Chương 187: Sự Thay Đổi
Chương 187: Sự Thay ĐổiChương 187: Sự Thay Đổi
Phần lớn các chương trình học về cách giải thích từ khóa và phương pháp biểu diễn đều đã được học tập xong gần hết trước khi mười tám tuổi.
Sau mười tám tuổi, các học sinh một là ở trong khu mô phỏng kiểm tra, hai là xem lại bản phát lại trong khu mô phỏng, học tập từ những cách biểu diễn của những học sinh khác nhau, bù đắp những thiếu sót của bản thân, rất hiếm khi đi học.
Nhưng trong trường sẽ có lớp học công khai, các giáo viên sẽ phân tích quá trình kiểm tra của top mười khu mô phỏng trong lớp, chỉ ra những khiếm khuyết và điểm cần cải thiện, hoặc là nói ở thời khắc quan trọng đó, nếu đổi thành những từ khóa khác thì phải làm như thế nào vân vân.
Những thứ này không giúp ích được quá nhiều cho Đỗ Cách, bởi vì những khu mô phỏng kiểm tra khác vẫn chưa kết thúc, tất cả lời bình luận nhận xét của giáo viên đều xoay quanh người hạng nhất đột nhiên xuất hiện là hắn.
Sau đó, lời đánh giá của các giáo viên dành cho Đỗ Cách đều giống như nhau, không thể nào bắt chước, đừng bắt chước, đừng học theo...
Nói ngắn lại, hoàn toàn xem Đỗ Cách là một tấm gương xấu, không cho hắn bất cứ quang vinh tương xứng nào cả.
CHƯƠNG TRÌNH HỌC KIỂU NÀY, ĐỖ CÁCH ĐI HỌC MỘT LẦN RỒI KHÔNG BAO GIỜ ĐI NỮA.
Giáo viên không hiểu gì hết, thậm chí đến cả phân tích tâm lý của hắn cũng sai, thỉnh thoảng còn muốn kéo hắn lên bục giảng để xác minh, đi học lớp học của họ chính là tra tấn, còn không bằng tự đọc sách hoặc là ngồi trong lễ đường xem mấy trò biểu diễn nhạt nhẽo của mấy tên bên trong khu mô phỏng!...
Cho nên, sau khi Đỗ Cách có được phòng ký túc xá của riêng hắn, phần lớn thời gian đều dùng để luyện công.
Đúng như những gì Văn Phi nói, rèn luyện tỉnh thần lực không có quá nhiều tác dụng đối với hắn.
Tỉnh thần lực của một người trưởng thành bình thường đại khái vào khoảng trên dưới ba mươi, không chênh lệch quá nhiều, hơn nữa tỉnh thần lực còn sẽ thay đổi dựa theo tình trạng sức khỏe thể chất.
Vì gia tăng xác suất đoạt xá thành công, trong chương trình học của trẻ em ở Khai Nguyên Tinh đều có rèn luyện tỉnh thần lực, mãi đến mười tám tuổi.
Trong sáu năm này, bởi vì tư chất của mỗi một học sinh khác nhau, tỉnh thần lực của họ thường cũng sẽ gia tăng từ năm đến mười điểm.
Chẳng hạn như tỉnh thần lực mới bắt đầu của Đỗ Cách là ba mươi lăm, của Cao Minh là ba mươi tám.
Có lẽ công pháp của các học sinh thuộc học viện tỉnh anh tốt hơn một chút, nhưng tỉnh thần lực nhiều nhất cũng chỉ cao hơn những học sinh bình thường vài điểm, tỉnh thần lực vừa mới bắt đầu vào khoảng bốn mươi đến bốn mươi lăm.
Đoạt xá có nghĩa là muốn tranh cướp quyền khống chế cơ thể với một người xa lạ, mức độ khó khăn cực kỳ cao.
Cho nên phần lớn học sinh khi tiến vào khu mô phỏng đều sẽ chọn đoạt xá những người già yếu bệnh tật để gia tăng xác suất thành công. ...
Đối với mấy người Chu Thế Kiệt mà nói, tỉnh thần lực rõ ràng quan trọng hơn cơ thể rất nhiều.
Dù sao thì dù cơ thể có khỏe mạnh thế nào cũng không thể mang vào khu mô phỏng, dù chỉ tăng lên một điểm tỉnh thần thì xác suất đoạt xá thành công cũng sẽ cao hơn vài phần.
Mà tỉnh thần lực của Đỗ Cách đã lên đến một trăm sáu mươi, công pháp mà Chu Thế Kiệt cho hắn, trong vòng nửa năm này, nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng lên một điểm, chẳng khác nào râu ria không đáng kể đến.
Thay vì ở đây lãng phí thời gian, còn không bằng vào khu mô phỏng cướp lấy hạng nhất! Cho nên hắn đưa công pháp rèn luyện tỉnh thần lực này cho Cao Minh, đưa cho người bạn này của hắn một ân tình, Đỗ Cách lại dồn toàn bộ công sức vào công pháp rèn thể.
Công pháp rèn thể không khác công pháp trong võ hiệp bao nhiêu, đều là động tác cơ sở phối hợp với phương pháp hít thở.
Tinh thần lực siêu cao của Đỗ Cách khiến cho khi hắn rèn luyện làm ít công to, tố chất cơ thể tiến bộ vượt bậc.
Mà hắn đoán không sai, công pháp rèn thể tương đương với việc dùng từ khóa để gia tăng thuộc tính thân thể trong khu mô phỏng, thật sự có thể gia tăng tốc độ đâm sau lưng. ...
Có chuyện để làm, thời gian sẽ trôi qua rất nhanh.
Thấm thoát đã năm tháng trôi qua.
Học sinh năm hai năm ba lần lượt bị đào thải, trong Tứ Thập Nhị Trung, ngoại trừ Đỗ Cách ra, không có ai đạt được thành tích cao.
Mà thời gian sẽ làm phai nhạt tất cả mọi thứ, hơn nữa các học sinh trong Tứ Thập Nhị Trung bị giáo viên tẩy não, cho rằng Đỗ Cách chỉ là một người ăn may, dần dần không chú ý đến hẳn nữa, tập trung tỉnh thần chuẩn bị cho khu mô phỏng tiếp theo.
Ngoài trừ một ít người cực kỳ hận Đỗ Cách như Phùng Cửu, Triệu tiên sinh và Kiều Bình Giang ra, phần lớn mọi người đều đã quên hắn, thậm chí mấy cô gái kia cũng không dính hắn nữa.
Không có gì ngoài dự đoán.