược, ai cũng có thể giãm một cước chết tươi. Hắn nghĩ quẩn rồi nhảy sông, kết quả được người ta cứu lên nhưng lại sốt cao, thoi thóp chờ chết."

Tên đầu to lắc đầu, hít một hơi:

"Khởi đầu tốt biết bao nhiêu! Toàn thôn đều là kẻ địch, phối hợp với từ khóa 'thù hận', chỉ cần trả thù từng người một thì chắc chắn tốc độ phát triển sẽ rất nhanh. Nói không chừng, làm xong thì có thể giành được top mười. Kết quả Phùng Thất lật bài, phơi bày lai lịch của tất cả thí sinh. Sau đó, vừa hay ta phù hợp với điều kiện hắn nói, kết quả là bị thôn dân phát hiện, sau đấy thì ta bị đào thải. Thật mẹ là tai bay vạ gió."

Được!

Lại đắc tội một người.

Đỗ Cách oán thầm. "Ngươi thì sao, vì sao ngươi bị đào thải?"

Tên đầu to hỏi.

"Ta không bị đào thải."

Đỗ Cách nói.

"Suýt nữa quên mất, lúc trường mô phỏng kết thúc thì ngươi mới ra ngoài mà."

Tên đầu to cười ha ha một tiếng:

"Mạnh hơn ta rồi, chí ít được hưởng thụ trong trường mô phỏng thêm mấy ngày, người ngươi đoạt xá như thế nào?"

"Là người cùng luyện võ trong một tiểu gia tộc."

Đỗ Cách nói, suy cho cùng cũng phải xem chiếu lại, nên hắn trực tiếp nói thật.
Bình Luận (0)
Comment